Bá Chủ Mạt Thế

Chương 87: Tầng 2 Tỏa Linh Tháp

Tại tầng thứ 2 của Tỏa Linh Tháp vẫn là chọn thông đạo, vượt qua cạm bẫy, đánh bại Tinh Khôi, nhưng số lượng Tinh Khôi dạng thú trên đường gặp phải nhiều gấp đôi tầng 1, từ lúc biểu lộ thực lực Tần Vũ trực tiếp ra tay. Tuy tiết kiệm năng lượng gien nên Tần Vũ không sử dụng năng lực, nhưng vẫn lấy ra Huyết Diễm trường thương, đối phó với Tinh Khôi chỉ bằng những phát đập thương, quét thương đơn giản. Với lực độ khống chế chính xác không hề ảnh hưởng đến Tinh Mệnh Thạch trong đầu Tinh Khôi dạng thú. Nhiệm vụ thu thập Tinh Mệnh Thạch giao cho nhóm Vương Phượng. Đi đến cuối thông đạo vẫn là cánh cửa với đồ án ngục giam và cổng đi lên tầng ba. Nhưng lần này đám người Vương Phượng sợ làm vướng tay Tần Vũ nên không tiến vào sau cánh cửa có đồ án, nên chỉ có một mình Tần Vũ tiến vào.

Vừa tiến vào gian ngục giam, khung cảnh quen thuộc vẫn là diện tích trăm mét vuông. Nhưng không có thời gian cho Tần Vũ quan sát thêm một xác ướp của người Tinh tộc đã vồ tới Tần Vũ.

Huy động Huyết Diễm trường thương như chớp giật, đâm thẳng vào hốc mắt của xác ướp với tốc độ cực nhanh, mũi thương xuyên ra sau ót của xác ướp.

Một kích chính xác trúng điểm yếu hại, tuy nhiên, xác ướp này trông vẫn còn hung dữ và vẫn muốn Tần Vũ lao tới. Khác với thây ma, nếu bị đâm xuyên ở đầu, thây ma chắc chắn phải chết, con với xác ướp trừ khi viên Tinh mệnh thạch trong đầu chúng bị phá hủy, hoặc là phải cắt đứt cái đầu ra khỏi thân thể, thì bọn chúng mới mất đi khả năng vận động.

Hốc mắt của xác ướp này đã bị Tần Vũ đâm thủng, nhưng nó vẫn mặc kệ, hung hăng múa vuốt tấn công Tần Vũ.

Thấy vậy, Tần Vũ chủ động tiến lên trước thêm một bước, một tay đưa ra, nắm lấy cổ áo xác ướp, kê vai vào người xác ướp. Cổ tay, vai và cánh tay cùng lúc dùng lực, Tần Vũ mạnh mẽ nâng xác ướp lên, làm động tác quăng ném qua vai.

Thì ra Tần Vũ sớm nhìn thấy hai xác ướp khác từ xa chạy tới, Tần Vũ ném xác ướp trên vai vào chúng.

"Rầm!"

Đừng nhìn những quái vật này như những cái xác khô quắt, xương của chúng cứng rắn như thép, thân hình cao hai mét nặng ngàn cân, xác ướp bị ném đi, đập mạnh vào hai xác ướp giống như nó, và ngay lập tức hất hai xác ướp đó lăn ra đất.

Ba xác ướp ngã thành một đống, nhất thời không dậy nổi, Tần Vũ chạy nhanh đến đạp lên ngực xác ướp trên cùng không cho bọn chúng trở dậy, đồng thời rút Huyết Diễm trường thương kẹt trong hốc mắt ra.

Nếu không phải lo lắng làm hỏng viên Tinh Mệnh Thạch trong đầu xác ướp, Tần Vũ đã dùng sức mạnh của lửa tím để thổi bay cả cái đầu của bọn chúng thành từng mảnh.

Sau khi rút ra Huyết Diễm trường thương, thêm hai xác ướp nữa từ xung quanh lao tới.

“Bang! Bang!”

Thân ảnh Tần Vũ nhoáng lên một cái, xoạc chân lướt mình vào giữa hai xác ướp, vung trường thương đánh sang hai bên, trường thương đập trúng khớp đầu gối của hai xác ướp, đột nhiên truyền đến tiếng xương gãy, hai xác ướp ngã khuỵu xuống đất, đầu gối vỡ vụn. Tần Vũ đứng người lên quét thương vòng cung lấy đầu hai xác ướp.

"Xẹt!"

"Xẹt!"

Huyết Diễm trường thương lần lượt chém vào sau gáy hai xác ướp, dưới sự sắc bén của Huyết Diễm trường thương, lực lượng mạnh mẽ, và thương pháp tinh chuẩn, đầu của hai xác ướp bị chém xuống, để lộ ra hai viên Tinh mệnh thạch còn nguyên vẹn bên trong.

Lúc này, ba xác ướp bị ngã thành đống trên mặt đất đã lồm cồm đứng dậy, không ngừng lao về phía Tần Vũ.

Những xác ướp này tuy cường đại, mỗi xác ướp đều có thể dễ dàng đánh bại hai người tiến hóa cấp hai như Vương Tuyên và Vương Phượng, nhưng đáng tiếc, đối mặt với bọn chúng là Tần Vũ, vẫn là người tiến hóa cấp 2 nhưng ở đẳng cấp khác.

Sau vài chiêu, Tần Vũ dùng trường thương đập nát đầu ba xác ướp, kết thúc trận chiến trong ngục giam.

Toàn bộ cuộc chiến đấu chỉ kéo dài hai phút, nếu không phải sợ ngộ nhỡ phá hủy Tinh Mệnh Thạch trong đầu xác ướp, chiến đấu nhiều nhất có thể kết thúc chỉ sau ba mươi giây.

Có tổng cộng có năm viên Tinh Mệnh Thạch trong đầu của năm xác ướp, và chúng đều là Tinh Mệnh Thạch cấp E, không tồi!

Trong gian phòng giam này còn có một cái rương bảo vật, trong rương bảo vật chỉ có hai món đồ.

Một là chìa khóa rương kho báu, còn lại là khẩu súng lục màu trắng bạc.

"Lục Bạc, một vũ khí ‘linh năng’, có thể bắn ra những viên đạn ảnh hưởng mạnh mẽ tới linh hồn, có thể giết chết ngay lập tức những sinh vật có thể chất nhỏ hơn 30 lần thể chất người bình thường, và có thể bắn ra tối đã 30 viên đạn linh năng, có thể tự động nạp đạn, cần tối đa một ngày để nạp đủ 30 viên đạn. Hoặc bổ sung bằng năng lượng tinh thạch."

Lục Bạc chắc chắn là một vũ khí cực kỳ lợi hại, ở giai đoạn này, không có người tiến hóa nào dám dùng cơ thể của mình để chống lại viên đạn linh năng do Lục Bạc bắn ra, Tần Vũ cũng rất hài lòng với bảo vật này.

Trên thực tế, giá trị lớn nhất của Lục Bạc này không phải là chiến đấu, mà là nghiên cứu, đây là một loại vũ khí hoàn toàn mới, nếu như nhân loại có thể sản xuất hàng loạt vũ khí linh năng, thì đó sẽ là một tiến bộ to lớn.

Sau khi thu thập bảo vật, Tần Vũ ra khỏi cửa phòng giam và xuất hiện trở lại trước mặt Vương Phượng và những người khác.

"Sao anh... ra nhanh vậy." Vương Phượng và những người khác đã bị sốc, chỉ mất chưa đến năm phút! Phải chăng Tần Vũ đã giải quyết hết những rắc rối bên trong?

"E hèm... Tần huynh đệ, chúng tôi vừa rồi đã thương lượng, cũng không muốn tiếp tục thăm dò di tích nữa." Đoạn Tân Văn lúc này ho khan một tiếng.

Tần Vũ nghe vậy sửng sốt, gật đầu nói: "Ừm, cũng tốt, mọi ngươi tốt nhất không nên đi tiếp, nếu không bất cứ lúc nào cúng có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận