Bá Chủ Mạt Thế

Chương 1004: Chấn nhiếp

**Chương 1004: Chấn nhiếp**
"Xoạt xoạt!"
Hải Xà Vương há miệng cắn xuống, nhưng cổ đứt lìa như dự đoán đã không xảy ra. Ngược lại, một tiếng "rắc" giòn tan vang lên từ miệng rắn của nó. Giờ khắc này, mắt rắn của Hải Xà Vương đau đớn đến mức méo mó cả lại.
Áo Lai Khắc dùng Thần Năng Thao Khống, "Nộ Phần" công phòng nhất thể. Hải Xà Vương căn bản không hiểu rõ năng lực của Áo Lai Khắc. Miệng vừa chạm vào đã bị lực phản chấn làm choáng váng đầu óc. Cái răng lung lay bị Tần Vũ đánh cho long ra trước đó lại bị lực phản chấn làm nứt toác từ chân răng. Dây thần kinh vô cùng mẫn cảm, khó trách Hải Xà Vương đau nhức đến vậy.
Xùy!
Áo Lai Khắc vận dụng năng lực hỏa diễm "Nộ Phần" để làm tan băng giá đang đóng băng thân thể, vung lưỡi "Lưu Diễm đao" ra sức vạch một đường. "Phù" một tiếng, trong miệng Hải Xà Vương xuất hiện một vết thương lớn, nóng rực lan thẳng lên não tủy, khiến nó muốn hôn mê.
Hiệu quả huấn luyện của Tần Vũ đối với Áo Lai Khắc vô cùng rõ rệt. Nó không còn là con chim non thiếu kỹ năng chiến đấu nữa. Nhớ ngày đó, Áo Lai Khắc điều khiển "Nộ Phần" còn có thể khiến Scott, một Vương giả Bất Tử tộc đỉnh phong cấp Vương phải chật vật. Lúc này, nó có thể phát huy thực lực "Nộ Phần" một cách hoàn mỹ hơn. Hải Xà Vương với thực lực không kém sinh vật cấp Vương đương nhiên không phải đối thủ của nó, hoàn toàn bị đè đầu mà đánh.
"Con quái vật rắn lớn này..." Một cự thú chứng kiến cảnh này trong lòng nghi hoặc. Thực lực Hải Xà Vương sao lại yếu như vậy?
"Là cái tang thi kỳ quái kia quá mạnh!" Càng nhiều cự thú nhìn ra, không phải Hải Xà Vương quá yếu, mà là "Nộ Phần" quá mạnh. Thể chất của nó hoàn toàn nghiền ép một bậc so với Thú Vương. Thêm vào đó là thanh đại đao ánh lửa lưu chuyển kia, Hải Xà Vương gặp bất lợi cũng không có gì kỳ quái.
"Nhanh, cứu nó!" Một số cự thú nhận thấy Hải Xà Vương tình cảnh không ổn, muốn cứu viện, nhưng đã muộn.
Thần Năng Thao Khống thúc đẩy thân hình cao lớn của "Nộ Phần" lơ lửng trên đỉnh đầu Hải Xà Vương. Nó liên tiếp bị thương, toàn thân đau co rút, lúc này cảm giác được áp lực từ trên đầu, ngẩng đầu nhìn lên thân thể như Phật như Ma của "Nộ Phần". Toàn thân nó run lên: "Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Giết ta, các ngươi đều không sống nổi!"
Áo Lai Khắc cười lạnh: "Vừa nãy chúng ta muốn rời khỏi ngươi không cho. Bây giờ hối hận đã muộn!"
"Phốc phốc!"
Áo Lai Khắc giơ "Lưu Diễm đao" lên, một đao chém xuống đầu lâu to lớn của Hải Xà Vương. Máu tươi phun tung tóe. Đầu Hải Xà Vương bị bổ đôi, đại não cũng bị chẻ thành hai nửa.
Đôi mắt hung hãn của Hải Xà Vương dần ảm đạm. Thân thể khổng lồ rơi xuống đáy biển. Hải Xà Vương ở phụ cận hải vực cũng coi như có chút hung danh, lại bị chém g·iết trước mắt đông đảo hải thú.
Nếu Hải Xà Vương có thể sống sót, chắc chắn sẽ hối hận. Nó sẽ hối hận vì đã là kẻ đầu tiên đuổi tới hiện trường, trở thành đối tượng g·iết gà dọa khỉ.
Hành động này của Áo Lai Khắc không nghi ngờ gì là đã chọc giận đông đảo hải thú. Cái c·hết của Hải Xà Vương khiến đôi bên triệt để không c·hết không thôi. Nhưng dù Áo Lai Khắc không g·iết Hải Xà Vương, cục diện cũng đã là không c·hết không thôi. Vì căn bản không thể khiến đám động vật ăn t·h·ị·t này buông tha bọn họ. Vậy thì chi bằng ra oai phủ đầu chúng nó trước!
"Xé nát nó!"
Hỏa hồng sắc Đỏ Tôm Vương giận dữ nói. Bên ngoài thân Đỏ Tôm Vương hồng quang nở rộ. Xương cốt dưới lớp giáp xác cũng phát tán ra quang mang nhàn nhạt. Đỏ Tôm Vương là một đầu Thú Vương không thua gì Hải Xà Vương.
"Ngang ô!"
Thủy Tinh Hải Mã với thân thể to lớn cũng phát ra tiếng thét dài. Thủy Tinh Hải Mã trong suốt sáng long lanh, như Kim Cương Thạch Thủy Tinh. Nó tự nhận thực lực vượt trội hơn Hải Xà Vương, nhưng lúc này cũng không muốn mạo hiểm xông lên. Áo Lai Khắc chém g·iết Hải Xà Vương chỉ trong vài nhịp thở. Nó không chắc chắn có thể đơn đấu thắng được. Nếu đã như vậy, chi bằng thúc đẩy các hải thú khác đi đối phó nó.
Dù thân là cường đại Thú Vương, Hải Xà Vương vẫn bị chém g·iết, khiến không ít hải thú k·i·n·h h·ã·i. Nhưng lại không ai e ngại. Vùng biển này có đến hai mươi đầu sinh vật cấp Vương. Hai người này dù có mạnh đến đâu, kết cục cũng chỉ có một con đường c·hết!
Hô!
Nước biển phun trào. Từng đầu hải thú dưới sự thúc đẩy của đám Thú Vương lao về phía trung ương hải vực, nơi Tần Vũ và Áo Lai Khắc đang đứng. Mỗi một đầu hải thú đều có hình thể to lớn. Bách thú tề động, sóng biển gào thét, thanh thế dọa người. Người bình thường đối mặt với loại chiến trận này đoán chừng còn chưa đánh đã mất hết chiến ý.
Tần Vũ lại chiến ý dâng cao. Vô luận địch nhân có nhiều và mạnh đến đâu, hắn từ trước tới giờ không hề e ngại. Hắn chấn khai nước biển, thanh âm như lôi đình n·ổ vang trong biển: "Bắt giặc bắt vua!"
"Tốt, đánh n·ổ bọn chúng!" Áo Lai Khắc đồng dạng hào khí bộc phát. Nguyên nhân chủ yếu nhất khiến nó toàn tâm toàn ý đi theo Tần Vũ là vì muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của chủng tộc, để thân thể yếu ớt của nó trở nên mạnh mẽ. Bây giờ có cơ hội như vầy, được chính diện giao chiến với những quái vật khác, trong lòng nó vô cùng phấn chấn, cảm giác mình đang thay đổi. Trước kia, nó chỉ có thể ở trong cánh tay Tần Vũ để phụ trợ hắn.
Áo Lai Khắc điều khiển thân thể "Nộ Phần", hướng về phía Đỏ Tôm Vương xông tới. Ở đây có rất nhiều sinh vật cấp Vương. Mỗi một con đều là tồn tại đỉnh cấp trong đám hải thú. Chỉ cần g·iết c·hết được bọn chúng, tất nhiên có thể khiến cho chúng hải thú ở đây khiếp sợ. Một cái không đủ thì g·iết hai cái, hai cái không đủ g·iết ba cái, tổng có thể đem bọn chúng chấn nh·iếp!
Nước biển đục ngầu, mắt thường khó mà thấy vật trong bóng tối này. Trong đám đông đảo hải thú, một đầu hải thú dẫn đầu xông lên.
Đây là một loài cá hải thú, thân thể bằng phẳng, có vảy màu xanh, thân dài hơn mười mét, toàn bộ giống như một thanh bảo k·i·ế·m. Mỏ nhọn của nó gần như không gặp lực cản của nước biển, nhanh đến mức như ánh sáng lao thẳng tới Tần Vũ.
Con cá k·i·ế·m này là một đầu hải thú đạt tới cấp lãnh chúa. Nó tận mắt nhìn thấy Áo Lai Khắc chém g·iết Hải Xà Vương, không dám công kích nó, nên chọn Tần Vũ làm mục tiêu. Nếu có thể biểu hiện tốt trong trận chiến này, có lẽ đám Thú Vương kia sẽ ban thưởng cho nó!
Nếu cá k·i·ế·m đến sớm hơn một chút, nhìn thấy tình cảnh Tần Vũ chiến đấu với Hải Xà Vương, chắc chắn sẽ không dám xông lên làm chim đầu đàn nhanh như vậy.
Cá k·i·ế·m khí thế hung hăng, không màng lực cản của nước biển, thân hình k·i·ế·m tản ra quang mang kim loại. Đây là năng lực "cứng đờ" của nó, có thể tăng cường độ thân thể lên vô số lần, còn sắc bén hơn cả bảo k·i·ế·m thật sự. Ở trạng thái "cứng đờ", nó dám đối đầu với cả Thú Vương!
Mỏ nhọn đâm thẳng vào tim Tần Vũ. Trong mắt Tần Vũ, s·á·t ý lạnh như băng. Muốn triệt để chấn nh·iếp những hải thú này, phải dùng lôi đình t·h·ủ đ·o·ạ·n, trắng trợn g·iết c·h·óc để khiến chúng sợ hãi.
Tần Vũ nhún hai chân, chủ động bơi về phía cá k·i·ế·m. Thân thể lách mình tránh qua, né tránh cú đ·â·m của mỏ nhọn cá k·i·ế·m. Tiếp đó, tay trái nắm đấm nắm chặt, kim mang ngưng tụ, ầm vang một quyền nện vào vị trí trán của cá k·i·ế·m.
Oanh!
Một t·iếng n·ổ vang ở trong nước truyền ra rất xa, kèm theo âm thanh xương cốt sụp đổ. Dù cá k·i·ế·m đã thi triển năng lực "cứng đờ", cũng khó chống lại một quyền khinh khủng này của Tần Vũ. Lúc nắm đấm đ·ậ·p trúng, đầu nó ầm vang n·ổ nát vụn. Não và xương vỡ vụn tứ tán bay ra.
Xác cá k·i·ế·m bị một cỗ lực lượng đè ép xuống đáy biển, tựa như một chiếc thuyền đắm bị đ·ạ·n p·h·áo b·ắ·n x·u·y·ê·n thủng.
Một kích m·ất m·ạng!
Lãnh chúa cấp Biến Dị Thú đặt trên mặt đất cũng là tồn tại đứng ở đỉnh chuỗi thức ăn. Rất nhiều Tiến Hóa Giả đều lấy việc săn g·iết một đầu Biến Dị Thú cấp lãnh chúa làm vinh, bởi vì đó là chứng minh cho sức mạnh, là chiến tích vinh quang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận