Bá Chủ Mạt Thế

Chương 1007: Cuồng bạo

**Chương 1007: Cuồng Bạo**
Tần Vũ chuyển hóa năng lượng gen nguồn thành hỏa diễm rót vào trong Viêm Thần Giáp, bổ sung năng lượng cho nó, Viêm Thần Giáp cũng đáp lại bằng một cỗ lực lượng nóng bỏng, tựa như thiêu đốt tế bào của Tần Vũ, thể chất của hắn lại một lần nữa được tăng cường một chút!
"Ầm ầm!"
Tiếng nổ trầm đục như sấm sét vang lên, đầu cá mập trắng khổng lồ lõm xuống một cái hố lớn đường kính ba mét, xương cốt vỡ vụn, kình lực xuyên thẳng vào tủy não, hai con mắt hung quang lóe lên lập tức mất đi sắc thái.
Một cước toàn lực bộc phát của Tần Vũ, ngay cả sinh vật cấp Vương cũng không chịu nổi. Con cá mập trắng khổng lồ này là một con chuẩn Thú Vương, nhưng vẫn không tránh khỏi một kích trí mạng.
Một con rắn biển màu trắng bên cạnh con cá mập trắng khổng lồ chứng kiến cảnh này trong lòng cảm thấy run sợ, bởi vì Tần Vũ sau khi một cước giẫm chết cá mập trắng khổng lồ liền chuyển ánh mắt sang nó, khiến rắn biển màu trắng cảm thấy một cỗ ý lạnh lan khắp toàn thân.
Nhưng rắn biển màu trắng hiểu rõ, chỉ có liều mạng mới có chút hi vọng sống. Thân thể khổng lồ đường kính một mét của nó vặn vẹo, một cái đuôi rắn che kín vảy trắng xóa quật về phía Tần Vũ.
Chiêu thức công kích mạnh nhất của loài rắn là quấn quanh và cắn xé bằng đuôi. Con rắn biển màu trắng này dài tới bốn mươi mét, sức mạnh của một cái đuôi vô cùng lớn, có thể nó đã không thấy Hải Xà Vương chiến đấu cùng Tần Vũ. Ngay cả đuôi rắn của Hải Xà Vương cấp bậc Vương giả còn không làm gì được Tần Vũ, huống chi con rắn nhỏ này?
Tần Vũ cũng không trốn tránh, thu Tướng Tinh Diễm Thương vào không gian giới chỉ, hai cánh tay trực tiếp chộp lấy cái đuôi rắn đang quất tới.
"Phanh!"
Đuôi rắn quất vào bàn tay Tần Vũ được bao phủ bởi chiến giáp hỏa hồng sắc, phát ra một tiếng vang trầm nặng, nhưng Tần Vũ vẫn đứng yên bất động. Rắn biển màu trắng dự cảm thấy không ổn, nhưng đã muộn.
"Rống!"
Tần Vũ ôm chặt lấy cái đuôi rắn to lớn, năm ngón tay như móc câu xé rách lân phiến đâm vào bên trong đuôi rắn để phòng ngừa tuột mất. Hắn phát ra một tiếng hét lớn, đôi cánh chim màu đen phía sau kịch liệt vung vẩy, vung rắn biển màu trắng lên, giống như vung một cây roi lớn, đập về phía trước vào một con rùa đen như mực.
Con rùa đen như mực kia mang trên lưng lớp giáp rắn chắc, thân thể to lớn chừng năm mét. Thấy Tần Vũ vung vẩy rắn biển màu trắng đánh tới, nó vội vàng rụt đầu, chân, đuôi vào trong mai rùa, đồng thời từng chiếc gai nhọn trên mai rùa nhô ra, đây là tư thế phòng ngự theo bản năng của nó.
"Phanh!"
Đầu rắn hung hăng nện vào phía trên mai rùa, chỉ một kích này khiến mai rùa rắn chắc vỡ tan ra, mảnh vỡ mai rùa văng tứ tung, con rùa đen như mực cũng không kịp kêu một tiếng đã chết. Rắn biển màu trắng thì đang ở bờ vực hấp hối.
Bên trên mai rùa có những chiếc gai ngược, đầu rắn biển màu trắng đụng vào bị đâm xuyên, nếu không nhờ loài rắn có sinh mệnh lực cường hãn, nó đã chết ngay lập tức, nhưng việc giữ lại được một hơi tàn lại là bất hạnh của nó.
Tần Vũ như điên cuồng, một con cá lớn toàn thân mọc đầy đốm đang muốn thi triển năng lực công kích Tần Vũ. Tần Vũ liền vung rắn biển màu trắng, quất vào thân con cá lớn, lập tức đánh gãy xương cốt của nó, chết ngay tại chỗ.
"Giết!"
Hai mắt Tần Vũ đỏ ngầu, coi rắn biển màu trắng như vũ khí, thể chất của Tần Vũ dưới sự tăng phúc của Hoàng Kim Huyết Mạch còn hơn tuyệt đại đa số Thú Vương. Hắn huy động thân thể dài to của rắn biển màu trắng, giận dữ nện, quét ngang, quất mạnh.
Chỉ cần có hải thú chạm vào thân thể rắn biển màu trắng sẽ bị cự lực ẩn chứa bên trong oanh sát. Rắn biển màu trắng đã được giải thoát khỏi cái chết, nhưng chiến đấu chung quanh vẫn còn tiếp diễn.
Từng con hải thú bị Tần Vũ đánh giết, thi thể rắn biển màu trắng đã vỡ nát xương cốt. Tần Vũ tiện tay ném nó đi, tay không tấc sắt triển khai chém giết. Mỗi một quyền của hắn đều có thể tùy tiện oanh sát những con hải thú nhào lên.
Tần Vũ dao động giữa bầy hải thú, dùng cách này để tránh bị đông đảo hải thú tập kích, nếu không khi đối mặt với những đợt công kích năng lượng liên tục, năng lượng của Viêm Thần Giáp sẽ tiêu hao hết, và không thể cắt giảm lực công kích.
Bên phía Áo Lai Khắc cũng tương tự tình huống với Tần Vũ, so với Tần Vũ nó có rất nhiều ưu thế, bởi vì Thần Năng Thao Khống công phòng nhất thể, hơn nữa có thể điều khiển hết thảy lực, sức chịu nén chung quanh đều bị lực lượng điều khiển của thần xem như không tồn tại. Nộ Phần cũng không khác gì nhiều so với trên mặt biển, tốc độ cực nhanh.
Nộ Phần cầm trong tay Lưu Diễm Đao, những hải thú này không có con nào có lực phòng ngự đủ mạnh để chống lại sự sắc bén của Lưu Diễm Đao, vì thế Áo Lai Khắc triển khai đồ sát. Sau khi trải qua huấn luyện của Tần Vũ, nó đã hiểu được cách lợi dụng ưu thế của bản thân, không nhìn sức chịu nén và độ sắc bén của Lưu Diễm Đao!
Phốc phốc!
Mỗi một đao của Nộ Phần đều mang theo đao mang hỏa hồng, dài đến vài trượng. Đao mang do Lưu Diễm Đao kích phát ra, vô cùng nóng rực và sắc bén vô cùng. Một con hải thú hình cầu tròn bị chém thành hai nửa, máu tươi điên cuồng tràn ra.
Chiến đấu của Áo Lai Khắc vô cùng đẫm máu, bởi vì những vết thương do Lưu Diễm Đao gây ra đều mang tính xé rách, máu của những hải thú đó đã nhuộm vùng biển xung quanh thành màu đỏ sẫm, mùi máu nồng đậm ngay cả nước biển cũng không tan ra được.
Mùi máu tươi nồng đậm khiến đông đảo hải thú điên cuồng, cùng nhau phát động công kích năng lượng, vô số công kích bao phủ Áo Lai Khắc. Nhưng Thần Năng Thao Khống của Áo Lai Khắc hoàn toàn là công phòng nhất thể, Thần Năng Thao Khống của nó còn mạnh hơn gấp mấy lần so với khi ở trong cánh tay của Tần Vũ, có thể bao trùm toàn thân.
"Ầm ầm!"
Vô số năng lượng đánh vào thân Nộ Phần, ánh sáng màu vàng trong mắt Nộ Phần lóe lên rồi biến mất. Áo Lai Khắc phát huy Thần Năng Thao Khống đến cực hạn, một cỗ lực phản chấn đáng sợ hất tung tất cả năng lượng, đồng thời dư ba năng lượng bị chấn động tới bốn phương tám hướng, rất nhiều hải thú bị dư ba trùng kích thân thể lăn lộn trong nước biển.
"Khụ khụ... Năng lượng gen nguồn này tiêu hao quá lớn..." Sắc mặt Áo Lai Khắc không hề tốt, ngược lại còn âm trầm.
Thú Hoàng đều có hình thể to lớn, năng lượng gen nguồn ẩn chứa bên trong có thể nói là vô tận, ngay cả một chút Thi Hoàng, mặc dù hình thể nhỏ bé, nhưng cấp độ sinh mệnh cực cao, năng lượng gen nguồn chứa trong tế bào còn hơn xa Tiến Hóa Giả bình thường gấp mười, gấp trăm lần.
Từ cấp độ sinh mệnh mà nói, Áo Lai Khắc tuyệt đối là sinh vật cấp Hoàng, nhưng nó thân là Luyện Thần Trùng, tự nhiên yếu ớt đến đáng sợ, hơn nữa hình thể của nó phi thường nhỏ, năng lượng gen nguồn ẩn chứa bên trong cũng ít đến thương cảm. Vừa rồi dùng Thần Năng Thao Khống để chống lại liên thủ công kích của mấy chục, trên trăm con hải thú, nhưng chỉ một kích đó đã tiêu hao một lượng gen nguồn năng lượng khổng lồ của nó, căn bản không thể tiếp nhận mấy đợt công kích như vậy.
Áo Lai Khắc thấy được chiến đấu của Tần Vũ, mắt nó sáng lên, không đứng tại chỗ bất động, mà cùng Tần Vũ hướng về phía bầy hải thú xông đi, như vậy mặc dù sẽ khiến mình ở trong vòng vây, hai mặt thụ địch, nhưng lại có thể tránh khỏi phần lớn các đợt công kích năng lượng.
"Giết giết giết!"
Tần Vũ và Áo Lai Khắc phảng phất điên dại, trùng sát trong bầy hải thú, hình thể của hai người bọn họ cũng không lớn, nhưng mỗi một lần công kích đều mạnh đến khoa trương, hễ hải thú nào sượt qua là bị thương, đụng vào là chết. Chỉ trong chốc lát, hải thú đã bị hai người chém giết mấy chục con, trong đó hải thú chuẩn Vương cấp có đến sáu bảy con. Thương vong như vậy không thể nghi ngờ là kinh khủng.
Tần Vũ có thể khống chế rất hoàn mỹ lực lượng của bản thân, sẽ không tiêu hao nhiều hơn một chút lực nào. Còn Áo Lai Khắc thì thao túng Nộ Phần không biết mệt mỏi. Thể lực của cả hai dường như vô cùng vô tận, hải thú xung quanh điên cuồng nhào giết bọn hắn, nhưng lại bị ngược lại đánh giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận