Bá Chủ Mạt Thế

Chương 53: Chiến trường đẫm máu

Lúc này, Địch Thiếu Phong đã hoàn toàn thay đổi từ một thanh niên đẹp trai, thành một quái vật hình người cao hơn hai mét với cánh tay dài, phủ đầy vảy đen như mực, trên đầu cặp sừng kỳ lân hơi cong cong, dài hơn ba mươi xen-ti-mét, cặp sừng sắc nhọn dường như có thể chọc thủng sắt thép, mười ngón tay của Địch Thiếu Phong mọc ra móng vuốt sắc bén, khí thế hung hãn càn quét bốn phương, khuôn mặt của Tần Vũ giật giật.



"Là năng lực hệ Dị Hóa, khí tức của anh ta rất cường đại, rốt cuộc đây là năng lực gì?" Tần Vũ âm thầm tự hỏi.



Năng lực hệ Dị Hóa, năng lực như tên gọi, chính là biến đổi bản thân, chẳng hạn như hóa thân thành vượn khổng lồ, hóa thân thành gấu khổng lồ… thành người sói… loại năng lực hoàn toàn biến mình thành một tồn tại khác, mà ác thú do Địch Thiếu Phong hóa thân biến thành, ngay cả Tần Vũ ở kiếp trước cũng chưa từng thấy qua, nhưng khí tức của Địch Thiếu Phong đã trở nên cường đại rõ rệt, nhìn hình dáng được biến hóa thành có thể suy đoán năng lực này có trình độ thực lực hẳn là không thấp, trình độ cụ thể như thế nào còn phải xem xét thêm khi anh ta chiến đấu.



“Rồi đó! Quần áo dính dính, tao đã khó chịu rồi nhưng tao chỉ còn mỗi bộ quần áo này, nay chẳng thể giữ lại...lũ khốn khiếp… Là chúng mày ép tao phải hóa hình phá hỏng bộ quần áo cuối cùng của tao, tao muốn xé xác chúng mày thành nhiều mảnh, tới đây lũ khốn khiếp! Gừ!...” Địch Thiếu Phong thân thể vọt tới hai mét, áo quần đều bị xé nát, anh như dã thú gầm gừ.



“Gào!” Địch Thiếu Phong rít gào gầm lên, anh ta liều lĩnh nhảy bật lên không trung vào giữa đám thây ma, anh ta vung hai tay móc ngược lên, chỉ cần mỗi một cái vung tay, móng vuốt sắc bén liền có thể đem một con thây ma chém thành hai nửa, nội tạng be bét máu của chúng rơi đầy đất, có một số thây ma không cam lòng lộ ra yếu thế, chúng lao lên cắn về phía cơ thể của Địch Thiếu Phong, nhưng lớp vảy đen bao phủ cơ thể Địch Thiếu Phong cứng như thép, bất kể là móng vuốt hay răng nanh của đám thây ma, đều không thể làm anh ta bị thương.



"Vù! Vù! Ngoạp!"



Hai tay trái phải của Địch Thiếu Phong đồng thời đâm ra hai bên, xuyên qua đầu của hai con thây ma, đồng thời cúi đầu cắn vào cổ một con thây ma phía trước, hung hãn giật mạnh, cổ của con thây ma bị xé rách, Địch Thiếu Phong còn hung dữ hơn cả dã thú, những người nhỡ may nhìn thấy cảnh tượng này đều rất hãi hùng, họ đều sợ bị thây ma cắn, nhưng Địch Thiếu Phong này lại dám tùy tiện cắn thây ma, thật là điên rồ! Anh ta không sợ bị nhiễm vi-rút trong máu của thây ma sao?



Trong lúc chiến đấu, Tần Vũ quan sát kỹ Địch Thiếu Phong, trong ánh mắt của anh lộ ra tia sáng kỳ dị, Tần Vũ cảm giác mình có lẽ thật sự phát hiện một siêu năng lực cường đại hệ Dị Hóa.



Địch Thiếu Phong giống như một con ác thú khổng lồ, lao từ trái sang phải giữa những xác chết, như thể đi vào vùng đất không người, cào, xé, cắn, đâm, móc cứ nhằm thẳng đầu của đám thây ma mà đánh, đó là một cảnh tượng kinh khủng, ác liệt. Trái ngược với vẻ ngoài điển trai, non nớt, thanh tú thường ngày, anh ta chỉ đơn giản là một con ác thú cuồng điên!



"Gào…ô!"



Đôi mắt của Địch Thiếu Phong từ màu vàng ban đầu chuyển sang có một chút màu đỏ như máu, sức mạnh và tốc độ của anh ta lại tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn sau khi chiến đấu liên tục, càng chiến càng hăng, càng hung dữ như một cỗ máy xay nghiền ép tất cả thây ma xung quanh anh ta.



"Ha ha ha! Giết! Tao giết! Giết hết chúng mày!" Địch Thiếu Phong rống lên cười to, thần sắc điên cuồng, sát khí bốc lên ngùn ngụt.



Tần Vũ cảm thấy năng lực của Địch Thiếu Phong chắc sẽ ảnh hưởng đến trí óc, nếu không anh ta đã không điên cuồng như vậy.



Tần Vũ lúc này hai mắt nhíu chặt, nhăn mày, thu hồi lực chú ý, mặc cho bọn họ có giết chết bao nhiêu thây ma, cũng chỉ là thây ma bình thường, thây ma thực lực cường giả còn chưa thấy xuất hiện, nếu như nói trong đám đông mấy trăm thây ma như vậy không có thây ma cường đại nào, Tần Vũ tuyệt đối sẽ không tin, hơn nữa nhất định phải có thây ma cấp hai trở lên, còn có con thây ma âm thầm điều khiển những đám đông thây ma này tạo thành vòng vây với chiến thuật rõ ràng, nó cũng chắc chắn phải là thây ma cấp hai trở lên, nó điều khiển hơn mấy trăm thây ma cơ mà.



"Vù!"



Lúc này trong đám thi thể, một mũi lao bằng băng bắn về phía Tần Vũ, mũi lao băng dài hơn một mét, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo trong suốt như pha lê.



"Bùm!"



Trường thương của Tần Vũ vung một cái đã đánh tan mũi lao băng đang bay tới, lúc này trên mặt đất có một bóng đen chậm rãi tiến đến, bóng đen giãy giụa ngọ nguậy như sinh vật sống.



Bóng đen lặng yên đi tới gần bên Tần Vũ, sau đó từ trong bóng đen duỗi ra một móng vuốt, chộp lấy mắt cá chân của Tần Vũ, trong bóng đen lại nhào ra một cái đầu hung hãn, nó há miệng xông tới cắn vào chân của Tần Vũ.



"Tự tìm chết!" Tần Vũ trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, năng lực Lửa ngưng tụ ở bàn chân của anh, sau đó mãnh liệt bùng nổ, hiện tại anh đã sắp trở thành người tiến hóa cấp hai, năng lực Lửa cũng đã tăng cường rất nhiều, bàn tay của bóng đen nắm lấy mắt cá chân của anh trực tiếp bị nổ thành mảnh vụn, sau đó anh đâm một phát vào đầu của thây ma xuất hiện từ bóng đen, tốc độ do thể chất gấp bốn mươi lần mang lại thật đáng sợ, không nhìn rõ cây trường thương mà chỉ có tiếng gió, anh tin tưởng trước khi cái đầu của thây ma kịp cắn anh, trường thương của anh sẽ đâm xuyên qua đầu của nó và đóng đinh nó xuống đất.



Nhưng Tần Vũ không ngờ tới, thây ma tựa hồ ý thức được nguy hiểm, sau khi tự chặt đứt một tay lập tức thu nhỏ đầu lại, bóng đen trên mặt đất dao động, lại biến mất lẩn vào trong đám thây ma.



"Vù!"



Trường thương rời tay Tần Vũ cắm thẳng đến vị trí bóng đen trên mặt đất, nhưng cái bóng di chuyển nhanh chóng né thoát được và biến mất giữa những cái bóng của thây ma khác trên đất.



"Là năng lực Ảnh Hóa." Tần Vũ nhíu mày, năng lực Ảnh Hóa này thuộc hệ Dị Hóa, có thể hoàn toàn biến thân thể thành bóng đen, mặc dù ở trạng thái bóng mờ không có lực sát thương, nhưng cũng là bất khả xâm phạm, rất khó có thể đối phó, bóng của thây ma này có năng lực di chuyển giữa nhiều cái bóng khác nhau trên mặt đất, thậm chí vừa rồi Tần Vũ đã bị nó tóm vào mắt cá chân của anh, có thể cho thấy năng lực này sẽ đem lại phiền phức lớn, những người khác nếu phạm sai lầm sẽ bị nó lén tấn công trọng thương.



Nhưng Tần Vũ đã không thể quan tâm được người khác nữa, anh đã gần đạt tới cảnh giới Tông sư, đã có một tia cảm ứng tinh thần, anh tập trung cảm ứng tinh thần này lên chính mình và Tần Tiểu Vũ bên cạnh, chỉ cần bóng thây ma này còn dám xuất hiện nữa, anh sẽ đâm rách đầu của nó ngay lập tức, nhưng những người khác có như thế nào thì bây giờ anh cũng chỉ đành bó tay.



Mọi người đều cố gắng hết sức mình tập trung chiến đấu, bởi vì trong biển thây ma này, nếu không liều mạng chiến đấu, cuối cùng sẽ bị thây ma xé xác.



"Đến đây!"



Trường thương của Tần Vũ múa kín quanh thân thể đến mức giọt nước cũng không lọt, không có thây ma nào có thể đến gần anh trong vòng hai mét, mỗi khi trường thương vung lên, một vài con thây ma có thể bị nghiền nát, một vài con khác có thể bị nổ tung.



Tần Tiểu Vũ, một người, một kiếm chém ra nhanh như gió, dựa vào thể chất mạnh mẽ gấp bốn mươi lần người bình thường của cô chống đỡ, mỗi nhát kiếm của cô đều có thể chặt được một cái đầu của thây ma, trên quần áo đều là máu tươi, cô là một người luôn thích sạch sẽ, nhưng bây giờ lại không thể quan tâm, để ý đến điều này.



Hai người bọn họ giống như hai chiếc máy ủi, mạnh mẽ vững vàng tiến lên phía trước ủi tan đám thây ma chặn đường, nếu bọn họ có thể tiếp tục cường ngạnh giết chết đám thây ma như vậy rất có thể sẽ mở ra một con đường máu giữa biển thây ma đông nghìn nghịt này.



Hơn nữa Địch Thiếu Phong biểu hiện cũng rất mạnh mẽ, lại có phòng ngự vô địch, chém giết giữa đám thây ma lại điên cuồng vui sướng, không những anh ta không có vẻ mệt mỏi mà càng giết càng hăng, tốc độ chém giết càng lúc càng nhanh, sức mạnh và tốc độ đã đạt đến mức kinh khủng, năng lực của Địch Thiếu Phong đã làm cho Tần Vũ ngạc nhiên hết lần này đến lần khác, năng lực của Địch Thiếu Phong có cấp độ tuyệt đối không thể thấp, rất có thể là cấp S! Tần Vũ đã nghĩ đến sự có mặt của Địch Thiếu Phong trong đội nhóm của mình, Địch Thiếu Phong sẽ là một thành viên phù hợp, nếu Địch Thiếu Phong thực sự là người tiến hóa có năng lực cấp S, Tần Vũ sẽ cân nhắc, thực lực của Địch Thiếu Phong đã đạt yêu cầu của anh nhưng điều băn khoăn còn lại mà Tần Vũ lúc này đang nghĩ đến chính là tính cách của anh ta, tốt nhất là không nên quá xấu xa.



Tuy nhiên, những người khác dần dần không thể chống cự lại thây ma xung quanh mình, bởi vì cứ lớp thây ma này ngã xuống lớp thây ma khác lại tiến lên, biển thây ma đang không ngừng vỗ sóng vào bọn họ, chiến đấu liên tục như vậy không phải ai cũng có thể trụ vững được.



Ngọc Kỳ là người trụ lại tốt nhất trong nhóm bốn người, dựa vào cơ thể thép, không tốn quá nhiều năng lượng gien, tạm thời không có thây ma nào có thể làm gì được anh ta, nhưng tình trạng của những người khác đã rơi vào nguy hiểm, rất có thể sẽ sớm bỏ mạng, dù đội hình mũi nhọn của bẩy người có thể giúp nhóm người Ngọc Kỳ đối diện ít thây ma hơn so với nhóm ba người Tần Vũ đi đầu càn quét, nhưng so sánh ra khoảng cách thực lực là quá lớn, nhóm bốn người dần tụt lại phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận