Bá Chủ Mạt Thế

Chương 221: Tiến vào vùng đồng bằng chôn xương

** Sau đây là những chương cảm tạ của nhóm dịch với những Nguyệt Phiếu mà bạn đọc “liukangmk4” đã đề cử truyện “Bá Chủ Mạt Thế” giúp nhóm dịch - Nguyệt Phiếu với bộ truyện không mang ý nghĩa vật chất nhưng là ý nghĩa tinh thần rất lớn – Cám ơn bạn nhé! **



Việc chủ động xuất kích cũng đặt tất cả mọi người vào khu vực nguy hiểm chính là vùng đồng bằng chôn xương. Vùng đồng bằng này dường như là cấm địa đặt chân của tiểu thế giới huyết sắc đối với nhân loại.



Bạch Tiểu Na, Địch Thiếu Phong, Đạo Diệc, Tần Tiểu Vũ đều lựa chọn đi theo sau Tần Vũ. Đạo Diệc đã trao lại hết những lá bùa anh đã chế ra trước đó cho những người ở lại căn cứ, để giúp họ có thể tự bảo vệ trước những mối nguy hiểm khác như Tử Thú, và những lá bùa Khống Vật có thể dễ dàng dọn dẹp đống đổ nát trong căn cứ. Đi cùng Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, anh tự tin sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, dựa vào linh cảm của chính mình.



Trên mặt những người khác đều lộ ra một vẻ lo lắng, hiển nhiên đại bộ phận mọi người đối với hành động xuất kích này đều không lạc quan và không tin tưởng vào lời của Lý Nguy.



Đoàn người gồm: Ba nhóm người tiến hóa từ căn cứ, mỗi nhóm có ba mươi người tiến hóa dưới sự dẫn dắt của ba thủ lĩnh căn cứ là Kim Trạch Thiên, Chu Cường, Tôn Bằng. Nhóm của Lý Nguy sau trận chiến tại căn cứ vẫn còn nguyên lực lượng khoảng hai mươi người lính tiến hóa, không có tổn thất! Nhóm Tần Vũ có năm người. Tổng quân số khoảng gần một trăm hai mươi người tiến hóa, thẳng đường tiến về phía bắc trong hai giờ đồng hồ. Phía trước mặt đã là vùng đồng bằng màu máu kéo dài như vô tận, và trên mặt đất là những loài thực vật biến dị kỳ lạ.



Bọn họ vừa đặt chân đến bên cạnh đồng bằng chôn xương, liền có những con ngươi đỏ như máu nhìn chăm chú vào đoàn người, đó là những con mắt của thực vật bị biến dị.



Những biến dị thực vật này đa số đã mọc ra mắt và miệng, ngửi thấy mùi thịt người tiến hóa thơm ngon, mỗi một biến dị thực vật đều đang rùng mình, giống như là vui sướng, nóng lòng muốn ăn một bữa ngon vậy.



“Mọi người nhìn bên kia đi!” Có một người tiến hóa trong đoàn chỉ lên trời.



Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, ở chỗ sâu trong vùng đồng bằng chôn xương, dường như có một cột khói đen bốc lên trời, trên bầu trời đã ngưng tụ thành một đám mây đen thật lớn, giống như khói đen do đốt rác thải sinh hoạt bốc lên.



“Lúc trước xung quanh chiếc thuyền kỳ lạ kia cũng bao phủ một loại khí thể âm u có màu sắc tương tự với cột khói, hình như là chiếc thuyền nọ có ở đó.” Kim Trạch Thiên nói ra.



Tần Vũ cũng gật đầu, U Minh thuyền khổng lồ tràn ngập quỷ khí u ám, cuối cùng rơi xuống vùng đồng bằng chôn xương, dường như vị trí rơi xuống chính là nơi cột khói đen đang bốc lên. Mặc dù đã tìm ra phương hướng cụ thể, nhưng đoàn người muốn thành công vượt qua vùng đồng bằng chôn xương không phải là chuyện đơn giản.



"Làm thế nào để chúng ta có thể đến được vị trí đó?" Kim Trạch Thiên đưa ra câu hỏi trưng cầu ý kiến, những biến dị thực vật ở khắp mọi nơi không có cách nào để bỏ qua được bọn chúng.



Điều duy nhất có thể làm nếu muốn bỏ qua chúng là bay trên bầu trời, giống như Hoa Thú đã từng làm. Nhưng tính cả Hoa Thú mang được hai người, Lâm Phong bay trong chân không nhưng quá chậm không duy trì được lâu, Đạo Diệc bay quá thấp, cũng chỉ còn Bạch Tiểu Na với Tiểu Hắc sau khi hấp thu một số lượng lớn Quỷ Khôi, Quỷ Tướng triệu hồi ra Hắc Cốt Long Mã là có thể bay qua được những biến dị thực vật. Lựa chọn bay đến U Minh thuyền với đoàn người là không thực tế.

Thật vậy, nếu chỉ có Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ dựa vào Hoa Thú và Bạch Tiểu Na dựa Tiểu Hắc bay đến vị trí U Minh thuyền. Thì bọn họ cũng không thể đánh bại toàn bộ Minh Linh và các thành viên khác của Bất Tử Tộc. Không cần nói đến Diêm La Bất Tử Thú, chỉ riêng ba thành viên cùng Vương của Bất Tử tộc đó cũng không phải là kẻ địch dễ đối phó, vì vậy bọn họ cũng chỉ có thể cùng đi theo đoàn quân chủ lực.



Trong lòng Tần Vũ biết rõ, có thể áp chế năng lực không gian, U Minh thuyền nhất định phải là chiến thuyền cấp A trở lên, nếu không sẽ không có năng lực này.



Lý Nguy ngẫm nghĩ một chút và nói: "Biến dị thực vật sợ lửa. Tất cả những người tiến hóa có năng lực Lửa đều phóng thích ngọn lửa để mở đường ở phía trước, và những người khác có thể theo sau."



Người tiến hóa có năng lực Lửa rất phổ biến, trong số gần một trăm hai mươi người tiến hóa ở đây, bao gồm cả Tần Vũ, có một phần ba số người tiến hóa có năng lực Lửa.



Nhưng Lý Nguy lại nói với Tần Vũ: "Anh Tần, anh không cần mở đường cùng với họ, anh cần bảo toàn sức mạnh của mình, để đối phó với Minh Linh chúng ta sẽ cần tới thực lực của anh."



Đương nhiên, người tiến hóa có năng lực Lửa mạnh nhất ở đây chính là Tần Vũ, nhưng Tần Vũ cũng là một trong những người có chiến lực mạnh nhất ở đây, bảo toàn chiến lực của Tần Vũ cũng là một phần quan trọng không thể thiếu, để lát nữa đoàn người có thể đối phó với Minh Linh, cho nên đề nghị của Lý Nguy được mọi người nhất trí tán thành.



Tần Vũ cũng không ý định cứng rắn mở đường ở phía trước, trong thâm tâm anh đoán có lẽ lý do quan trọng nhất khiến Lý Nguy thuyết phục nhóm người tiến hóa trong căn cứ dưới sự dẫn dắt của nhóm ba thủ lĩnh Kim Trạch Thiên, là để họ làm pháo hôi và bia đỡ đạn cho chủ lực thật sự.



"Làm thôi!" Tổng cộng có gần bốn mươi người tiến hóa đứng ra, dẫn đầu đội mở đường là một người lính tiến hóa trong nhóm của Lý Nguy, Tần Vũ biết anh ta, anh ta là một thuộc hạ nổi bật của Lý Nguy, cũng có năng lực Lửa, anh ta đã từng phóng ra những luồng lửa dài thiêu đốt những độc thú biến dị để mở đường đột phá trong rừng Thông Đỏ, năng lực Lửa của anh ta gần như đã đạt đến cấp độ thứ hai, và sức mạnh bộc lộ ra của anh ta cũng khá ấn tượng.



“Phù! ... Vù! ... Phụt!”



Đủ loại kỹ năng sử dụng Lửa được phóng thích, tạo thành một biển lửa hừng hực, thiêu đốt những biến dị thực vật ở phía trước. Những biến dị thực vật có miệng bị biển lửa thiêu đốt kêu lên thảm thiết, bị đốt thành tro bụi.



Mặc dù những biến dị thực vật rất đáng sợ, nhưng lửa vẫn luôn là khắc tinh của thực vật!



Nhóm mở đường bắt đầu xếp hàng hình quạt ở phía trước, lửa nóng không ngừng phóng ra thiêu đốt biến dị thực vật xung quanh, đoàn người đi theo phía sau, cả đoàn đội tiến vào sâu bên trong vùng đồng bằng chôn xương.



Đoàn đội tiến sâu thêm chục phút đồng hồ, lúc này đã không còn nhìn thấy khoảng đất trống nào, bốn phía đều là các loại biến dị thực vật màu đỏ như máu.



"A! Cứu với!"



Dù cho đã có nhóm người tiến hóa với năng lực Lửa mở đường phía trước, nhưng độ rộng của con đường mà họ đốt cháy biến dị thực vật tạo ra cũng chỉ khoảng mười bốn, mười năm mét, biến dị thực vật vẫn còn lại ở hai bên đường, đoàn người chỉ có thể tự ứng phó. Từ bên cạnh con đường, một dây leo màu máu vươn ra, nó thò ra phần ngọn quấn lấy mắt cá chân của một người tiến hóa trong đoàn, người này giật mình, lập tức rút đao chém về phía dây leo, nhưng không ngờ dây leo này lại vô cùng cứng rắn, dưới nhát đao của anh ta, dây leo hoàn toàn không hề hấn gì, nó lôi xềnh xệch anh ta trên mặt đất, và kéo về phía những bụi biến dị thực vật dày đặc bên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận