Bá Chủ Mạt Thế

Chương 217: Thượng sách

<< Chúc các bạn có những giờ phút thư giãn với bộ truyện Bá Chủ Mạt Thế - Truyện thuộc thể loại phiêu lưu hành động – Truyện vip độc quyền chỉ có tại Bạch Ngọc Sách>>



"Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!"



Diêm La Bất Tử Thú vươn một đôi móng vuốt khổng lồ vào giữa khe hở của hắc môn, nó cố gắng tách hai cánh cửa ra, hắc môn như cánh cổng địa ngục cao hơn mười mét phát ra từng đợt âm thanh vang vọng, khe cổng ngày càng mở rộng hơn, thân thể của nó cũng đã lộ ra trước mắt mọi người.



Toàn thân nó là vảy xanh, từng phiến vảy xanh to bằng lòng bàn tay người lớn, một cái miệng như cái bể lớn đầy máu với răng nanh sắc nhọn, kích thước khoang miệng khi mở rộng cực hạn có thể dễ dàng nuốt chửng một người sống, đột nhiên nó đứng thẳng dậy, biến hóa thành hình người, với một đôi cánh tay to dày và mạnh mẽ, dùng sức ghìm lấy tách hai cánh cổng của hắc môn.



Và một luồng khí tức mạnh mẽ bạo ngược dường như có thể thống trị mọi thứ đã tràn lan ra ngoài, một số người tiến hóa có trình độ tiến hóa yếu ớt, bị luồng khí tức này áp chế trực tiếp quỳ xuống trên mặt đất, Kim Trạch Thiên, Lãnh Tuyết và những người tiến hóa cấp hai khác đều cố khống chế cơ thể của bọn họ, nhưng thân hình vẫn không ngừng lay động, và bọn họ cảm thấy sinh mệnh như đang dần bị rút đi.



Sắc mặt của Tần Vũ cũng cực kỳ khó coi, anh có thể cảm nhận được thực lực của Diêm La Bất Tử Thú này đáng sợ cỡ nào, thể chất của nó tuyệt đối cường đại hơn gấp trăm lần thể chất của người bình thường!



Đoán chừng không có sinh vật tiến hóa nào ở giai đoạn này có thể dễ dàng đánh bại Diêm La Bất Tử Thú, ngay cả Tần Vũ cũng không có nửa phần chắc chắn.



"Gầm gào!"



Từ trong hắc môn, Diêm La Bất Tử Thú thò ra ngoài một cái đầu lớn, trên đầu có một cái sừng dài như sừng tê giác, thoạt nhìn giống như thần thú Đế Thính, một sinh vật thần thoại dưới âm tào địa phủ cực kỳ đáng sợ!



Hắc môn trôi nổi trên không trung, Diêm La Bất Tử Thú nhìn những người đang sững sờ phía dưới, nó nhe hàm răng sắc nhọn cười toe toét, cuộn chiếc lưỡi đỏ tươi liếm liếm môi, bộ dạng vô cùng đói khát.



Sau đó, cặp chi trước đã thành một đôi cánh tay của Diêm La Bất Tử Thú cũng nhô ra ngoài, nó dùng sức bóp mạnh hai cánh cổng của hắc môn, tuy rằng hắc môn đã bị nó mở ra hoàn toàn, nhưng thân thể của nó quá khổng lồ, muốn ra ngoài cũng phải phá vỡ hắc môn tốn rất nhiều sức lực.



"Tần... Tần tiên sinh..." Đám người Kim Trạch Thiên đều nhìn về phía Tần Vũ, bọn họ biết anh chính là hi vọng duy nhất hiện tại, nhận thấy sắc mặt âm trầm của Tần Vũ. Trong lòng bọn họ như u lên một cục, đoán chừng là Tần Vũ cũng không dám chắc sẽ đối phó được Diêm La Bất Tử Thú.



“Gào… ào!”

Diêm La Bất Tử Thú rống dài lên một tiếng, sóng âm cường liệt quét phăng qua căn cứ, những người bình thường bị chấn động mạnh, đại đa số đều bị ngất đi tại chỗ dưới tác động của luồng sóng âm này.



Mới gầm gừ mà Diêm La Bất Tử Thú để thể hiện thực lực thật cường đại, khó có thể tưởng tượng sức mạnh chân chính của nó mạnh đến nhường nào!



Trong lòng của Tần Vũ có chút chát đắng, anh biết thực lực của mình bây giờ còn kém xa thực lực của Minh Linh, kẻ sẽ danh chấn hậu thế sau này, anh chưa nghĩ ra mình có thể dùng biện pháp nào, để có thể đánh bại Diêm La Bất Tử Thú này của Minh Linh.



Thân trên của Diêm La Bất Tử Thú đã nhô ra khỏi hắc môn, Tần Vũ thở dài và nói với những người khác xung quanh: "Mọi người hãy tự cầu phúc tìm kiếm cơ may sống sót!"



Tần Vũ nhanh phóng tới bên người Tần Tiểu Vũ, trầm giọng nói: "Mau để Hoa Thú dẫn chúng ta rời đi nơi này."



Không hề nghi ngờ, bản lĩnh của Tần Vũ là có, nhưng những trận chiến mà tỉ lệ thất bại chiếm phần nhiều, anh sẽ không mạo hiểm, sau khi Diêm La Bất Tử Thú hoàn toàn đi ra nhất định sẽ đại khai sát giới, Tần Vũ vốn cũng muốn cứu thêm những người khác, nhưng anh không có khả năng, cho nên ba sáu kế ‘Binh pháp Tôn Tử’ tẩu vi là thượng sách, có được Hoa Thú có khả năng xuyên không, không khó để hai người bọn họ trốn thoát.

(Tẩu vi thượng sách: là kế thứ ba sáu, đánh không lại bỏ chạy là tốt nhất.)



Chỉ là hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ có thể chạy thoát bảo vệ mạng sống, nhưng còn hơn mấy trăm người ở căn cứ sẽ gặp nguy hiểm, tin tưởng Minh Linh cũng không ngại để cho hắc môn có thêm mấy trăm âm hồn mới.



"Chúng ta… Cứ... cứ như vậy rời đi sao?" Tần Tiểu Vũ biết lời này của Tần Vũ là có ý gì, có nghĩa là bọn họ nhất định phải rời bỏ mọi người ở đây, tự chạy giữ lấy mạng.



Thế nhưng nào còn biện khác, Diêm La Bất Tử Thú đã sắp ra ngoài, rời khỏi Minh giới sau hắc môn, cứu được tất cả mọi người là chuyện không tưởng.



"Ha ha, ngươi sao vậy, tiểu tử? Khí tức của Diêm La Bất Tử Thú vừa lộ ra đã dọa ngươi sợ rồi sao?" Minh Linh nhìn thấy cảnh này thì cười to, thật ra trong lòng của nó vẫn cảm thấy có phần nhục nhã, trận chiến đầu vừa rồi dù bại do khinh địch, nhưng bại là bại, nếu không phải đã nắm giữ được ‘Áo Nghĩa’ của năng lực Diêm La, lúc này nó đã bị Tần Vũ giết chết rồi!





Tần Vũ trầm mặc, Tần Tiểu Vũ cắn chặt răng, cô biết giờ không phải lúc do dự, cô vốn định để cho Hoa Thú trực tiếp mang hai người bỏ trốn, nhưng lúc này lại phát sinh biến cố khác.



"Ầm! Ầm!"



Đột nhiên, một tiếng sấm sét rền vang, thanh âm vọng khắp tiểu thế giới huyết sắc, tất cả mọi người đều giật mình bởi tiếng sấm sét đột ngột giữa trời quang, ngay cả Diêm La Bất Tử Thú sắp phá tung hắc môn trèo ra ngoài cũng dừng mọi động tác lại.



Ô Mộc ngẩng đầu nhìn bầu trời huyết sắc, một vẻ kỳ quái nói: "Chuyện gì xảy ra vậy? Sấm sét? Từ khi nào tiểu thế giới huyết sắc này có sấm sét vậy?"



"Roẹt!"



Một tia sét màu đen rạch ngang trên bầu trời huyết sắc ở phía xa xăm.



"Roẹt! ... Roẹt!"



Sau đó là đạo sét đánh thứ hai rồi thứ ba… vô số ánh chớp màu đen như đang nhảy múa trên bầu trời, giống như những con rắn dài màu đen uốn éo.



Minh Linh nhìn thấy cảnh tượng này, sững sờ: "Không thể nào lại trùng hợp như vậy chứ?"



Ba cái đầu chó của Ngục Khuyển ngẩng lên nhìn trời: "Đây là. . ."



Cuồng Sơn nhìn thấy mảng sấm sét bão bùng phía xa giật mình đánh thót, sau đó lại như nghĩ tới điều gì: "Chẳng lẽ là. . . "



Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ vốn đang chuẩn bị rời đi, nhưng biến cố đột ngột này lại khiến bọn họ dừng lại.



Mọi người dường như đều quên cả hít thở, nhìn mảng sấm sét đen kìn kịt hằn rõ trên bầu trời huyết sắc.



"Oành!"

“Ầm ầm!”



Toàn bộ tiểu thế giới huyết sắc bị sấm sét đánh cho rung chuyển, tiểu thế giới vốn đỏ như máu nay được phản chiếu bởi những tia sét đen tuyền càng trở nên kinh khủng như cảnh tượng trong địa ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận