Bá Chủ Mạt Thế

Chương 801: Sinh vật khủng bố

Chương 801: Sinh vật khủng bố
Blunck lạnh lùng liếc nhìn toàn trường, nhàn nhạt nói: "Nhanh chóng giải quyết đi."
Nhị trưởng lão mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống, Blunck mang đến cho lão một cảm giác thật sự đáng sợ, dựa vào trực giác bén nhạy để phán đoán, nếu lão đối đầu với Blunck thì hoàn toàn không có phần thắng!
Không chỉ có lão, Long Khải, Long Thần, Long Phong ba người cũng đều cảm nhận được một lực áp bức cực kỳ khủng bố.
Long Phong chật vật nói: "Khí tức của gia hỏa này... So với con Thú Vương lần trước nhìn thấy còn kinh khủng hơn!"
Tất cả mọi người bị khí tức đáng sợ của Blunck làm cho chấn nhiếp, giờ khắc này Long Thần nhìn thấy Tần Vũ, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia hy vọng: "Có lẽ hắn có thể đối phó được Blunck này?"
Không thể không nói đây là một loại phúng đâm, trước đó Long Thần còn nói Tần Vũ là quái vật, không muốn cứu hắn, vậy mà chưa đầy hai phút sau hắn lại khát khao Tần Vũ có thể đứng lên, đối phó với Blunck sau khi biến thân vô cùng kinh khủng.
Lúc này, trạng thái của Tần Vũ cũng đã kém đến cực điểm, trong linh hồn hắn truyền đến một trận cảm giác xé rách kịch liệt, tựa như linh hồn muốn vỡ thành hai mảnh, đó là tổn thương do bị xé nứt khi kháng cự sự thôn phệ linh hồn, dưới loại tổn thương này Tần Vũ cảm thấy mình có thể bất tỉnh bất cứ lúc nào.
Nhưng đả kích kịch liệt hơn đối với hắn lại là thiếu nữ đã mất đi linh hồn trong ngực, nàng không chút do dự dùng thân thể chắn cho Tần Vũ một kích trí mạng này. Trong lòng Tần Vũ quặn đau kịch liệt, phảng phất như tình cảnh Tần Tiểu Vũ bị quái vật thôn phệ ngày đó.
Lần này đến lần khác, những người hắn quý trọng đều rời bỏ hắn mà đi, vậy ý nghĩa hắn mạnh lên là gì? Chỉ vì sinh tồn thôi sao?
Boxer nhìn Tần Vũ đã là nỏ mạnh hết đà, nó hắc hắc cười lạnh: "Kẻ nào dám đối nghịch với ta đều phải chết!"
Ba đôi con mắt tà dị của Blunck lóe lên hung quang khiếp người: "Trong cơ thể tiểu tử này có Hoàng Kim Huyết nồng đậm, thi thể của nó các ngươi phải bảo tồn hoàn chỉnh."
Xích Hàn Vân cười tủm tỉm nói: "Hai vị, của ai người nấy gặp, Hoàng Kim Vương Huyết trong cơ thể hắn vô cùng nồng đậm, ba người chúng ta chia nhau cũng đều có thể nhận được không ít chỗ tốt."
Xích Hàn Vân hoàn toàn không quan tâm đến cái chết của Xích Hàn Đồng, đối với nàng mà nói chỉ cần thân thể Xích Hàn Đồng còn là đủ rồi, chỉ là không thể thôn phệ hết huyết nhục của hắn khi còn sống thì thật là bớt đi rất nhiều niềm vui thú.
Bọn chúng đã hoàn toàn coi Tần Vũ là thịt nằm trên thớt, trên thực tế đúng là như vậy, từ khi bắt đầu chiến đấu đến giờ, Tần Vũ tiêu hao thể lực vô cùng lớn, linh hồn lại bị thương, cái chết của Xích Hàn Đồng đã đả kích hắn khiến cho chiến ý hoàn toàn biến mất, hoàn toàn là nỏ mạnh hết đà, thậm chí hắn đã không còn tâm trí để tranh cãi với Blunck, chỉ ôm thân thể mất đi linh hồn của Xích Hàn Đồng, không nhúc nhích.
"Chết đi!"
Boxer nhe răng cười, thi thể Tần Vũ ẩn chứa một lượng lớn Hoàng Kim Vương Huyết, vô luận là nó dùng để ăn, hay là cho Thi Long dùng, đều có thể giúp nó tăng lên không ít thực lực, điều làm nó vui sướng hơn là mối thù linh hồn vĩnh viễn bị thương do hóa thân bị giết lúc trước, cuối cùng hôm nay đã đến lúc báo!
"Hắn có thể vì ngươi ngăn cản một kích cũng coi như có tình có nghĩa, ta liền tác thành cho các ngươi để các ngươi đi theo nàng!" Boxer hung tợn há rộng miệng, hào quang màu xanh lục bao phủ Tần Vũ, "Linh hồn thôn phệ!"
Tần Vũ không có sức chống cự, cũng vô pháp chống cự, hào quang màu xanh lục bao lấy Tần Vũ, đang muốn kéo linh hồn hắn đi thì lại có biến cố phát sinh. Một đạo cột sáng màu vàng kim bao phủ Tần Vũ, ép hào quang màu xanh lục ra ngoài.
Ánh sáng xanh muốn xuyên thủng cột sáng vàng kim, nhưng căn bản không thể làm được.
"Cái... cái gì?" Boxer bỗng nhiên há mồm phun ra một ngụm huyết dịch tanh hôi màu đen, tràn đầy vẻ không dám tin.
Ánh sáng lục bị cột sáng vàng kim hoàn toàn ngăn cản, lát sau tiêu tán trong không khí, linh hồn thôn phệ thất bại!
"Đáng chết... Là ai..." Boxer hai mắt đỏ ngầu, cuồng nộ đến cực điểm, linh hồn thôn phệ thất bại sẽ khiến nó bị phản phệ, đây đã là lần thứ hai trong hôm nay, dù cho linh hồn nó có cường độ cao cũng cảm thấy từng đợt co rút đau đớn. Nó tức giận ngẩng đầu nhìn lên cột sáng vàng kim, kết quả ngây dại.
Không chỉ có nó, Xích Hàn Vân cũng ngơ ngác nhìn lên bầu trời, ngược lại hít một hơi lạnh: "Đây là cái gì?"
"Hỗn đản... Là nó!" Còn Blunck thì trong ba đôi mắt hiện lên vẻ cừu hận.
Trên bầu trời, không biết từ khi nào bầu trời xám xịt đã bị nhuộm thành màu vàng kim, một đám mây mù vàng kim bao trùm phương viên mấy ngàn thước, tràn đầy cảm giác uy nghiêm vô thượng. Trong mây mù vàng kim, một thân ảnh lớn đến đáng sợ thấp thoáng, tản ra uy thế kinh khủng.
Ánh sáng vàng óng ánh vẩy xuống, những quái vật Trùng tộc điên cuồng kia đều ngừng lại, mà có chút e ngại, xao động.
Chính sinh vật trong đám mây mù vàng kim này đã cứu Tần Vũ, nó phát ra một đạo quang trụ từ trong mây, bảo hộ Tần Vũ ở trong đó, từ đó giúp hắn ngăn cản công kích thôn phệ linh hồn.
"Vậy rốt cuộc là cái gì?" Bên ngoài vòng bảo hộ năng lượng, đã tụ tập một lượng lớn binh sĩ, chỉ vì vòng bảo hộ năng lượng tồn tại nên bọn họ chỉ có thể quan sát từ bên ngoài, lúc này nhìn đám mây mù vàng kim kia, cùng hình dáng to lớn ẩn hiện bên trong, bọn họ đều ngơ ngác há to miệng. Chỉ xét thể tích của nó thôi, cũng đã vượt qua bất kỳ quái vật nào bọn họ từng thấy. Hình thể của Blunck chừng hơn mười trượng, nhưng hoàn toàn không thể so sánh.
Mặc dù có mây mù vàng óng che lấp, nhưng hình thể sinh vật trong mây mù tối thiểu cũng phải từ ba trăm mét trở lên, lớn đến khoa trương!
Nhưng những binh lính này trong lòng vậy mà không có cảm giác e ngại, chỉ có một loại cảm giác muốn quỳ bái phát ra từ nội tâm.
"Được cứu... Không ngờ truyền thuyết là thật, Long gia thủ hộ thần thật sự tồn tại!" Nhị trưởng lão thở phào một hơi, thần sắc phấn chấn. Lão là Nhị trưởng lão của Long gia, quyền cao chức trọng, đối với một số bí mật của Long gia biết lờ mờ.
Long gia là một siêu cấp gia tộc truyền thừa hơn ngàn năm, nghe đồn Long gia sở dĩ có thể trường thịnh không suy, là vì Long gia có thủ hộ thần, mà trong Thiên Khuynh Thành có một tòa tháp cao khổng lồ, nơi đó là cấm địa của tất cả mọi người, bất luận kẻ nào cũng không được tiếp cận, ngoại trừ Đại trưởng lão, ngay cả Long Thần gia chủ đương thời cũng không được đến gần!
Nhị trưởng lão đã từng hoài nghi nếu Long gia thật sự có thủ hộ thần, vậy hơn phân nửa nó ở tại trong tòa tháp cao kia, bây giờ xem ra quả đúng là như vậy.
Dưới ánh sáng vàng óng, khí tức tà ác đến cực hạn của Blunck cũng bị áp chế.
Boxer, Xích Hàn Vân đều rung động trong lòng, chẳng lẽ sinh vật trong đám mây mù vàng óng này cũng giống như bọn chúng, là sinh vật tiến hóa phi tốc dưới virus? Nhưng tốc độ tiến hóa của bọn chúng đã có thể xưng là đỉnh tiêm, còn có tồn tại nào có tốc độ tiến hóa nhanh hơn bọn chúng nhiều như vậy sao?
Trong mây mù, một cặp mắt lớn như núi nhỏ uy nghiêm nhìn xuống Blunck, một giọng nói già nua khô khốc như lâu lắm chưa từng nói chuyện vang lên: "Lần trước ngược lại là nhìn sai rồi, vậy mà không nhìn ra ngươi là một sinh vật tà ác đến cực điểm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận