Bá Chủ Mạt Thế

Chương 1219: Trận chiến cuối cùng

**Chương 1219: Trận chiến cuối cùng**
Theo lôi điện của Tần Tiểu Vũ rót vào tầng mây, mây đen trêи bầu trời vốn đã dày đặc lại càng trở nên rối loạn, sấm sét màu tím cùng lôi điện màu đen quấn lấy nhau!
Ầm ầm!
Lôi đình nổ vang, tựa như hai con hung thú đang chém gϊếŧ lẫn nhau trêи tầng mây. Đó là năng lực lôi điện của Tần Tiểu Vũ và năng lực lôi điện của Thánh Ma thú đang va chạm.
"Sao có thể... Năng lực lôi điện của hắn lại có thể chống lại ta!" Thánh Ma thú có chút không dám tin. Nó có được năng lực điều khiển các năng lượng tự nhiên như phong vũ lôi điện. Tuy rằng lôi điện không phải sở trường, nhưng nó có thể dựa vào năng lực này để thay đổi thời tiết của cả khu vực, có thể tưởng tượng năng lực lôi điện của Thánh Ma thú mạnh mẽ đến đâu. Nhưng lôi điện của Tần Tiểu Vũ lại có thể cùng nó ngang tài ngang sức!
Ầm ầm!
Tần Tiểu Vũ không ngừng tăng cường năng lượng lôi điện. Điều này có được là nhờ năng lực lôi điện đáng sợ của Chớ Kaiser. Nếu không phải thân thể Tần Tiểu Vũ không chịu nổi cỗ lực lượng này, hắn toàn lực bộc phát có thể phát huy ra bốn, năm phần mười uy lực lôi điện thời kỳ toàn thịnh của Chớ Kaiser. Dù sao, thể chất đỉnh phong của Chớ Kaiser thời kỳ cổ anh hùng đệ nhị kỷ nguyên đã đạt đến cực hạn của đệ nhị kỷ nguyên, cũng chính là cửu giai đỉnh phong. Trong tình huống cường giả đệ nhất kỷ nguyên biến mất, đây cơ hồ là thể chất đỉnh phong nhất trong mấy kỷ nguyên!
Đôm đốp!
Vô số đạo lôi điện điên cuồng va chạm, sấm sét vang dội, có những đạo lôi điện hỗn loạn rơi xuống mặt đất, tùy ý oanh kích tạo ra hố than có đường kính trăm mét.
Thánh Ma thú cũng không ngừng tăng cường năng lực lôi điện để ngăn Tần Tiểu Vũ phá hoại "sân nhà" của nó.
Tần Vũ lo lắng Tần Tiểu Vũ không chịu nổi lực lượng vượt quá giới hạn bản thân, liền lập tức lao về phía Thánh Ma thú như một đạo thiểm điện màu vàng.
"Cút!"
Thánh Ma thú gầm nhẹ, mười hai đôi cánh chim vỗ mạnh, cuốn lên cuồng phong đầy trời. Tần Vũ giống như dũng sĩ nghênh gió mà đi, chui vào trong cuồng phong, bên ngoài thân bốc lên hắc diễm nóng bỏng, sau đó ầm vang nổ tung.
Oanh!
Lực trùng kích từ vụ nổ hắc ám khiến cuồng phong xung quanh tan tác. Tần Vũ lao thẳng đến Thánh Ma thú, tinh diễm thương tỏa ra hơi nóng rực, ma sát với không gian, khiến không gian tóe lửa, đâm thẳng vào mắt trái Thánh Ma thú.
Thánh Ma thú thấy Tần Vũ tỏa ra kim quang, trong mắt nó hiện lên sát ý nồng đậm. Điều này khiến nó nhớ đến Kim Lân Thánh Hoàng, kẻ đã từng bức nó khuất phục và phản bội. Đó là sỉ nhục lớn nhất trong đời nó.
Cánh Thánh Ma thú rung lên, như lưỡi đao hung hăng chém tới, va chạm với tinh diễm thương của Tần Vũ.
Tần Vũ rót lực lượng vào tinh diễm thương, đồng thời đôi cánh hắc diễm phía sau bao phủ một tầng kim sắc, không tránh né mà nghênh đón.
"Ầm ầm!"
Tinh diễm thương đâm vào cánh trắng noãn của Thánh Ma thú, hắc diễm nổ tung như một đám mây hình nấm màu đen. Tần Vũ như mũi tên bay ngược ra ngoài. Lực lượng của Thánh Ma thú quá kinh khủng, khiến cổ tay Tần Vũ suýt chút nữa bị chấn đến trật khớp.
"Phanh!"
Tần Vũ bay ngược ra mấy trăm mét, trùng điệp rơi xuống đống tuyết. Nhưng Tần Vũ chống tay đứng dậy. Những người còn lại thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời lại lo lắng, mạnh như Tần Vũ vừa đối mặt đã chịu thiệt, vậy Thánh Ma thú này có thể bị đánh bại sao?
Về phần Thánh Ma thú, sau khi tiếp nhận một kích mạnh mẽ của Tần Vũ, chỉ có một chiếc lông vũ bị xé rách, ngay cả tổn thương ngoài da cũng không tính!
Làn da Mạc Băng trở nên gần như trong suốt như thủy tinh, cả người tựa hồ hóa thành băng điêu. Đây là áo nghĩa năng lực hàn băng của hắn. Sau khi tiến vào trạng thái áo nghĩa, cường độ năng lực của Mạc Băng tăng cường trêи phạm vi lớn. Hai mắt hắn băng lãnh. Thánh Ma thú này chính là h·ung t·hủ sau màn phát động thú triều muốn diệt tuyệt Phi Tuyết Thành. Chỉ cần đ·á·n·h g·iết nó, đ·á·n·h bại nó có thể cứu được Phi Tuyết Thành. Vì vậy, Mạc Băng sẽ liều hết mình chiến đấu.
"Hử?" Bỗng nhiên Mạc Băng ngẩn người, bởi vì hắn cảm giác cường độ năng lực của mình bỗng nhiên tăng vọt một đoạn nữa. Mạc Băng nhìn thấy Tần Tiểu Vũ, nhớ tới lần trước thời gian chiến tranh ở Phi Tuyết Thành, Tần Tiểu Vũ đã dùng qua năng lực tương tự.
"Hồng hộc!"
Đạt được cường hóa gia trì, Mạc Băng toàn lực kích phát năng lượng gen trong cơ thể. Lãnh khí tràn ngập trêи bầu trời, nước mưa rơi xuống đều bị đông cứng. Chín chuôi băng tinh cự k·i·ế·m dài hai trăm mét ngưng tụ, phảng phất t·h·i·ê·n thần chi nh·ậ·n chém về phía Thánh Ma thú.
Chín chuôi băng tinh cự k·i·ế·m to lớn ngang qua trời cao, phảng phất mang theo diệt thế chi uy, thanh thế kinh người. Nhưng Thánh Ma thú lại bĩu môi k·h·i·n·h· ·t·h·ư·ờ·n·g.
"Ầm ầm!"
Thánh Ma thú phóng xuất ra trùng t·h·i·ê·n l·i·ệ·t diễm màu trắng, đem chín chuôi băng tinh cự k·i·ế·m chém xuống cho nhẹ nhõm nóng chảy. Giọt giọt nước đá chảy xuống trêи thân Thánh Ma thú, khó mà gây ra bất cứ thương tổn gì. Sắc mặt Mạc Băng biến hóa, chiêu dốc sức của mình lại bị dễ dàng đỡ được như vậy sao?
Mà Áo Lai Khắc lúc này thì từ phía cạnh Thánh Ma thú g·iết tới. Hắn kh·ố·n·g chế Nộ Phần chiến thần tiến vào trạng thái tăng phúc Hoàng Kim Huyết Mạch, nhảy lên thật cao, lưu Diễm đ·a·o kích phát ra đ·a·o mang hỏa hồng dài trăm trượng. Đồng thời Thần Năng Thao Kh·ố·n·g gia trì, một đ·a·o tê t·h·i·ê·n l·i·ệ·t địa n·ổi giận c·h·é·m xuống!
Một đ·a·o kinh người này khiến tất cả mọi người k·i·n·h· ·h·ã·i, tựa như bầu trời bị xé mở một lỗ hổng.
"Bành!"
Bàn chân Thánh Ma thú đ·ạ·p mạnh xuống mặt đất, đất đá bắn lên, ngưng tụ thành một quả đấm cự đại đường kính hai ba trăm mét, một quyền đ·á·n·h vào đạo hỏa đỏ kia.
t·h·i·ê·n địa vang vọng, đá vụn văng tung tóe, còn đ·a·o mang cũng bị một quyền này đ·á·n·h nát. Áo Lai Khắc b·ị đ·ánh bay ra ngoài.
Trêи bầu trời lôi điện quấn quýt. Tần Tiểu Vũ tăng thêm lực lượng, sắc mặt đã hơi tái nhợt. Cường độ năng lực của Thánh Ma thú đạt tới bát giai. Hắn muốn p·há đi lực trường năng lực của nó chỉ có thể không ngừng tăng thêm lực lượng. Nhưng thể chất của nàng có chút không chịu nổi lực lượng quá mạnh này.
Thấy cảnh này, hàn quang trong mắt Tần Vũ lóe lên. Hắn chắc chắn sẽ không cho phép Tần Tiểu Vũ b·ị t·hương tổn!
Thánh Ma thú quá mức đáng sợ, nhất định phải dùng toàn bộ thực lực mới có cơ hội chiến thắng nó.
Tần Vũ hít sâu một hơi, bên ngoài thân hắn bốc lên ngọn lửa màu đen, trêи trán có hắc diễm ấn ký lóe lên rồi biến mất. Hơi nóng đáng sợ hòa tan tuyết đọng trong phạm vi ngàn mét!
"Chuyện gì xảy ra? Không khí trở nên càng thêm rét lạnh!" Có người k·i·n·h· ·h·ã·i nói, vốn dĩ không khí đã lạnh đến cực điểm lại càng trở nên rét lạnh hơn.
"Là Tần tướng quân, tất cả hơi nóng đều đang hội tụ về phía hắn!" Cũng có người nhận ra Tần Vũ đang hấp thu hơi nóng xung quanh.
Hỏa diễm màu đen thâm thúy cưỡng ép c·ướp đoạt nhiệt độ xung quanh. Đông đ·ả·o nhân loại, Thú Hoàng, thậm chí cả Thánh Ma thú đều thốt nhiên biến sắc. Mây mù trêи bầu trời chẳng biết từ lúc nào đã bị đ·u·ổ·i tản ra, lộ ra mặt trời!
Tần Vũ sử dụng Thực Nhật t·h·u·ậ·t cận chiến, bộ t·h·u·ậ·t cận chiến hắn học được từ trong trí nhớ về diễm bất diệt. Bộ t·h·u·ậ·t cận chiến này đã Siêu Việt cực hạn, là siêu giai t·h·u·ậ·t cận chiến hiếm thấy trong mấy kỷ nguyên!
Phi Tuyết cảnh lâu dài không thấy ánh dương quang lại lộ ra mặt trời, điều này khiến cho tất cả mọi người và thú vật đều trợn mắt há mồm.
Bỗng nhiên từ tr·u·ng tâm mặt trời có một sợi quang mang hắc sắc r·ụ·n·g xuống, thẳng tắp rơi xuống đỉnh đầu Tần Vũ, rót vào thân thể hắn.
Tần Tiểu Vũ thấy cảnh này cũng xúc động trong lòng. Hắn đã nghe Tần Vũ giảng về Thực Nhật t·h·u·ậ·t cận chiến học được từ diễm bất diệt, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận