Bá Chủ Mạt Thế

Chương 81: Tinh tộc

** Đầu tháng team dịch bom ít chương và gửi lời chúc mọi người một tháng mới thật bình an, vui vẻ **

Ba Mãng có chút đắc ý, nhưng lại nhàn nhạt nói: “Cẩn thận, nơi này rất nguy hiểm, chỉ cần chúng ta lấy được Quyền Trượng Tinh Linh, lúc trở về, thậm chí chúng ta có thể dùng Quyền Trượng Tinh Linh giết chết Hung Vương thành chủ. Không có gì là không thể."

Quyền Trượng Tinh Linh thật ra không có năng lực chữa trị, dựa theo ghi chép trong cuộn giấy mà bọn chúng lấy được, Quyền Trượng Tinh Linh có thể triệu hoán ra một Tinh linh cường đại, ở giai đoạn này gần như vô địch, không có sinh vật tiến hóa nào có thể sánh kịp! Chỉ cần lấy được Quyền Trượng Tinh Linh, trở về Hung Vương Thành, chúng có thể triệu hoán Tinh linh đi giết Hung Vương thành chủ, thay thế vị trí của y!

Sau khi bước vào thông đạo, người đàn ông trung niên thành thật nhiệt tình trò chuyện giới thiệu về bản thân mình với Tần Vũ.

Tần Vũ từ lời giới thiệu của anh ta đã biết được rằng người đàn ông trung niên chất phác và trung thực này tên là Đoạn Tân Văn, và người thanh niên cứng cỏi có chút nóng nảy đó chính là em trai của Vương Phượng, Vương Tuyên, thiếu niên ngây thơ tên là Nhậm Kiệt, người đàn ông mặt trắng tên là Thang Tu, đó tên của những thành viên trong đội của họ.

“Tôi tên là Tần Vũ.” Tần Vũ cũng ngắn gọn giới thiệu bản thân.

Đoạn Tân Văn tò mò hỏi: "Tần huynh đệ từ nơi nào tới? Tại sao lại tiến vào di tích có một mình, nơi này rất nguy hiểm."

“Tôi đến từ lối vào di tích ở Thiên Mộng Thành.” Tần Vũ nói, anh không có nói cho đối phương biết rõ ràng mục đích của mình, cũng không quen mở lòng với người xa lạ.

"Thiên Mông Thành? Nơi đó cách Quý Vọng Thành của chúng ta khá xa." Đoạn Tân Văn gật đầu.

Mà Vương Phượng lúc này đang đi ở phía trước, Tần Vũ có thể nhìn thấy lỗ tai của Vương Phượng trở nên nhọn hoắt, còn có chút run rẩy, phảng phất như đang lắng nghe thanh âm, đây hẳn là năng lực của Vương Phượng, một năng lực thuộc hệ Dị Hóa, từ lỗ tai nhìn qua có chút giống tai của hồ ly, cô ấy hẳn là chưa hoàn toàn biến thân, nếu không không chỉ có lỗ tai biến đổi như vậy.

Đoạn Tân Văn giới thiệu: "Năng lực của Vương Phượng là hóa thân thành hồ ly ba đuôi, còn năng lực của tôi là Xuyên Thấu. Đạn, cung tên, dao, kiếm,… được tôi chúc phúc Xuyên Thấu, sẽ có lực xuyên thấu cực mạnh."

Còn thiếu niên nhút nhát Nhậm Kiệt thì cười thân thiện nói: “Năng lực của tôi là Phi Hành, nhưng tiếc là tôi không thể sử dụng nó ở đây.”

Xác thực, Phi Hành là một năng lực khá tốt, nhưng nơi này hai bên tường cao, phía trên cũng bị che lại, năng lực Phi Hành của cậu ta hoàn toàn bị hạn chế.

Còn người tên Vương Tuyên, là em trai của Vương Phượng, cũng rất táo bạo, anh ta bộc lộ năng lực của mình mà không cần che giấu, đá ở xung quanh tụ lại thành một bức tượng hình người: "Năng lực của tôi là Thạch Khống, tôi có thể điều khiển đá xung quanh, cũng có thể biến thành người khổng lồ bằng đá, nếu anh gặp nguy hiểm, có thể trốn phía sau tôi. Tôi rất mạnh."

Theo ý kiến riêng của Vương Tuyên, Tần Vũ nhìn qua thật sự không giống nhân vật cường đại, bởi vì trong hai mắt Tần Vũ còn có chút đỏ ngầu, dường như là thiếu ngủ, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng. Đây hẳn là do đêm qua Tần Vũ chăm sóc Tần Tiểu Vũ.

Không thể nghi ngờ, Vương Tuyên tuy nói năng không tốt, nhưng ý tứ không tệ, đối với Tần Vũ cũng không có ác ý.

Về phần Thương Tu, anh ta có chút đắc ý nói: "Năng lực của tôi là Từ Trường, biết truyện dị nhân Magneto đúng không? Tôi có năng lực giống như anh ta."

"Năng lực của tôi là Lửa." Tần Vũ nói ra.

Thương Tu có vẻ mặt khinh thường, năng lực Lửa quá phổ thông bình thường, không có gì hay ho.

Lúc này, lỗ tai của Vương Phượng lại run lên, thấp giọng nói: "Cẩn thận, phía trước có cái gì đó sắp tới đấy."

Tần Vũ cũng nghe thấy, đó là tiếng bước chân rất nặng, hẳn là không phải của con người, từ tiếng bước chân phán đoán, thứ sinh vật này có bốn cái chân.

"Gào!"

Quả nhiên, không đến mấy giây sau, ở góc tường phía trước đột nhiên nhảy ra một bóng đen, dùng móng vuốt chộp lấy đầu Vương Phượng, nhanh như tia chớp, tấn công cực kỳ đột ngột.

Nhưng Vương Phượng là một trong hai người tiến hóa cấp hai trong đội, cô đã sớm phát hiện có thứ gì đó đang tiến đến, đương nhiên sẽ không để sinh vật kia lén công kích thành công, Vương Phượng giẫm chân, lui về phía sau vài bước nhanh như một cơn gió.

Tần Vũ lập tức nhìn rõ ràng con quái vật đánh lén Vương Phượng là gì.

Đây là một quái vật dạng sói, cao gần hai mét, dài ba mét, nhưng rất kỳ lạ, bộ lông đen dài của nó xỉn màu, bết dính vào da thịt, da dẻ teo tóp lộ xương, như thể không hề có thịt. Như một cái thây khô, đôi mắt không có thần thái của sự sống.

"Đây là... một con thi thú?"

Nhậm Kiệt nghi ngờ nói.

"Hẳn là vậy, nhưng trên người nó có mùi gây mũi là mùi gì? Có chút giống với mùi thuốc bắc." Đoạn Tân Văn trầm giọng nói.

Tần Vũ nhìn thấy sinh vật này, Tần Vũ chấn động: "Vật này, có chút giống như ‘Tinh Khôi’ trong lời đồn về Tinh tộc!"

Tinh tộc cùng với nền văn minh Phù Thủy khác nhau, Tinh tộc cách nền văn minh của con người trước tận thế rất gần, có lời đồn rằng, con người trước tận thế cũng từng phát hiện ra dấu vết của Tinh tộc.

Tinh tộc rất giỏi trong việc quan sát sự thay đổi của các vì sao để dự đoán trước những gì sẽ xảy ra trong tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận