Bá Chủ Mạt Thế

Chương 134: Triệu hồi người đá

“Hừ, Mã Tùng, cậu chỉ là một tên nhát gan!” Người thanh niên có vẻ mặt kiêu ngạo khinh thường nói, bọn họ mặc dù đều là người tiến hóa có năng lực độc nhất vô nhị, nhưng người mà anh coi thường nhất trong nhóm chính là thiếu niên gầy gò mười lăm mười sáu tuổi này.



Theo ý kiến của anh ta, cậu bé gầy gò trong đội nhóm không có tác dụng gì khác ngoại trừ đôi mắt giúp họ tìm kiếm con mồi, cậu bé cũng không giúp được gì cho họ trong những trận chiến thực sự, anh ta cho rằng có một người như vậy trong đội chẳng có tác dụng gì mấy.



"Nhưng mà, anh Lý Tiêu, con bọ rùa khổng lồ này quá đáng sợ. Trong mắt em, nó đã hoàn toàn biến thành màu đen. Nó còn đáng sợ hơn cả con quái vật đã giết hơn chục cảnh sát lần trước!" Cậu bé gầy gò tên Mã Tùng đáp lại với một vẻ mặt khiếp sợ.



"Ra ngoài chiến đấu đi nào, triệu hồi người đá khổng lồ!" Lý Tiêu không thèm nói chuyện nữa, anh ta cực kỳ tự tin vào thực lực của mình, anh ta lại vỗ tay một cái, mặt đất chấn động, xuất hiện một cái hố sâu, đất đá được đùn lên từ trong hố sâu, sâu trong lòng đất như có gì đó đang trồi lên, dần dần xuất hiện một người đá cao lớn hơn hai mét, toàn thân của nó được làm từ nhưng tảng đá hoa cương cứng rắn, toát ra khí thế mạnh mẽ.



"Tiến lên con trai cưng! Đập nát con bọ kia đi!" Lý Tiêu lớn tiếng ra lệnh.



Người đá khổng lồ ngửa đầu gầm nhẹ, hai tay đấm ngực, nghiêng người, khuỵu gối, giương cầu vai tông mạnh về phía con Hỏa Giáp Trùng Vương, nó không có trí tuệ nên không biết sợ hãi, có thể đối mặt với tất cả cường địch mà chẳng chùn bước.



"Hô hô!"



Một ánh đỏ rực chợt lóe lên, con Hỏa Giáp Trùng Vương nhanh chóng biến mất tại chỗ, chỉ nhìn thấy một cái chân dài hai mét của nó vừa vung lên, một cái đầu người bằng đá hoa cương bắn lên trời ngay sau đó.



"Rầm!"



Đầu của người đá khổng lồ đã bị con Hỏa Giáp Trùng Vương đá bay, thân thể không đầu của nó đổ rầm xuống đất, thân thể đó bắt đầu phân hủy, lại biến thành một đống bùn đất.



“Sao… Sao có thể!” Lý Tiêu thất thanh kêu lên, anh biết người đá khổng lồ của mình lợi hại cỡ nào, có thể dễ dàng cùng lúc đối phó bốn, năm con thây ma bình thường, thậm chí một số con thây ma đặc thù cũng không phải là đối thủ của nó. Nhưng bây giờ người đá khổng lồ vừa triệu hồi đã bị con quái vật trước mặt giết chết trong nháy mắt!



“Chạy… lần này thật phải chạy thôi…” Lý Tiêu hai chân run rẩy, khi chỗ dựa cuối cùng của anh ta dễ dàng bị phá vỡ, nhìn anh ta còn tệ hơn cả cậu bé Mã Tùng nhút nhát.

“Phì phì!”



Lỗ mũi của con Hỏa Giáp Trùng Vương bốc ra khói trắng. Nó đang thở ra nặng nề. Sau khi tiêu diệt người đá khổng lồ chỉ trong nháy mắt, nó đã phải kiềm chế bản thân rất nhiều để không di chuyển tiếp tục tấn công. Khi Lý Tiêu và những người khác chuẩn bị rút lui, một chùm ánh sáng rực rỡ chói sáng một phương, đó là chùm ánh sáng tỏa ra từ những mũi tên liên tiếp bắn tới. Khí thế kinh người!



"Bùm! Bùm! ... Bùm!"



Ánh sáng nở rộ rồi phát nổ, hoa lửa bắn tung như mưa trên đỉnh đầu của con Hỏa Giáp Trùng Vương, đầu của nó đã nứt ra một vết nứt nhỏ, máu xanh rỉ ra.



"Xì xì… xì!"



Con Hỏa Giáp Trùng Vương hoàn toàn tức giận, hai mắt của nó đỏ ngầu, bên trong đó như có ngọn lửa đỏ bùng cháy, liên tiếp trúng mấy đòn nặng nề vào đỉnh đầu, nó đã không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, bản tính sát thủ của nó trỗi dậy, nó rít lên một tiếng dài như xé rách màng nhĩ, thanh âm ghê rợn làm những tấm kính ở các tòa nhà bên cạnh rung mạnh, rồi nứt vỡ, mảnh kính bắn ra tứ tung, trên tầng hai của một tòa nha, một cô gái cao ráo sợ hãi ngồi bệt xuống mặt đất, bởi vì cô ta phát hiện ra một ánh mắt khát máu của con Hỏa Giáp Trùng Vương đang nhìn chằm chằm vào mình.



"Nguy rồi!"



Sắc mặt của người thanh niên có cánh tay màu vàng kim bỗng tái mét, anh có thể nhận ra con quái vật trước mặt đang ở trạng thái điên cuồng, khí thế đáng sợ của nó toát ra khiến không gian xung quanh như đông lại, sức mạnh của nó tuyệt đối đã vượt quá khả năng mà bọn họ có thể đánh bại.



"Chết tiệt. . . sợ rằng giờ này có chạy cũng không thoát!" Thanh niên này đã hối hận vì đã chọc giận phải một con quái vật kinh khủng, tuy rằng bọn họ nhìn từ vẻ ngoài đã biết con Hỏa Giáp Trùng Vương này là một con quái vật có sức chiến đấu không hề đơn giản, nhưng không ngờ là sức phòng ngự của nó lại mạnh mẽ đến như vậy. Ngay cả những mũi tên liên hoàn là tuyệt chiêu của cô gái cao ráo cũng chỉ làm nó bị thương nhẹ.



"Dừng tay tiểu Hỏa!"



Trong miệng con Hỏa Giáp Trùng Vương đang ngưng tụ cầu lửa, lúc này một tiếng quát to từ xa vọng tới, sắc đỏ trong mắt của con Hỏa Giáp Trùng Vương vội biến mất không còn tăm tích, có hai người đang chạy đến đây với tốc độ rất nhanh. Hai người này đương nhiên là Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.



Tần Tiểu Vũ nhận được thông tin con Hỏa Giáp Trùng Vương truyền đến trong đầu, nó báo rằng nó đã gặp phải một nhóm người tiến hóa, đây là thông qua tác dụng của năng lực Khống Hồn Nguyền Rủa, cô ấy ngay lập tức ra lệnh cho con Hỏa Giáp Trùng Vương không được tấn công bọn họ mà chỉ được phòng thủ, nếu không ngay khi những người này định tấn công con Hỏa Giáp Trùng Vương, nó đã kích hoạt năng lực và giết hết tất cả.



"Hai người là ai? Mau nhanh rời đi! Quái vật này mạnh lắm!" Người thanh niên có đôi cánh tay màu vàng kim, sắc mặt trở nên ngưng trọng, vừa nhìn thấy Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, lập tức hô to.



Nhưng Lý Tiêu ánh mắt sáng rực lên, vội vàng kéo cánh tay màu vàng kim của người thanh niên này, nhỏ giọng nói: "Anh Lục, chúng ta mau rút lui thôi, để cho hai người này giúp chúng ta thu hút sự chú ý của con quái vật kia."



Lý Tiêu tuy rằng nói rất nhỏ, nhưng Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ vẫn nghe được, khuôn mặt của Tần Vũ không đổi sắc, nhưng khuôn mặt của Tần Tiểu Vũ lại có biểu tình không vui, tuy vậy cô cũng không nói lời nào, chỉ đơn giản đi xuyên qua đám người, bước đến trước mặt con Hỏa Giáp Trùng Vương.



Thấy vậy, người trung niên trong đội vội vàng nói: "Cô gái, đừng làm vậy, con quái vật phòng ngự khủng khiếp lắm!"



Mà trên cửa sổ ở tầng hai của một tòa nhà, cô gái cao ráo kia đã đứng lên và lại kéo dây cung, chuẩn bị sẵn sàng bắn tên ánh sáng yểm trợ bất cứ lúc nào.



"Mặc kệ cô ta, muốn chết thì chết một mình đi, chúng ta chạy thôi!" Lý Tiêu nóng nảy thúc giục, nhưng trong nhóm không ai để ý tới anh ta.



Trong đám người, chỉ có thiếu niên tên Mã Tùng ngẩn người vẫn đứng nguyên tại chỗ, nói không lên lời: "Mọi người yên... tâm đi hai người... bọn họ đều... rất mạnh… còn hơn cả… con quái vật kia nhiều!"



Năng lực của Mã Tùng là đôi mắt của cậu ấy, thuộc hệ Huyền Bí, có phần giống với năng lực của bà Vương trước kia tặng Tần Tiểu Vũ sợi dây chuyền, nhưng ở cấp độ thấp hơn nhiều không có khả năng dự đoán tương lai, tuy vậy cậu ấy có thể nhìn thấy sức mạnh tiềm ẩn của đối thủ, trong đôi mắt của cậu, con bọ rùa khổng lồ kia ban đầu là đám mây màu trắng đục khi đổi thành một đám mây màu đen, có nghĩa là nó trở nên mạnh mẽ hơn và đội nhóm của cậu ấy không thể tiêu diệt nó, Tần Tiểu Vũ cũng là một đám mây đen nhưng sẫm màu hơn so với con bọ rùa khổng lồ kia, còn về phần thanh niên đi cùng, người vẫn luôn không nói gì, trong mắt của Mã Tùng thậm chí còn nhìn thấy những chấm máu đỏ trong đám mây đen. Điều này chưa từng xảy ra!



“Tiểu Hỏa ngoan lắm!” Ngay khi tất cả mọi người cho rằng con Hỏa Giáp Trùng Vương hung ắp sắp xé xác thiếu nữ xinh đẹp mong manh này, lại xảy ra một chuyện khiến bọn họ há mồm kinh ngạc.



“Ô! Hô hô hô!"



Con Hỏa Giáp Trùng Vương đang rên rỉ đáng thương như một con chó nhỏ, nó đang dụi cái đầu to lớn của mình vào bàn tay xinh xắn của Tần Tiểu Vũ, trông bộ dáng của nó rất khả ái.



"Tao biết rồi, tiểu Hỏa ngoan lắm, lần sau tao sẽ không bỏ lại mày một mình nữa nhé..." Tần Tiểu Vũ nhẹ giọng an ủi con Hỏa Giáp Trùng Vương, mấy ngày nay con Hỏa Giáp Trùng Vương đã trở thành trợ thủ đắc lực của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, như một chiến hữu quan trọng lập rất nhiều công lao, sau tất cả, con Hỏa Giáp Trùng Vương hung ác ban đầu nay giống như một con thú cưng bình thường trong mắt cô.



"Ô ô ô!"



Con Hỏa Giáp Trùng Vương vui vẻ hống lên, giống như đang cười một tiếng, khiến mọi người xung quanh chết lặng, nghệt mặt ra như ngỗng ỉa.



"Ai nói tôi biết chuyện gì đang diễn ra vậy? Con quái vật hung ác này sao không tấn công cô ta... và..." Quai hàm của Lý Tiêu như rớt ra vì kinh ngạc.



Mà những người khác đều có nét mặt biểu tình cực kỳ kích động, bọn họ vốn cho rằng con Hỏa Giáp Trùng Vương nhất định sẽ đá bay đầu cô gái này trong nháy mắt giống như người đá khổng lồ, nhưng kết quả thì ngược lại, con quái vật to lớn kia không những không ngu xuẩn mà hành động rất nhân tính, thông minh ngoan ngoãn hiểu tiếng người hơn cả thú cưng thân thiết.



"Đây là con quái vật... mà cô đã thuần hóa sao?" Người thanh niên có đôi cánh tay màu vàng kim chợt có chút hiểu ra, anh rất ngạc nhiên, một con quái vật mạnh mẽ đến vậy, lại có thể bị con người thuần hóa như thú cưng sao? Thật khó tin!



"Cô nhất định có năng lực đặc biệt giống như chúng tôi. Đây có phải quái vật mà cô triệu hồi không... Nhưng tại sao con bọ rùa này lại còn mạnh hơn cả người đá khổng lồ của tôi vậy?" Lý Tiêu cũng ngạc nhiên khó hiểu, cất lời hỏi Tần Tiểu Vũ. Năng lực của anh ta là Đất thuộc hệ Tự Nhiên, rất lâu sau khi phát hiện ra năng lực của mình anh ta mới có thể triệu hồi ra người đá, hiện tại thực lực của người đá do anh ta triệu hồi đã có thể sánh ngang với một số thây ma đặc thù, nhưng lại dễ dàng bị thú cưng của đối phương giết chết trong nháy mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận