Bá Chủ Mạt Thế

Chương 201: Đối mặt Minh Linh

<< Cầu nguyệt phiếu đề cử bộ truyện để dịch giả có động lực dịch truyện nhanh hơn.>>



"Bùm!"



Tần Vũ cầm Huyết Diễm trường thương đập xuống một lực nặng vạn cân, đập nát đầu một con Quỷ tướng, anh đang thu hồi một hạt châu đỏ máu do con Quỷ Tướng đó khi chết lưu lại, đang định nói gì đó, thì sắc mặt lại khẽ biến.

“Đấu Chuyển Di Tinh!”

Đạo Diệc dùng hai ngón tay kẹp một lá bùa và ném về phía Tần Vũ. Thân hình của Tần Vũ dịch chuyển về phía sau hơn mười mét.



“Vù!”



Trên bầu trời huyết sắc, một bóng người phản chiếu ánh sáng đỏ như máu phi thân đuổi theo Tần Vũ, thân ảnh đó khoác áo bào đen bay phần phật, tay cầm một thanh đại loan đao cong cong chém vào đầu của Tần Vũ.





Một uy áp đáng sợ đánh tới rất nhanh, ngay cả khi đã được Đạo Diệc hỗ trợ, Tần Vũ vẫn cảm thấy không có cách nào né tránh được công kích này, lúc này một lực lượng tràn vào khắp toàn thân của anh, thể chất của Tần Vũ trong nháy mắt tăng lên gấp đôi, đây là chúc phúc cường hóa của Tần Tiểu Vũ!



Thể chất của Tần Vũ trong nháy mắt đã đạt tới một cấp độ khủng bố, gấp tám mươi hai lần thể chất của người bình thường, đối mặt với thanh đại loan đao đang chém tới đầu mình, anh không có chút sợ hãi nào, hai tay cầm Huyết Diễm trường thương đánh chặn lại.



“Keng!”

Bị một lực lượng cực lớn chém xuống, Tần Vũ có cảm giác như Huyết Diễm trường thương muốn run lên, như có ngọn núi lớn đang đè xuống, từ chỗ va chạm bắn tóe ra những tia lửa, Tần Vũ âm thầm chấn động, lực lượng này nhất định phải thuộc về một sinh vật tiến hóa cấp ba, nếu không nhờ chúc phúc cường hóa của Tần Tiểu Vũ, anh chắc chắn không đón đỡ nổi đòn công kích này!



Nhưng dù như vậy, Tần Vũ vẫn bình tĩnh dùng kỹ thuật phân tán lực tấn công, Tần Vũ truyền năng lượng gien vào cánh tay, dẫn động lực lượng cường đại kia dồn xuống chân, sau đó tán xuống mặt đất, để giảm bớt một phần lực lượng công kích.



"Ầm ầm!"



Mặt đất đột nhiên sụp xuống, xuất hiện một cái hố sâu đường kính hơn hai mươi mét, Tần Vũ và người mặc áo bào đen từ trong khói bụi nhảy ngược ra khỏi hố sâu, đứng ở hai bên mép hố sâu, hai người đối diện nhìn nhau.





Đây là một bóng người khoác áo bào đen rất rộng, phủ kín thân thể, chỉ lộ ra một cánh tay tuy cường tráng nhưng da thịt đã có dấu hiệu già nua, đang cầm một thanh đại loan đao.



“Minh Linh đúng không?” Ánh mắt của Tần Vũ tràn đầy nghiêm túc.



Người mặc áo bào đen trầm mặc, ánh mắt dán chặt vào Tần Tiểu Vũ cách Tần Vũ không xa, chính xác là nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn mặt hoa từ con Hoa Thú biến thành, đeo trên ngón tay của cô, lạnh lùng hỏi: "Ta cảm giác được khí tức của Tuyệt Không, là các người đã giết nó sao?"



Người mặc áo bào đen rộng thùng thình đã che kín toàn thân, nên không thể nhìn rõ tướng mạo cụ thể, nhưng đôi mắt ẩn giấu sau chiếc áo bào đen lại như đang tỏa ra ánh sáng sắc bén, khiến chiếc nhẫn mặt bông hoa run rẩy rung rung, phải chăng con Hoa Thú đang sợ hãi?



Người mặc áo bào đen đã chú ý tới dị trạng run rẩy của chiếc nhẫn mặt hoa, giọng nói càng thêm tàn nhẫn: "Ngươi là Phệ Giới Hoa đúng chưa? Lúc đó, sinh vật nhỏ bé như ngươi đã thôn phệ kết giới không gian của tiểu thế giới huyết sắc này, ta mới để Tuyệt Không đi bắt ngươi. Bây giờ xem ra Tuyệt Không không chỉ bị giết chết, mà còn bị ngươi ăn thịt có phải không?"



Con Hoa Thú rất sợ người mặc áo bào đen, vì vậy nó vội vàng ngừng run rẩy, nằm yên và giả vờ chết.



Tần Vũ cũng nhìn chằm chằm người mặc áo bào đen, hỏi lại một lần nữa: "Mày là Minh Linh?"



"Chính là bản Vương." Minh Linh dường như bây giờ mới chú ý tới Tần Vũ, nó khẽ gật đầu, "Ngươi có thể đỡ được một kích của ta, hơn nữa thực lực cũng không tồi, ta sẽ ban cho ngươi sinh mệnh vĩnh hằng, hãy hiệu trung với ta đi.”



Tần Vũ sửng sốt một chút, cười nói: "Tao còn chưa có dự định biến thành thây ma."



Minh Linh nhàn nhạt nói: "Không phải thây ma, là Bất Tử tộc."



Tần Vũ lắc đầu: "Cảm phiền, tao còn muốn làm người."



Minh Linh gật đầu: "Vậy thì thôi, đã như vậy, giết chết Tuyệt Không, thì đền tội đi!"



Nói xong, Minh Linh phảng phất như u hồn quỷ mị bay về phía Tần Vũ, thanh đại loan đao trong tay của nó lại bổ về phía đâu của Tần Vũ.



Từ công kích đầu tiên, Tần Vũ đã phán đoán được, Minh Linh đã tiến hóa đạt cấp ba, thể chất khoảng gấp tám mươi tư lần thể chất của người bình thường, có thể tiến hóa đến cấp độ này trong số các thây ma ngày nay, thực sự nó đã có tiềm năng để trở thành Vương giả thây ma hàng đầu.



Nói Tần Vũ sợ hãi nó thì không hẳn, anh chỉ muốn tránh xung đột không cần thiết, nhưng hiện tại phải đối diện vậy thì chiến thôi, bởi vì nó còn chưa phải là Vương giả thây ma vô địch ở trăm năm sau, khiến cho vô số nhân loại chỉ nghe danh đã kinh hồn táng đảm, nó mới chỉ tạm coi như một sinh vật tiến hóa cấp ba mạnh mẽ đứng đầu Bất Tử tộc mà thôi, hiện tại có rất nhiều sinh vật tiến hóa còn cường đại hơn cả nó.



“Vù!”



Thanh đại loan đao dài một mét hai, giống như mảnh trăng khuyết tỏa ra ánh sáng vàng nhạt lạnh lẽo bổ xuống từ trên không trung, ánh sáng vàng nhạt khiến những người ngoài xem chiến phải chói mắt, nhưng Tần Vũ lại không mảy may bị ảnh hưởng, Huyết Diễm trường thương phát lực quét một vòng đánh lên không trung đón đỡ. Tần Vũ không có ý né tránh, anh tự tin thực lực chiến đấu của mình lúc này cũng đã tương đương với người tiến hóa cấp ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận