Bá Chủ Mạt Thế

Chương 655: Dễ như trở bàn tay

Tử Giới Vương không chỉ có thế, nó còn chứng kiến Tần Vũ cùng bọ ngựa kim giáp chiến đấu. Rõ ràng ở giai đoạn hiện tại, việc Tần Vũ có thể sở hữu chiến lực như vậy chứng tỏ tương lai hắn tuyệt đối là cường giả đỉnh cao của kỷ nguyên thứ năm. Đương nhiên, Tử Giới Vương sẽ không bỏ qua một Tiến Hóa Giả tiềm năng như vậy. Nó còn thấy Tần Vũ kích phát sức mạnh Hoàng Kim Huyết Mạch, đối với loại huyết mạch này, nó cũng vô cùng khát khao. Vì thế nó mới dẫn Tần Vũ đến đây, chuẩn bị thôn phệ hắn!
Còn về thủ hạ, với năng lực của nó, việc khiến hài cốt phục sinh là quá dễ dàng, huống chi trong Mê Vụ sâm lâm này quái vật còn nhiều vô kể. Đợi khi nó đi ra ngoài, tùy tiện cũng có thể trở thành vương của Mê Vụ sâm lâm, thống ngự chúng! Sao nó lại thèm khát thêm hai tên thủ hạ chứ?
"Đừng giãy giụa nữa, ngoan ngoãn vào bụng bổn vương đi, đây là vinh dự chí cao vô thượng của ngươi!" Xích sắt trói buộc Tử Giới Vương rung lên ầm ầm, một đoàn huyết nhục trên thân thể khổng lồ như núi của nó nhúc nhích, hình thành một cái bàn tay lớn vồ về phía Tần Vũ.
"Đáng giận! Thật coi bản đại gia là bùn đất sao!" Áo Lai Khắc vô cùng phẫn nộ, Tử Giới Vương hoàn toàn mang bộ dáng mèo vờn chuột. Lúc này Áo Lai Khắc cũng biết cầu xin vô dụng, nên dù chết cũng muốn chết cho có tôn nghiêm một chút.
"Phốc phốc phốc!"
Áo Lai Khắc từ cánh tay Tần Vũ bắn ra rất nhiều sợi tơ màu máu, trong nháy mắt chuyển hóa thành màu vàng óng, hướng về bàn tay lớn của Tử Giới Vương bắn tới, liên tiếp âm thanh huyết nhục bị xuyên thủng vang lên. Sợi tơ màu kim sắc đâm cái bàn tay huyết nhục kia thủng trăm ngàn lỗ.
Khóe miệng Tử Giới Vương nhếch lên nụ cười nham hiểm, đối với sự phản kháng của Áo Lai Khắc nó không những không giận mà còn lấy làm mừng, tựa như mèo vồ được chuột, bao giờ cũng thích đùa giỡn một hồi mới chậm rãi ăn thịt.
Mặc dù bàn tay huyết nhục bị sợi tơ kim sắc đâm ra vô số lỗ thủng, nhưng căn bản không ảnh hưởng đến Tử Giới Vương mảy may. Bàn tay lớn vẫn hướng về Tần Vũ đang nằm dưới đất đập xuống, lúc này Tần Vũ vẫn đắm chìm trong thế giới kỳ diệu, đối với hết thảy xảy ra ở đây căn bản không hề hay biết.
"Nhanh giúp một tay!" Áo Lai Khắc thấy thế lớn tiếng nói.
"Bành!"
Bàn tay lớn vồ hụt, khiến mặt đất trong sơn động rung lên kịch liệt một chút.
"Ồ? Là năng lực không gian? Không ngờ tùy tùng của tiểu tử này lại nhiều như vậy!" Tử Giới Vương có phần để ý liếc nhìn sang một bên, Tần Vũ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở một hướng khác, sau lưng hắn xuất hiện một cái kỳ dị thực vật quái vật, chính là Hoa Đóa Thú.
Hoa Đóa Thú cao hai mét, thân hình tráng kiện. Sau khi ăn Tinh Hạch Sinh Mệnh từ cây Ma Long, nó đã phát sinh biến hóa không nhỏ, so với dáng vẻ gầy yếu ban đầu cường tráng hơn rất nhiều.
"Chít chít!" Hoa Đóa Thú dùng một dây leo quấn lấy Tần Vũ, để hắn đứng vững trên mặt đất. Vừa rồi chính nó đã dùng năng lực không gian mang Tần Vũ thuấn di tránh đi, né được đòn vồ bắt của Tử Giới Vương.
"Mau ra hỗ trợ đi!" Áo Lai Khắc vội vàng nói, Hoa Đóa Thú cũng không do dự, mở ra không gian thứ nguyên, đem Xích Hàn Đồng cùng hai Phệ Kim thú từ trong đó tung ra ngoài.
"Đây là cái quái vật gì?" Xích Hàn Đồng vừa ra khỏi không gian thứ nguyên, đã bị thân thể khổng lồ, buồn nôn của Tử Giới Vương trước mắt dọa sợ đến.
Lập tức hắn phát hiện Tần Vũ đang hôn mê ở một bên, lo lắng nói: "Tần Vũ sao vậy?"
Áo Lai Khắc tức giận nói: "Bây giờ đừng hỏi những thứ này, trước hết nghĩ cách sống sót đã!"
Xích Hàn Đồng gật đầu, ngưng trọng nhìn về phía Tử Giới Vương. Khí tức khủng bố Tử Giới Vương phát ra khiến hắn kinh hãi không thôi. Hắn nghỉ ngơi trong không gian thứ nguyên bất quá mấy giờ, làm sao Tần Vũ lại trêu chọc phải quái vật đáng sợ như vậy?
"Rống!"
Phệ Kim thú cùng Tinh Văn Phệ Kim Thú lúc này tứ chi căng cứng, thú đồng tử chăm chú nhìn chằm chằm Tử Giới Vương. Cảm giác của dã thú cho bọn chúng cảm nhận được sự kinh khủng của con quái vật này.
Áo Lai Khắc quay đầu nhìn lại, cửa sơn động có một tầng kết giới phong bế chặt chẽ. Nơi này vào dễ dàng, ra ngoài thì khó khăn. Muốn phá hư kết giới này cần không ít thời gian, mà Tử Giới Vương hiển nhiên sẽ không cho bọn họ thời gian đó.
"Không ngờ tiểu tử này có nhiều tùy tùng thuộc chủng tộc khác biệt như vậy, thật không rõ tiểu tử này có bản lĩnh gì mà thu phục được nhiều tùy tùng như vậy." Tử Giới Vương nhìn thấy sơn động đột nhiên náo nhiệt lên, lạnh hừ một tiếng nói.
Thực lực của Tần Vũ trong mắt Tử Giới Vương coi như không tệ, thế nhưng ý chí lực yếu ớt của Tần Vũ khiến nó có phần khinh thường. Tử Giới Vương vốn không am hiểu tinh thần công kích, đồng thời tinh thần lực của nó cũng rất yếu khi bị suy yếu lực lượng, nhưng chỉ cần nó hơi dẫn dắt một chút đã khiến Tần Vũ chìm sâu vào huyễn cảnh, không thể tự kiềm chế.
Dưới cái nhìn của nó, dù thực lực mạnh đến đâu, nếu ý chí lực yếu thì không xứng đáng là cường giả! Dù sao một người như Tần Vũ đã bị nó dễ dàng đánh ngã, ngay cả nửa điểm phản kháng cũng không có.
"Rống!"
Hai Phệ Kim thú tứ chi căng cứng, bỗng nhiên nhào về phía Tử Giới Vương.
"Hai tiểu gia hỏa, dám ra tay với bản vương, thật có dũng khí!" Tử Giới Vương khinh thường cười một tiếng, lập tức trên thân thể to lớn của nó bật ra một cánh tay to lớn quét ngang ra.
"Bành bành!"
Nhanh đến khó có thể tưởng tượng, cánh tay của Tử Giới Vương hoàn toàn siêu việt tốc độ mà mắt của Phệ Kim thú và Tinh Văn Phệ Kim Thú có thể bắt kịp. Bọn chúng căn bản không có bất kỳ không gian né tránh nào, trong nháy mắt đã bị quất bay ngược ra ngoài, thân thể trùng điệp đập vào vách động, phát ra hai tiếng nổ mạnh.
Thể chất của Phệ Kim thú thậm chí còn chưa đạt đến hai trăm lần. Trong mắt Tiến Hóa Giả bình thường, nó là một con quái vật cường đại khó mà chiến thắng, nhưng trong mắt Tử Giới Vương nó chẳng qua chỉ là con sâu cái kiến. Chỉ một kích, thân thể Phệ Kim thú đã đụng vào vách động, xương cốt toàn thân vỡ vụn, trượt xuống sàn nhà, khí tức yếu ớt.
"Ô ô!"
Còn Tinh Văn Phệ Kim Thú là quái vật cấp lãnh chúa, một đòn này đối với nó vẫn còn chịu nổi, nhưng khi thấy Phệ Kim thú bị đánh đến hấp hối, nó phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
"Rống!"
Ánh mắt Tinh Văn Phệ Kim Thú trở nên vô cùng hung hãn, nó điên cuồng nhào về phía Tử Giới Vương, đồng thời bỗng nhiên phát động năng lực của mình - kim loại điều khiển.
"Keng lang lang!"
Ngọn núi này có chất liệu đặc thù, hình như không có vật chất kim loại bên trong, nhưng từng chiếc xích sắt màu đen đâm vào thân thể Tử Giới Vương lại được chế tạo từ một loại kim loại đặc thù. Dưới sự điều khiển của Tinh Văn Phệ Kim Thú, xích sắt màu đen từ bốn phương tám hướng đâm vào thân thể Tử Giới Vương đột nhiên kéo lê theo các hướng khác nhau, như muốn phân thây nó.
Xiềng xích này tên là Tỏa Hồn Liên, nhìn như đâm vào thân thể Tử Giới Vương, nhưng trên thực tế là liên kết với tinh thần và linh hồn của nó. Tỏa Hồn Liên khẽ động, khiến nó đau đớn như thể linh hồn bị xé nát.
Nhân cơ hội này, Tinh Văn Phệ Kim Thú nhào lên thân thể cao lớn của Tử Giới Vương, răng sắc nhọn dùng sức cắn xé, móng vuốt sắc bén điên cuồng cào cấu, huyết nhục màu đỏ sẫm bay tán loạn.
"Ngươi muốn chết!" Vẻ ung dung không vội của Tử Giới Vương biến mất, trong giọng nói mang theo sát ý kinh khủng, bỗng nhiên trên thân thể bắn ra từng đoàn từng đoàn huyết nhục màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận