Bá Chủ Mạt Thế

Chương 128: Chiến hữu!

Sau khi Tần Vũ có được năng lực Độc hệ Tự Nhiên, thực lực chiến đấu của anh lại có một bước nhảy vọt về chất!



Một người tiến hóa với ba năng lực, nếu nói ra, có lẽ sẽ khiến người khác phải sợ hãi?



Người bình thường sao có được cơ duyên như Tần Vũ, cho dù là Thây ma chủng loại Ma quỷ hay là Ngũ Độc Thú đều cực kỳ hiếm thấy, trên toàn bộ địa cầu chỉ sợ cũng chỉ có mấy con. Đây là chuyện có thể gặp không thể cầu!



Chỉ là việc đồng thời có ba năng lực khác nhau vẫn sẽ có hạn chế, bởi vì năng lượng tiến hóa cần thiết cho việc tăng cấp tiến hóa sẽ tốn hơn rất nhiều, thậm chí là sẽ phải cần số lượng khối năng lượng tiến hóa nhiều hơn gấp ba lần người tiến hóa bình thường để tăng cấp.



Thật ra, lúc trước khi gặp con Ngũ Độc Thú, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều là người tiến hóa song năng lực nên lúc đó đã cần gấp đôi số năng lượng tiến hóa để tăng cấp tiến hóa!

Tuy nhiên, Tần Tiểu Vũ và Tần Vũ nhờ có hai năng lực cấp S là Cường Hóa và Sao Chép, có thể tăng gấp bốn lần giá trị mỗi khối năng lượng tiến hóa mà họ có được, mới có thể chống đỡ được tốc độ tiến hóa của hai người không bị chậm lại, tuy cấp độ tiến hóa của họ cao hơn Cú Ma và những người khác, nhưng cũng không hơn quá nhiều.



Nếu không có hạn chế khi tăng cấp tiến hóa đối với người tiến hóa có nhiều hơn một năng lực, thì hiện tại thể chất của Tần Vũ không chỉ gấp ba mươi mốt lần người bình thường, mà phỏng đoán cẩn thận thì anh cũng phải tiến hóa đạt thể chất gấp bốn mươi mốt lần thể chất của người bình thường, ít nhất là phải hơn mười còn hơn nữa cũng là chuyện đương nhiên, hiện tại Tần Vũ đã có thêm được năng lực thứ ba, hạn chế về số lượng năng lượng tiến hóa cần thiết để tăng cấp tiến hóa sẽ kéo lại khoảng cách tiến hóa giữa Tần Vũ và những người tiến hóa khác!



Nhưng hết thảy đều đáng giá, với ba năng lực, sức chiến đấu của Tần Vũ sẽ mạnh hơn rất nhiều so với bình thường.



Đến giờ Tần Vũ vẫn không thể tin được là mình đã có ba năng lực, trong mắt anh, song năng lực đã là điều mà ở kiếp trước, anh chỉ có thể ngưỡng vọng từ xa, còn về việc có đồng thời ba năng lực khác nhau, anh mới chỉ được thấy trong một số ghi chép nói qua về truyền thuyết người tiến hóa có ba năng lực, anh còn không dám chắc điều đó có phải thật sự tồn tại hay không, nhưng bây giờ anh đã có thể khẳng định là có người tiến hóa ba năng lực. Chính anh là một trong những truyền thuyết đó!



"Đi thôi, cần phải đuổi theo đội ngũ của Lý Nguy." Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ, anh vừa nói xong thì im lặng suy nghĩ, vốn dĩ anh đi theo Lý Nguy là vì mục đích an toàn, bởi vì theo như anh biết trong lịch sử tận thế thì đám người Lý Nguy cuối cùng đều thành công đến được Thiên Mông Thành. Nhưng lúc này còn chưa đi được một nửa quãng đường từ Thịnh Cảnh Thành đến Thiên Mông Thành, mà hai người đã gặp quá nhiều nguy hiểm cận kề sinh tử. Tần Vũ phân vân không biết liệu quyết định đi theo Lý Nguy của anh là đúng hay sai!



“Hô! Hô!” con Hỏa Giáp Trùng Vương bỗng rùng mình, vừa rồi nó bị con Ngũ Độc Thú đã hạ độc Băng Sương, khiến toàn thân của nó đông cứng lại đã một khoảng thời gian rồi.



"Phần của mày đây! Chiến hữu!" Nhìn thấy con Hỏa Giáp Trùng Vương đã có thể hoạt động trở lại, Tần Vũ cười cười, lấy ra một viên tinh hỏa, đây là anh giữ lại một ít, số lượng cũng không còn nhiều.



"Cạch cạch!"



Đôi mắt của con Hỏa Giáp Trùng Vương lập tức sáng lên, nó đã mất đi nguồn cung cấp thức ăn từ Mẫu Trùng, thức ăn duy nhất giúp nó duy trì sự sống, hiện tại là máu của Tần Tiểu Vũ và tinh hỏa, sau khi nó nuốt viên tinh hỏa xuống, có thể thấy trên bề mặt lớp vỏ cứng của nó có lóe lên ánh lửa, chỉ trong chốc lát các vết thương trên cơ thể của nó nhanh chóng khép miệng, nó đã khôi phục lại hoàn toàn.



Tần Vũ nhận thấy lần này con Hỏa Giáp Trùng Vương đã bỏ công sức rất lớn, Tần Vũ suýt chút nữa bị Ngũ Độc Thú phản kích giết chết, nếu đánh trực diện với con Ngũ Độc Thú thì cơ hội chiến thắng của anh rất thấp. Nhờ con Hỏa Giáp Trùng Vương mà Tần Vũ đã phán đoán được gần như đầy đủ về sức chiến đấu của con Ngũ Độc Thú với năng lực Độc có năm tác dụng khác nhau, việc này cho phép Tần Vũ tập kích chí mạng con Ngũ Độc Thú và sau đó giết nó mà không gặp bất kỳ rủi ro hay rào cản nào quá lớn. Nếu cứ hùng hục dùng vũ lực tấn công con Ngũ Độc Thú, thì năng lực Độc quỷ dị của nó không biết sẽ hành hạ Tần Vũ phải khốn đốn đến mức nào!



Nghĩ kỹ hơn nữa, cho dù là khi đối đầu với đàn Trùng tộc, lũ độc thú biến dị nói chung hay là con rắn đen biến dị khổng lồ, con Ngũ Độc Thú nói riêng, thì con Hỏa Giáp Trùng Vương đều đã cống hiến rất nhiều, có một chiến hữu mạnh mẽ lại không quản sống chết như vậy, quả thực là một sự trợ giúp to lớn cho Tần Vũ trong chiến đấu.



Một lúc sau, Tần Vũ quay sang nhìn xác con Ngũ Độc Thú, anh do dự muốn mang cái xác này theo, nếu lưu giữ cái xác sẽ tốn diện tích trong nhẫn không gian tầm hai mét khối, nhưng nếu anh không mang theo thì quá đáng tiếc, dù sao Ngũ Độc Thú rất hiếm thấy, xác của nó hẳn là vẫn có giá trị nghiên cứu, lúc đầu Tần Vũ không có cách nào lưu giữ được xác của Thây ma chủng loại Ma quỷ, vì vậy anh đành phải loại bỏ nó.



"Không nghĩ nữa, cứ mang xác con Ngũ Độc Thú theo đã, nếu không thích hợp sẽ loại bỏ sau." Tần Vũ suy nghĩ một chút, rốt cuộc anh đã hạ quyết tâm, thật ra anh còn một lý do nữa để ra quyết định như vậy, đó là anh rất tò mò không biết con Ngũ Độc Thú từ sinh vật nào biến dị thành.



Tuy rằng có một số dị thú sau khi biến dị đã có hình dáng thay đổi rõ rệt, nhưng nếu quan sát kỹ vẫn có thể phân biệt được chúng là loại sinh vật gì, nhưng bề ngoài của con Ngũ Độc Thú quá quỷ dị, Tần Vũ không thể biết chính xác bản thể ban đầu của nó trước khi biến dị là loại sinh vật nào!



Tần Vũ thu xác của con Ngũ Độc Thú vào trong chiếc nhẫn không gian, anh còn đi lượm nốt cái đầu rắn bị chém rớt xuống đất, cũng thu vào trong nhẫn không gian, Tần Vũ đã nuốt hạt ngọc Ngũ Độc, đã có khả năng ‘vạn độc bất xâm’, thể chất của anh có đã đề kháng với độc của con Ngũ Độc Thú, nên anh không phải lo lắng quá nhiều về chất độc sẽ có thể bám lên người, khi anh tiếp xúc trực tiếp với các phần xác của nó.



Tần Vũ đối với thu hoạch lần này rất hài lòng, cho tới nay anh đã lĩnh ngộ được độc Tiêu Tán và độc Mê Huyễn, thật ra thứ anh muốn nhất chính là độc Bức Tử, nếu như năng lực Độc của anh có tác dụng Bức Tử, thì khi chiến đấu với kẻ địch bằng cấp tiến hóa, anh chỉ cần gây ra một vết thương nhỏ trên thân thể của kẻ địch là đã có thể ngay lập tức đoạt mạng của kẻ đó.



Đây là điểm mạnh của độc Bức Tử, chỉ cần trình độ tiến hóa của mục tiêu bị hạ độc không cao hơn người hạ độc, mục tiêu bị hạ độc chắc chắn sẽ phải chết!



Tuy rằng anh mới chỉ lĩnh ngộ năng lực Độc có hai loại độc tính, nhưng Tần Vũ suy đoán nếu như anh có thể tiến hóa năng lực Độc thêm vài cấp độ nữa, rất có thể sẽ lĩnh ngộ thêm nhiều tác dụng khác của năng lực Độc, biết đâu đến cuối cùng anh lại nắm giữ được tác dụng độc Bức Tử. Việc đó không hẳn là không thể!



"Anh. . . thức ăn dự trữ trong nhẫn không gian còn ăn được không đó?" Tần Tiểu Vũ nhìn thấy Tần Vũ thu xác con Ngũ Độc Thú vào nhẫn không gian, cô có chút khó chịu, đã đặt đồ ăn nước uống cùng một chỗ với cái xác ghê tởm như vậy, thì dù Tần Vũ có giải thích thế nào, cô vẫn thấy buồn nôn không dám ăn uống bình thường như trước.



"Yên tâm đi, nhẫn không gian có thể tự động cách ly các loại vật phẩm, thức ăn nước uống sẽ không bị nhiễm độc đâu!" Tần Vũ xoa đầu của Tần Vũ. Diện tích không gian lưu trữ trong nhẫn không gian, sau khi thu xác con Ngũ Độc Thú còn không đến một nửa, ban đầu nó sở hữu diện tích khoảng sáu mét khối.



Sau khi hoàn tất việc xử lý chiến lợi phẩm, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cùng ngồi trên lưng con Hỏa Giáp Trùng Vương rời khỏi rừng Thông Đỏ, cảm nhận lúc này của Tần Vũ là khu rừng Thông Đỏ này nên đổi tên là rừng Toàn Độc thì hợp lý hơn.



Dọc đường còn sót lại rất nhiều cái xác của độc thú biến dị, Tần Vũ cảm thấy mình rất may mắn, Ngũ Độc Thú tuy rằng là vương giả trong những độc thú biến dị, nhưng lại săn giết chính những độc thú biến dị khác làm thức ăn, nên những độc thú biến dị khác e sợ nó và không dám lại gần khu vực có sự xuất hiện của nó, nếu không khi chiến đấu với con Ngũ Độc Thú mà lại có thêm những độc thú biến dị khác tấn công hai người họ, thì tình huống chiến đấu sẽ còn rắc rối và nguy hiểm hơn nữa.



"Đạo Diệc sẽ không sao chứ?" Dọc theo đường đi, ngoại trừ xác của các loại độc thú biến dị, còn có rất nhiều xác người không thể nhận diện vì đã bị độc ăn mòn hết cả máu thịt lẫn quần áo, chỉ còn lại là những mảnh xương trắng, khiến Tần Tiểu Vũ không khỏi lo lắng và hỏi Tần Vũ.



"Sẽ ổn thôi." Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ , Lý Nguy, Cú Ma, Đạo Diệc, Lâm Phong và những người khác chắc chắn không sao, nhưng có vẻ như đội ngũ của họ đã bị tổn thất nặng nề.



Sau những lần độc thú biến dị và Trùng tộc bao vây tấn công đội ngũ của Lý Nguy, ít nhất cũng đã có mấy trăm người chết, ước chừng đội ngũ hơn năm trăm binh lính tinh nhuệ chỉ còn lại khoảng ba trăm người, nghĩ tới mà giật mình sợ hãi, chỉ trong vòng có một vài ngày, đã có hai trăm binh lính tinh nhuệ hy sinh.



Đây còn là số người tử vong, số người bị thương còn chưa tính. Mặt khác đây còn là số liệu tử vong của một đội ngũ tinh nhuệ, có phẩm chất cao và có rất nhiều người lính tiến hóa mạnh mẽ, đủ để thấy bên ngoài môi trường hoang dã nguy hiểm đến cỡ nào, nếu đội ngũ chỉ gồm những người bình thường chắc chắn không thể sống sót ở nơi đây.



Lúc này đã hơn hai giờ sáng, trong rừng Thông Đỏ vẫn đang có sương lạnh phủ xuống, với thể chất của Tần Tiểu Vũ, cô sẽ không bị lạnh, nhưng cô vẫn co người, rúc vào trong lòng của Tần Vũ, Tần Vũ cũng bằng lòng để cô ngồi như vậy, anh ôm cô trong vòng tay, và đặt đầu của cô tựa vào vai anh.



Cảm nhận được thân hình mỏng manh nhưng mềm mại trong lòng mình, Tần Vũ thấy rất ấm áp, hoàn toàn trái ngước lại với khung cảnh lạnh lẽo, âm u trong rừng sâu đầy sương mờ.



Nhưng dần dần Tần Vũ lại cảm giác không còn được thoải mái và tự nhiên. Không biết có phải là bởi vì tác dụng phụ sau khi nuốt xuống hạt ngọc Ngũ Độc hay không? Mà Tần Vũ cảm thấy trong người rạo rực, cổ họng như khô lại, nhiệt độ của cơ thể cũng nóng ran như phát sốt. Tần Vũ giật mình. “Hay là do mùi hương thiếu nữ và thân hình xinh xắn, tươi trẻ của Tần Tiểu Vũ?” Anh tự hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận