Bá Chủ Mạt Thế

Chương 816: Chém giết

Chương 816: Chém Giết
Từng con Tử Dực Hồng Hạt nhao nhao từ trên không trung rơi xuống, Tinh Văn Thương đâm xuyên qua thân thể chúng, một kích mất mạng, máu đỏ tươi nhỏ xuống mặt đất, khiến mặt đất nhanh chóng bắt đầu bốc cháy rừng rực.
Những con Tử Dực Hồng Hạt này là quái vật thuộc tính Hỏa, máu của chúng có thể thiêu đốt hết thảy!
"Keng keng keng!"
Càng nhiều Tử Dực Hồng Hạt nhao nhao xúm lại về phía Tần Vũ, đối mặt với công kích của chúng, Tần Vũ thủ đến kín không kẽ hở, Tinh Văn Thương biến thành từng đạo quang ảnh, không chỉ ngăn cản công kích của chúng, đồng thời thỉnh thoảng có Tử Dực Hồng Hạt rơi từ trên không trung xuống.
Số lượng Tử Dực Hồng Hạt tuy nhiều, đối với Tần Vũ mà nói cũng chỉ có thế.
Nguyệt Lăng đồng dạng bị đại lượng Tử Dực Hồng Hạt công kích.
"Hưu!"
Một con Tử Dực Hồng Hạt vạch qua một đường vòng cung trên không trung, đuôi bọ cạp giận đâm ra, cuối đuôi lóng lánh ánh sáng đỏ tươi như máu, đốt cháy cả không khí.
"Phốc phốc!"
Nguyệt Lăng vung cánh tay, một đạo không gian cắt chém chém ra, con Tử Dực Hồng Hạt kia vô thanh vô tức chia làm hai nửa, bất lực rơi xuống mặt đất.
Nguyệt Lăng không hề sợ hãi, năng lực không gian vốn là công phòng nhất thể, hắn căn bản không e ngại những con Tử Dực Hồng Hạt này.
"Xuy xuy xuy!"
Nguyệt Lăng phát động năng lực không gian, khiến hư không chung quanh thân thể nứt ra từng vết nứt đen nhánh, những vết nứt này tản ra khí tức nguy hiểm, rất nhiều Tử Dực Hồng Hạt đụng vào như đâm vào lưỡi dao, thân thể vỡ tan ra.
Thỉnh thoảng Nguyệt Lăng còn đánh ra từng đạo không gian chi nhận, tốc độ giết chóc không chậm hơn Tần Vũ bao nhiêu, không bao lâu mặt đất chung quanh đã chồng chất một lượng lớn thi thể Tử Dực Hồng Hạt.
Những con Tử Dực Hồng Hạt này cũng cảm thấy e ngại, chúng lơ lửng từ xa nhìn chằm chằm, không dám tới gần cũng không lui lại.
Lúc này vô số Tử Dực Hồng Hạt cùng nhau phát ra tiếng kêu chói tai, dường như nhận được mệnh lệnh, nhao nhao há mồm phun ra từng quả Hỏa Cầu huyết hồng sắc, hàng trăm hàng ngàn Hỏa Cầu gào thét che xuống, phong tỏa toàn bộ khu vực.
"Rầm rầm rầm!"
Tần Vũ ngưng kết gen nguồn năng lượng, phát động hỏa diễm năng lực, tạo thành một mặt tấm chắn ngọn lửa màu xanh to lớn, chặn lại Hỏa Cầu công hướng hắn, những Hỏa Cầu này đụng vào tấm chắn hỏa diễm, phát ra tiếng nổ ầm ầm, hỏa diễm văng khắp nơi, đốt cháy toàn bộ xung quanh thành một biển lửa.
"Tự mình nếm thử đi!"
Nguyệt Lăng cắn răng, phát động dịch chuyển không gian, mở ra một đầu thông đạo không gian trên không trung, kết nối đến đỉnh đầu những con Tử Dực Hồng Hạt kia, sau đó, chuyện khiến những con Tử Dực Hồng Hạt kia hoảng sợ đã xảy ra: những quả Hỏa Cầu kia đi vào trên không trung của Nguyệt Lăng liền biến mất, ngược lại xuất hiện phía trên những con Tử Dực Hồng Hạt kia.
"Rầm rầm rầm!"
Hơn mười con Tử Dực Hồng Hạt không sót một con nào bị chính Hỏa Cầu huyết hồng sắc do mình thả ra đánh trúng, huyết dịch trong cơ thể đều bị đốt cháy, kêu thảm thiết rồi ngã xuống mặt đất, xem như tự mình chuốc lấy cực khổ.
Tần Vũ cũng có phần kinh dị nhìn xem một màn này, Hoa Đóa Thú tuy rằng có năng lực không gian, nhưng thiên về bảo mệnh, còn năng lực không gian công kích của Nguyệt Lăng lại mạnh đến đáng sợ, có thể tùy tiện tạo thành sự phá hoại kinh khủng!
Vô số Tử Dực Hồng Hạt đã có kinh nghiệm, chúng chỉ không ngừng bay trên không trung phun ra Hỏa Cầu, thỉnh thoảng tránh né những Hỏa Cầu bị Nguyệt Lăng dịch chuyển không gian tới, nhất định không tiếp cận, rõ ràng muốn đánh tiêu hao chiến.
Tần Vũ khẽ nhíu mày, dạng này nhất thời bọn họ cũng không làm gì được những con Tử Dực Hồng Hạt này, nhưng hắn không có thời gian hao tổn với chúng.
Tần Vũ đảo mắt nhìn qua, chợt thấy trong khe núi đá, có một con Tử Dực Hồng Hạt hình thể lớn hơn những con khác một hai lần, con Tử Dực Hồng Hạt này dài ba mét, vả lại lân giáp đỏ tươi trên người càng thêm sáng ngời, tản ra gợn sóng như hỏa diễm, tràn đầy cảm giác thần dị.
"Bắt giặc trước bắt vua!" Tần Vũ ánh mắt lạnh xuống, con Tử Dực Hồng Hạt này khẳng định là thủ lĩnh của chúng, Tần Vũ đạp chân xuống, liền hướng về phía con Tử Dực Hồng Hạt hình thể to lớn kia đánh tới.
Những con Tử Dực Hồng Hạt kia hiển nhiên cũng chú ý tới mục đích của Tần Vũ, dưới tiếng kêu chói tai bén nhọn của Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh hình thể to lớn, chúng đều không sợ chết nhào tới.
"Cút ngay!"
Tần Vũ toàn thân biến thành màu hoàng kim, Tinh Văn Thương phảng phất mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, quét ngang ra.
"Phốc phốc phốc!"
Thân thương như rồng, mang theo kình phong liền ép gãy cánh của từng con Tử Dực Hồng Hạt, tiếp theo báng thương đảo qua, liên tiếp âm thanh sụp đổ truyền đến, không một con Tử Dực Hồng Hạt nào ngăn ở phía trước Tần Vũ còn sống, thân thể sụp đổ mà chết.
Một kích đáng sợ này khiến bầy Tử Dực Hồng Hạt vốn hung hãn không sợ chết muốn nhào lên đều chấn động, dù sao chúng đều có sinh mệnh, cũng biết sợ chết!
Tần Vũ không hề dừng lại, thân thể giống như ma thần đụng vào trên nham thạch, oanh một tiếng núi rung chuyển, ngọn núi đá kia gần trăm mét phạm vi đều bị va chạm bạo vỡ, toàn bộ một đoạn dãy núi đều sụp xuống, rất nhiều Tử Dực Hồng Hạt bị vùi lấp dưới đá vụn.
Con Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh trực tiếp bị Tần Vũ va chạm như hung thú làm cho sợ ngây người, nó giẫm mạnh trong đá vụn, hai cánh phía sau chấn động, liền muốn trốn đi, nhưng Tần Vũ làm sao có thể để nó chạy trốn? Thân ảnh lóe lên, liền xuất hiện trước Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh cách đó không xa.
Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh giật mình, trong mắt hiện lên vẻ hung ác, một cây đuôi câu đỏ tươi như máu hung hăng đâm về phía cổ họng Tần Vũ, bàn tay lớn màu vàng của Tần Vũ nhô ra, phát ra khí thế khủng bố ép cho một kích vốn lăng lệ của Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh lộ ra chậm chạp.
Tần Vũ một tay nắm lấy đuôi câu đỏ tươi của Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh, hung hăng quật nó xuống mặt đất, đồng thời tay trái chấn động, Tinh Văn Thương bắn ra, phù một tiếng xuyên thủng đầu lâu nó được Hồng Lân kiên cố bảo vệ.
"Bành!"
Thi thể Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh ném mặt đất tạo thành một cái hố nhỏ, một cây trường thương lóng lánh tinh mang đâm xuyên qua đầu lâu của nó, ghim nó xuống mặt đất.
Thân thể Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh còn co giật, vô số Tử Dực Hồng Hạt vốn vây chung quanh nhìn chằm chằm đều hoảng sợ lên, có con bay về nơi xa, có con ra sức chui vào trong núi đá, trong thời gian ngắn ngủi không đến mấy hơi thở liền tan tác như chim muông.
Nguyệt Lăng cũng kinh hãi nhìn xem một màn này, thực lực của Tần Vũ quá cường hãn, Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh kia có thể chất không yếu, gần như so sánh được với quái vật cấp chủ, nhưng tùy tiện bị chà đạp, đánh giết trong tay Tần Vũ.
"Những thứ này là Biến Dị Thú?" Tần Vũ có chút ngoài ý muốn khi thấy một con Tử Dực Hồng Hạt bị hỏa diễm của chính mình đốt thành tro, ở nơi đó có một viên năng lượng tiến hóa lóng lánh.
Tần Vũ đem toàn bộ thi thể Tử Dực Hồng Hạt và Tử Dực Hồng Hạt thủ lĩnh thu vào không gian thứ nguyên, Nguyệt Lăng thấy thế kêu lớn: "Những chiến lợi phẩm này chúng ta nên chia đều!"
"Ừ, chờ ra khỏi sơn cốc ta sẽ dùng phục chế cho ngươi một phần." Tần Vũ gật đầu, thể chất của những con Tử Dực Hồng Hạt này đều không yếu, vừa rồi giết khoảng chừng hơn trăm con, tuyệt đối có thể làm cho thể chất của hắn tăng lên một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận