Bá Chủ Mạt Thế

Chương 95: Muốn chết trước

Với năng lực này, Ba Mãng thậm chí đã đánh bại kẻ đứng thứ chín trong số mười Hung Tướng dưới trướng Hung Vương Thành Chủ!

Theo suy nghĩ của Ba Mãng, nếu Tần Vũ dám ngạnh chiến với gã, khi thể chất đột nhiên suy yếu, một quyền của Ba Mãng nhất định sẽ đánh gãy cánh tay Tần Vũ, nhưng trên thực tế Tần Vũ chỉ bị đẩy lùi lại ba bước.

“Hắn. . . Hắn đã rơi vào trạng thái suy yếu, nhưng thể chất so với ta cũng không hơn kém bao nhiêu?” Ba Mãng kinh ngạc, nói cách khác đối phương có thể chất cao hơn hắn rất nhiều, bằng không khi bị suy yếu, nhận một quyền của Ba Mãng không thể chỉ bị lùi lại sau ba bước.

Tần Vũ hờ hững nhìn hắn, không nghĩ tới Bá Mãng lại có năng lực lợi hại như vậy, nếu như là một người tiến hóa có thể chất tương tự như Ba Mãng mà bị Bá Mãng làm cho suy yếu, sợ là không chịu nổi mấy hiệp, sẽ bị Bá Mãng giết chết, Tần Vũ cũng đã bị ảnh hưởng bởi năng lực Suy Yếu của Ba Mãng, nhưng nhờ trường năng lực áp chế, thể chất của Tần Vũ không bị giảm xuống một nửa, mà rơi xuống mức thể chất gấp khoảng 30 lần thể chất của người bình thường, tuy yếu hơn Ba Mãng, nhưng Tần Vũ tin rằng vậy là đủ, dựa vào kỹ năng chiến đấu vượt trội hơn hẳn, và còn nhiều át chủ bài khác, Tần Vũ vẫn có thể lấy mạng Ba Mãng trong vài chiêu.

“Giết!”

Tần Vũ một quyền đấm vào mặt Bá Mãng, Bá Mãng thủ thế khum tay đỡ được một quyền của Tần Vũ, sau đó gã xoay cổ tay ra đòn ‘Cầm nã thủ’ muốn chộp lấy cổ tay của Tần Vũ, nhưng Tần Vũ dường như đoán được đối phương sẽ làm như vậy, cũng xoay cổ tay, ngón tay thành thế trảo chộp vào cổ tay Ba Mãng nhằm phá chiêu “Cầm nã thủ”, sau đó co chân một cước đạp vào phía dưới bụng của Bá Mãng.

"Bịch!"

Ba Mãng bị một đạp của Tần Vũ, đạp lui ra sau, hắn chỉ cảm thấy trong bụng nhộn nhạo ấm ách, đau đớn không dứt, vừa định thần thì một gót chân của Tần Vũ đã sát tới đầu, Tần Vũ vừa xoay người tung cước đá gót vào mặt Ba Mãng, Ba Mãng vẫn kịp đưa cánh tay lên thủ mặt, nhưng lực chân của Tần Vũ quá mạnh, Ba Mãng bị đánh khuỵu nửa người xuống sát đất, nếu không phải lúc này song phương có thể chất tương đồng, Tần Vũ đã có thể giết chết Ba Mãng, nhưng dù vậy, với tình hình này cũng chỉ hai, ba chiêu nữa là Ba Mãng sẽ bị Tần Vũ giải quyết.

"Pằng pằng… pằng pằng!"

Tần Vũ đang định tiếp tục ra đòn thì một loạt tiếng súng vang lên, chính là Âm Xà, gã chĩa súng, xả loạt đạn liên thanh vào Tần Vũ.

Tần Vũ vội thu chiêu dậm chân nhảy tránh một bên, nhưng điều khiến Tần Vũ kinh ngạc là những viên đạn đáng lẽ bắn trượt, lại như bị một lực lượng vô hình khống chế, tạo thành bước ngoặt gấp khúc trên không trung, đạn truy đuổi theo Tần Vũ.

“Đây là năng lực Niệm Lực hay là năng lực Dẫn Lực hay là năng lực nào đó tương tự?” Tần Vũ thầm nghĩ.

Năng lực của Âm Xà được gọi là Khống Vật, năng lực của gã có thể khống chế, di chuyển vật thể, gã đã điều khiển những viên đạn mình bắn ra và thay đổi phương hướng của chúng, thậm chí gã còn có thể tăng thêm động năng, gia tốc cho những viên đạn, khiến những viên đạn bắn ra có uy lực đáng sợ hơn, ngay cả người tiến hóa cấp hai cũng không chống đỡ nổi những viên đạn này!

Dưới sự khống chế của Âm Xà, những viên đạn này quay lại và bắn về phía bụng dưới, chân và đầu của Tần Vũ với tốc độ cao, khiến Tần Vũ không còn kịp né tránh.

"Ha ha, chết đi thằng nhãi!" Khóe miệng của Âm Xà hơi vẽ một đường vòng cung ngạo nghễ, lấy năng lực của gã kết hợp cùng súng máy, gã có dễ dàng giết chết người tiến hóa cấp hai bình thường, ai có thể ngờ tới những viên đạn bình thường lại có thể biến hóa, thay đổi phương hướng truy đuổi mục tiêu với sát thương và tốc độ kinh khủng như vậy.

“Xèo… xèo!”

Nhưng từ trong cơ thể Tần Vũ bốc lên một tầng sương trắng, những viên đạn này của Âm Xà vừa tiếp xúc với sương trắng do độc Tiêu Tán hình thành thì gần như tan thành hư vô, không thể gây thương tổn gì cho Tần Vũ cả.

"Nếu mày muốn chết trước, vậy thì chết trước đi!" Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, Hoàng kim huyết hội tụ lực lượng xuống hai chân giẫm mạnh xuống đất, kết hợp hai bàn chân phát nổ mạnh, thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, Âm Xà sửng sốt, gã bắn bừa một loạt đoạn về phía trước, thì một bàn tay to đập mạnh vào thân khẩu súng máy, khiến cả khẩu súng máy lập tức vỡ vụn, các bộ phận văng tứ tung trên mặt đất.

“Tha… tha… mạng.” Âm Xà run rẩy cầu xin tha thứ khi nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của Tần Vũ.

"Rắc!"

Tần Vũ duỗi bàn tay như đao chặt vào cổ Âm Xà, một cỗ lực lượng đáng sợ bộc phát ra, cổ họng của Âm Xà vặn vẹo hõm xuống, yết hầu trực tiếp vỡ nát, xương sau gáy cũng gãy vụn, cả người bật ngược ra sau, ngã xuống đất, đã hấp hối, vết thương nặng như vậy, nếu không cứu chữa sẽ sớm chết thôi.

"Khụ..."

Ba Mãng đang đứng ở một bên, một tay ôm mặt tuy cánh tay đã đỡ được phần nào nhưng một bên mặt vẫn đau rát, cánh tay đỡ đòn thì tê rần rần, một tay còn lại thì che bụng dưới, ho ra máu, vẻ mặt kinh hãi, Tần Vũ mạnh, quá mạnh!

Ba Mãng thậm chí còn cảm thấy Tần Vũ mạnh đến mức toàn bộ Hung Vương Thành chỉ có Hung Vương Thành Chủ mới có thể đánh bại được Tần Vũ, gã nghiến răng nghiến lợi, biết mình căn bản không phải là đối thủ của Tần Vũ, vội vàng chạy về phía một thông đạo, một tay ôm mặt, một tay ôm chặt bụng nhìn vô cùng khổ sở.

Tần Vũ lấy ra Lục Bạc từ trong nhẫn không gian, nhắm chuẩn, bóp cò.

"Chíu!"… “Chíu!”… “Chíu!”

Ba phát đạn linh năng giống như ba mũi tên ánh sáng bắn ra liên tiếp, Ba Mãng lúc bình thường, ổn định tâm lý, trạng thái đỉnh phong may ra có thể tránh được, nhưng lúc này gã chỉ toàn bối rối một mực muốn chạy trốn, gã đã bị thương, lưng còn hướng về phía Tần Vũ, không đề phòng, ba phát đạn linh năng này gã khó mà tránh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận