Bá Chủ Mạt Thế

Chương 65: Đánh trọng thương Tu La

"Giết!"

Toàn thân Tu La đỏ như máu, hai gò má tràn đầy hung ác, đáng sợ như ma quỷ, nhưng đột nhiên, thần sắc hung ác điên cuồng đó trên mặt Tu La nhanh chóng biến mất, thay vào đó là thần sắc ngạc nhiên vô cùng.

"Rắc! Lạch cạch!"

Khi trường thương và trường kiếm va chạm vào nhau, và một chuyện mà bao gồm tất cả mọi người, lẫn cả bản thân Tu La, cũng không bao giờ ngờ tới đã xảy ra. Theo một tiếng vang nhỏ trường kiếm đỏ máu trong tay Tu La như thủy tinh vỡ vụn thành tưng mảnh, tình cảnh hệt như quả trứng gà vừa va vào hòn đá vậy.

"Làm sao... làm sao có thể?" Tu La không thể tin nổi, hơn một nửa sát khí mà y tích lũy được sau khi giết vô số thây ma và dị thú mới hình thành nên bộ giáp và thanh trường kiếm này. Thanh trường kiếm đẫm máu này cứng rắn hơn bất kỳ vũ khí nào mà y từng biết!

Nhưng bây giờ nó đã dễ dàng bị đập tan thành từng mảnh.

Nhưng mà Tu La còn chưa kịp nghĩ tới, sắc mặt của y đã hoàn toàn thay đổi, theo dư lực từ việc trường kiếm màu máu trong tay bị Huyết Diễm trường thương của Tần Vũ đập vỡ vụn, lực lượng kinh khủng trước tiên truyền đến lòng bàn tay, sau đó truyền đến toàn thân, một loạt chấn động tàn phá thân thể. Những tiếng nổ giống như đậu chiên liên tục phát ra, Tu La thậm chí còn không có thời gian để hét lên, và y bị đánh bay ngược như một con diều bị đứt dây.

"Oành!"

Trước con mắt trợn to khó có thể tưởng tượng của mọi người ở quảng trường, Tu La như đạn pháo bay lộn ngược ra xa mấy trăm mét, nặng nề đập vào bức tường ranh giới của Sát Vực, sau va đập cơ thể của y run rẩy dữ dội.

"Phụt!"

Tu La cảm giác xương cốt toàn thân đều vỡ vụn, phun ra một ngụm máu tươi, trong ngụm máu thậm chí còn lẫn lộn với các mảnh vỡ nát của nội tạng.

"Sượt!"

Thân thể Tu La dán vào bức tường máu của Sát Vực, chậm rãi trượt xuống và nằm bẹp trên mặt đất, và hình dáng vốn biến lớn căng phồng của y đang teo nhỏ trở lại bình thường như một quả bóng xì hơi.

Tu La lúc này thê thảm biết bao, thanh trường kiếm màu máu và cánh tay cầm trường kiếm của y đồng thời bị gãy vụn khi va chạm với trường thương của Tần Vũ, đến khi bị va đập vào kết giới của Sát Vực, y lần thứ hai bị tổn thương, xương cốt toàn thân không chỗ nào còn nguyên vẹn, và các cơ quan nội tạng của gần như bị phá vỡ hoàn toàn bởi dư chấn của va đập.

Mọi người trên quảng trường im lặng, ai cũng không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt. Mắt trợn to như bóng đèn, mồm há hốc có thể nhét cả quả trứng vịt lộn vào miệng vì kinh ngạc.

"Tu... Chiến Thần Tu La... bị đánh bại?"

Thực lực cường đại mà Tần Vũ thể hiện lúc trước, khiến cho không phải tất cả mọi người đều quá tin tưởng vào một Tu La vô địch có thể chiến thắng được Tần Vũ.

Cũng giống như Tô Nguyên, từ đầu anh đã cảm thấy Tu La rất có thể đánh không lại Tần Vũ, nhưng anh không ngờ Tu La lại thua thảm như vậy, bị Tần Vũ đập bay như đập muỗi, tràng cảnh này không thể nghi ngờ khiến mọi người đều phải rung động, không còn phát ra nửa điểm âm thanh.

Tần Vũ hất trường thương trong tay trái giao sang tay phải, cử động cổ tay trái đang đau nhức, lẩm bẩm: "Xem ra dùng sức quá mạnh rồi..."

Phải biết rằng nguyên bản, Tần Vũ có thể chất gấp bốn mươi sáu lần, thêm Hoàng kim huyết cường hóa dồn vào tay trái, khiến tay trái có lực lượng tăng lên năm mươi sáu lần, hơn nữa Tần Tiểu Vũ chúc phúc cường hóa, khiến một kích vừa rồi của Tần Vũ đạt lực lượng trọn vẹn tới một trăm mười hai lần! Cực kỳ khủng khiếp!

Ngay cả bản thân Tần Vũ cũng không chịu nổi lực lượng khủng khiếp này, khiến cho cơ bắp tay trái của anh hơi căng cứng, có thể tưởng tượng Tu La đã phải khổ sở như thế nào khi trực diện đón nhận một kích này.

Nếu khả năng chống chịu của Tu La không được cải thiện đáng kể sau khi anh ta kích hoạt Tu La Biến, nhờ đó bộ chiến giáp đẫm máu với luồng sát khí đã hấp thụ một phần lực lượng, thì toàn bộ cơ thể của Tu La đã bị đập thành từng mảnh vụn.

Xèn xẹt!

Toàn bộ kết giới của Sát Vực bắt đầu mãnh liệt co rút lại, chui vào thân thể đang ngã trên mặt đất của Tu La, dường như cũng bởi vì vậy, thương thế của Tu La khôi phục thêm một chút, y ho khan dữ dội, mỗi một lần ho khan, đều ho ra máu.

Lúc này Tu La còn chưa chết, nhưng cách cái chết cũng không xa, cho dù là cường giả tiến hóa như y, nếu không kịp thời chữa trị, chịu tổn thương chí mạng cũng sẽ chết không thể nghi ngờ.

Nhưng lúc này Tần Vũ cũng chẳng quan tâm đến Tu La nữa, bởi vì binh lính xung quanh đã bắt đầu bao vây quảng trường, tất cả những cường giả tiến hóa đều đang lui về sau nhường chỗ cho Thiên Mông Vệ.

Thấy Tu La sống dở chết dở dưới một kích của Tần Vũ, Phó Nghĩa hoàn hồn, vội vàng kích hoạt năng lực Không Gian dịch chuyển Tu La về phía mình, sau đó la lên: "Quân y đâu? Quân y đâu rồi! Mau! Mau đưa Tu La đi chữa trị vết thương!"

Bởi vì trước đó rất nhiều Chiến Thần bị thương, quân y cũng đã trực sẵn ở nơi này, Tu La được mấy binh lính mặc áo blouse trắng cẩn thận đặt lên cáng, khiêng lên một chiếc xe cứu thương, chiếc xe cứu thương vội vàng nổ máy chạy tới nơi an toàn.

Sắc mặt Lý Hồng Minh âm trầm kinh hãi, ông ta vốn tưởng rằng Tu La ít nhất không thắng cũng không bại có thể cầm chân Tần Vũ, không ngờ lại bại thảm như vậy, bị Tần Vũ dùng một kích đánh cho liệt nửa người, sát khí trong lòng sôi trào: “Kẻ này quyết không thể lưu lại!”

Lúc này, Thiên Mông Vệ với đủ loại trang bị tối tân đã bao vây xung quanh toàn bộ quảng trường, chĩa súng vào Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.

"Anh... Chị..." Lẫn trong đám người, Linh Tâm Nhi không biết nên làm như thế nào trước một màn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận