Bá Chủ Mạt Thế

Chương 219: Biện pháp gì

** Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện Bá Chủ Mạt Thế - Chúc các bạn có giờ phút thư thái khi đọc truyện **

Bốn kẻ Bất Tử tộc nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người trong căn cứ, không ai dám ngăn cản, Tần Vũ cũng hiểu, nếu đối phương để cho Diêm La Bất Tử Thú đáng sợ xuất hiện, thì chính là đơn phương tàn sát không thể ngăn cản, kết cục tốt nhất cho căn cứ là hai bên dừng trận chiến lại ở đây.



“Bọn chúng... đã đi rồi.” Đám người Kim Trạch Thiên đều thở phào nhẹ nhõm.



Lúc này trong căn cứ chỉ còn lại một ít Quỷ Khôi, những Quỷ Khôi này đã mất đi sự khống chế bởi vì Minh Linh đã rời xa khỏi chúng, chúng ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, mọi người trong căn cứ phối hợp cùng nhau, rất nhanh quét sạch Quỷ Khôi khỏi căn cứ.



Với những thi thể người đã chết, não của bọn họ cũng phải bị tiêu hủy, nếu không sẽ thi thể sẽ biến đổi trở thành thây ma và gây nguy hiểm.



Sau khi giải quyết xong mọi mối đe dọa, mọi người nhìn vào hiện trạng căn cứ đã hoàn toàn biến thành đống đổ nát, và tất cả đều im lặng.



Lúc này, Bạch Tiểu Na và Địch Thiếu Phong cũng đi tới, Bạch Tiểu Na trông vẫn ổn, nhưng Địch Thiếu Phong trông có vẻ mệt mỏi, anh ấy đã dùng hết sức lực trong trận chiến vừa rồi, trong hình dạng ác thú anh không cảm thấy mệt mỏi nhưng khi biến trở lại hình dạng con người, cảm giác toàn thân yếu đuối thực sự bùng nổ trong cơ thể anh.



“Cuối cùng cũng kết thúc… mọi người có thể an toàn trở lại rồi.” Đạo Diệc cũng chạy tới bên mọi người, vừa rồi trong khi trận chiến căng thẳng, sau khi hồi phục được một nửa năng lượng gien, dựa vào những lá bùa của mình, anh ta quay trở lại nhà gỗ kia đón hai mẹ con gặp trên đường ban nãy, rất may họ cũng không gặp phải nguy hiểm gì, nhìn thấy thi thể người rải rác khắp nơi trên mặt đất, anh có chút buồn phiền.



Chu Cường an ủi mọi người và nói: "Thật tốt khi chúng ta vẫn còn sống, mọi thứ khác đều có thể làm lại."



Tôn Bằng không lạc quan như vậy, anh ta nói với vẻ mặt buồn bã: "Chúng ta nên làm gì nếu bọn chúng quay trở lại?"



Những lời này vừa nói ra, trong lòng mọi người đều trầm xuống, đúng vậy, đám Bất Tử Tộc Minh Linh hôm nay vì lý do nào đó rời đi, nhưng nếu bọn chúng quay trở lại thì sao? Nếu không có biện pháp khác, tại tiểu thế giới huyết sắc này họ chỉ có thể kéo dài sự sống thêm được một khoảng thời gian.



Tần Vũ lại không quá lo lắng, anh đưa mắt nhìn về phía Tần Tiểu Vũ, Tần Tiểu Vũ bèn minh bạch ý định của Tần Vũ, hiện tại nhóm Minh Linh đã rời đi, bọn họ sẽ có đủ thời gian để Hoa Thú đưa những người sống sót trong căn cứ rời khỏi tiểu thế giới huyết sắc này.



"Chiếp chiếp!"



Con Hoa Thú biến trở lại thành hình bông hoa với các chi, nhưng nó có vẻ xấu hổ.



Tần Tiểu Vũ sau khi nghe tiếng kêu của Hoa Thú, cô đã rất ngạc nhiên: "Cái gì?"



Tần Vũ có chút khó hiểu: "Chuyện gì vậy?"



Tần Tiểu Vũ cười khổ nói: "Đại khái là hiện tại chúng ta gặp phiền toái. Vừa rồi Tiểu Hoa có nói, khi chiếc thuyền kỳ dị kia xuất hiện, không gian của tiểu thế giới này đã bị một cỗ lực lượng triệt để áp chế, nó không cách nào xé mở không gian kết giới, rời đi khỏi tiểu thế giới huyết sắc này."



“Sao lại có thể như vậy?” Tần Vũ giật mình, đúng thật là rất phiền toái, chiếc thuyền kỳ dị kia lại có năng lực phong ấn không gian, với sự xuất hiện của nó không gian của tiểu thế giới huyết sắc đã bị phong tỏa, ngăn cách hoàn toàn tiểu thế giới huyết sắc này với thế giới bên ngoài.



Lý do khiến Minh Linh và những thành viên khác của Bất Tử tộc đột nhiên rời đi, chắc chắn là vì chiếc thuyền khổng lồ đó.



Ngay từ khi nó xuất hiện, Tần Vũ đã mơ hồ đoán ra chiếc thuyền đó là gì.



Tương lai trong ký ức của Tần Vũ có tương truyền, Minh Linh cầm một thanh đại loan đao có thể triệu hoán sấm sét, đồng thời cũng triệu hoán một chiếc thuyền âm u khổng lồ của Minh giới, mỗi lần chiếc thuyền âm u đó xuất hiện đều đồng nghĩa với tử vong.



Và chiếc thuyền này rất giống với chiếc thuyền trong truyền thuyết đó, với tên gọi là U Minh thuyền, nói cách khác có nghĩa là, Minh Linh cuối cùng sẽ chiếm lấy được chiếc thuyền khổng lồ vừa rồi!





"Anh Tần? Có chuyện gì sao, chúng ta không thể rời khỏi nơi quỷ quái đúng không?" Địch Thiếu Phong hỏi. Cách đây không lâu, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đã lặng lẽ tiết lộ cho anh, Bạch Tiểu Na và Đạo Diệc rằng có một cách để an toàn rời khỏi nơi đây, anh chú ý tới sự biến hóa trên sắc mặt của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, anh mơ hồ ý thức được có chuyện xảy ra không như ý định ban đầu.



Tần Vũ cười khổ nói: "Đúng vậy, chỉ sợ tạm thời không thể rời đi khỏi đây."



Tiểu Hắc phía sau Bạch Tiểu Na làm ra bộ dáng đau đầu, mây tím lượn lờ quanh hốc mắt, lúc này nó đã biến lại dạng đầu lâu với khói tím bao quanh nói: "Chị đại, vừa rồi tôi cảm thấy một luồng khí tức cường đại. Tôi ước chừng bản thân mình cũng không thể đấu lại con quái vật vảy xanh mà đám thây ma kia triệu hồi."



Bây giờ nên làm thế nào?



Hoa Thú đã không thể xuyên phá không gian mang nhóm Tần Vũ rời đi, nếu để nhóm Minh Linh đạt được mục đích, bọn chúng quay lại nhất định sẽ tìm giết sạch toàn bộ những người sống sót.



Khi mọi người đang bận tâm suy nghĩ về biện pháp đối phó với nhóm Minh Linh, một người đàn ông trung niên dáng vệ oai phong lẫm liệt, có một nhóm người hộ vệ nghiêm cẩn vây quanh đi tới, ông ta nghiêm túc nói: "Hiện tại chỉ có một biện pháp."



Kim Trạch Thiên sửng sốt: "Biện pháp gì?"



Người đàn ông trung niên uy nghiêm này chính là Lý Nguy, hai mắt của ông ta sáng ngời: "Đương nhiên là chúng ta chủ động xuất kích!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận