Bá Chủ Mạt Thế

Chương 117: Trung tâm thương mại

Tần Tiểu Vũ cười nói:
"Anh ấy rất mạnh, em yên tâm, đi cùng anh chị sẽ rất an toàn."
"Vâng."
Phùng Tử Kiệt dùng sức gật đầu, ánh mắt nhìn Tần Vũ hoàn toàn khác, đó là ánh mắt tràn đầy khát khao cùng tôn kính, nếu bản thân có thể trở nên cường đại như Tần Vũ thì tốt biết mấy.
Tần Vũ tùy ý thiêu đốt thi thể thây ma, trong cơ thể nó xác thực có một khối năng lượng tiến hóa sáng ngời.
Tần Vũ khi nhìn thấy ánh mắt hâm mộ tuy xa lạ nhưng lại rất quen thuộc từ Phùng Tử Kiệt, không khỏi có chút ngẩn người, khi còn bé ở kiếp trước Tần Vũ cũng từng nhìn những người tiến hóa khác với ánh mắt này. Trong ánh mắt đều ẩn chứa sự khao khát được trở nên mạnh mẽ, và có thể tự nắm giữ vận mệnh của mình.
"Đi thôi."
Tần Vũ nói.
Ba người họ đi dọc theo con phố chính đầy nguy hiểm này hết hai tiếng đồng hồ trước khi Phùng Tử Kiệt nói:
"Chúng ta sắp đến nơi rồi. Tòa nhà cao tầng ở góc phố phía trước chính là trung tâm thương mại lớn nhất trong thị trấn này."
Trên đường đi, nhóm Tần Vũ gặp phải hơn 20 thây ma, nhưng đều bị Tần Vũ giải quyết dễ dàng, Phùng Tử Kiệt đã bội phục hoàn toàn thực lực của Tần Vũ.
Ba người Tần Vũ rẽ vào một khúc cua, quả nhiên Tần Vũ nhìn thấy trước mặt là một tòa nhà cao tầng, ở mặt trước có treo một tấm biển cực lớn, ghi trung tâm thương mại Nhất Hòa, đây từng là trung tâm thương mại phồn hoa nhất ở thị trấn nhỏ này, nhưng bây giờ nó đã bị bỏ hoang.
Nhóm Tần Vũ đi một mạch đến trước lối vào tòa nhà này, Phùng Tử Kiệt vui vẻ nói:
"Cuối cùng cũng đến rồi. Trung tâm thương mại Nhất Hòa này từng bán đủ mọi thứ, bao gồm quần áo, điện thoại di động, đồ điện tử, đồ gia dụng... và đồ ăn."
Đứng ở cửa vào trung tâm thương mại này, Tần Vũ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng, ở đây quá yên tĩnh, yên tĩnh một cách dị thường.
Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ:
"Hai người chờ ở đây, anh đi vào trước xem qua một lát."
Tần Tiểu Vũ lập tức hiểu sự cảnh giác của Tần Vũ, nơi này nhất định có nguy hiểm, tuy rằng cô không có cảm giác gì khác lạ, nhưng cô vẫn luôn tin tưởng vào trực giác của Tần Vũ, gật đầu nói:
"Anh cẩn thận nhé."
Cửa trung tâm thương mại đóng chặt, Tần Vũ chậm rãi, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa thủy tinh nặng nề ra, bởi vì không có điện, bên trong là một vùng tối đen, giống như một ác thú đang há cái miệng đen khổng lồ sẵn sàng nuốt chửng tất cả các sinh vật có can đảm đi vào.
Mi mắt Tần Vũ khẽ giật giật, đi xuyên qua cửa lớn vào trong trung tâm thương mại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận