Bá Chủ Mạt Thế

Chương 64: Tu La Biến

Một phần sương mù màu máu còn lại bị Tu La ngửa cổ nuốt chửng.

Sau khi nuốt vào một phần sương mù màu máu, Tu La thở hổn hển, giống như đau đớn dữ dội, xương cốt kêu răng rắc, Tần Vũ nhìn thấy làn da của Tu La cũng chuyển sang màu đỏ máu, hai má của y đỏ bừng, vốn dĩ khuôn mặt rất anh tuấn, nhưng sau khi nuốt vào sương máu, gân xanh trên mặt nổi lên chằng chịt, khiến y trông cực kỳ dữ tợn.

"Rắc rắc…!"

Xương cốt của Tu La đang biến đổi, lúc đầu y không quá cao lớn, nhưng bây giờ chiều cao của y phải đạt tới 2,2 mét.

"Hồng hộc!"

Tu La nặng nề thở hổn hển, trên mặt mang theo nụ cười nham hiểm: "Như thế nào? Ngươi nên cảm thấy vinh hạnh đi. Đây là lần đầu tiên ta sử dụng trạng thái này chiến đấu với con người, ngươi có thể an tâm mà chết?"

Lúc này Tu La mới thực sự xứng với cái tên Tu La, y cao 2,2 mét, với cơ bắp khắp người, da đỏ bừng, máu chảy ra từ mắt, hàm răng đã trở nên vô cùng sắc nhọn, toàn thân tràn đầy máu tươi, mặc một bộ chiến giáp nổi bật, cả người tản ra khí tức đáng sợ, tuyệt đối vượt xa bất kỳ người tiến hóa nào mà Tần Vũ từng thấy.

Tần Vũ thật sự kinh ngạc, bởi vì Tu La lúc này khí tức phi thường khủng bố, thể chất ước chừng tăng lên hơn năm mươi lần thể chất của người bình thường.

"Được! công nhận ngươi quả nhiên có chút bản lĩnh!" Tuy rằng Tu La đã trở nên mạnh hơn, nhưng trong mắt Tần Vũ vẫn tràn đầy chiến ý, đây là cũng là lần đầu tiên Tần Vũ gặp được một người tiến hóa có thể địch lại anh, thực lực của Tu La quả nhiên không phải bình thường . Ở một đẳng cấp khác biệt so với các Chiến Thần khác của Thiên Mông Thành.

Thật ra trong lòng Tu La cũng đang âm thầm thở dài, Tần Vũ đâu biết được dùng chiêu này Tu La tiêu hao lớn bao nhiêu, mỗi một lần y biến thân đều sẽ tiêu hao toàn bộ sát khí đã tích trữ trong Sát Vực, nói cách khác y muốn thi triển chiêu này lần nữa. Sẻ phải săn giết thêm rất nhiều thây ma và dị thú để tích trữ đủ lượng sát khí. Và tuyệt chiêu này của Tu La tên là Tu La Biến, y đã dùng chiêu thức này để thay tên gốc của mình.

Hơn nữa, sau khi thi triển Tu La Biến, thân thể của y cũng sẽ bị lực lượng khổng lồ phản phệ làm suy yếu một thời gian, nhưng y nhịn không được, y đã nhìn ra Tần Vũ cũng chưa vận dụng toàn lực, nếu không sớm vận dụng Tu La Biến, y có thể sẽ bị đánh bại trước khi kịp ra tuyệt chiêu, kết quả là như bây giờ……

Tu La hung ác nói: "Ta sẽ xé nát ngươi ra thành mảnh vụn!"

Sau khi dùng Tu La Biến, tính cách của Tu La chắc chắn bị ảnh hưởng bởi luồng sát khí khổng lồ và y trở nên bạo lực.

Trên khán đài, Lý Hồng Minh hơi híp mắt, lạnh lùng nói: "Tần Vũ này phải chết rồi."

Đây không phải là ông ta cho rằng Tu La xuất toàn lực là có thể giết chết Tần Vũ, mà là phía xa đã có một nhóm đông đảo binh lính trang bị tiên tiến đang vội hành quân đến, những binh lính này tuy đông đảo, nhưng mỗi hành động nhỏ đều rất có trật tự và kỷ luật, ai nấy đều toát ra khí phách sắt son, rõ ràng là những quân nhân ưu tú.

Đây là Thiên Mông Vệ, đội quân tinh nhuệ của Thiên Mông Thành, sau khi họ xuất hiện quảng trường, không ai trong số họ phát ra âm thanh, cực kỳ lặng lẽ chậm rãi tiến lên, sau đó chia ra chuẩn bị bao vây toàn bộ quảng trường.

Và trên bầu trời, có những chấm đen tiếp cận cực nhanh, chúng là những chiếc máy bay chiến đấu hạng nhẹ.

Một nụ cười nhẹ, thoáng xuất hiện trên khuôn mặt khốn khổ của Triệu Hưng Thụy, và bây giờ thì Tần Vũ mọc cánh bay cũng khó thoát.

Còn Khổng Định Quốc càng siết chặt nắm tay, trong lòng vừa nhẹ nhõm lại vừa vui mừng, ông ta muốn cho Tần Vũ biết nếu chọc giận mình sẽ phải gánh hậu quả như thế nào!

"Anh, bên ngoài tình huống có vẻ không ổn đâu." Lúc này Tần Tiểu Vũ nhắc nhở Tần Vũ.

Tần Vũ nhíu mày, xuyên qua Lĩnh Vực màu máu nhìn thấy trên bầu trời có máy bay chiến đấu hạng nhẹ, lại còn có đến hơn chục chiếc, xem ra đám người Lý Hồng Minh đã điều động đại lượng quân đội tới, tốc độ thật sự đủ nhanh.

"Hừ, muốn chạy trốn sao? Đáng tiếc, không đánh bại được ta, ngươi không thể rời khỏi Sát Vực."

"Khốn kiếp... Ta vốn muốn cho ngươi một cơ hội công bình chiến đấu, nhưng hiện tại ta không có thời gian." Tần Vũ thấp giọng nói.

Cho dù lúc này Tu La đã trở nên rất đáng sợ, Tần Vũ vẫn nắm chắc đánh bại y, nhưng nếu quảng trường bị quân đội bao vây thì cũng có chút phiền phức, giai đoạn này người tiến hóa cấp hai còn lâu mới địch lại được nguyên một sư đoàn tinh nhuệ đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu.

(Fact: Theo tổ chức đơn vị Lục quân 10,000 – 15,000 lính là quân số của 1 sư đoàn)

“Tiểu Vũ.” Tần Vũ dùng ánh mắt ra hiệu Tần Tiểu Vũ, Tần Tiểu Vũ dùng sức gật đầu.

Mà bên kia, Tu La đã phát ra một tiếng gầm nhẹ: "Gào! Ta muốn xé ngươi thành trăm mảnh!"

"Ầm ầm!... Ầm ầm!"

Hai chân thô to của Tu La giẫm trên mặt đất, mỗi bước chân để lại trên mặt đất một cái hố sâu, ý giống như ác quỷ mặc giáp máu lao tới hướng Tần Vũ, trường kiếm trong tay biến lớn, bản rộng hơn nhiều, mỗi nhát chém đều mang theo một cỗ gió tanh mưa máu, phảng phất có thể chém đứt thế giới.

Tu La Biến đã giúp Tu La có một sức mạnh khủng khiếp!

Tần Vũ không có nửa điểm lui lại hay ý tứ né tránh, tay trái cầm Huyết Diễm trường thương, Hoàng kim huyết toàn bộ rót vào cánh tay trái, cả cánh tay tràn ngập kim quang.

“Uỳnh!”

Trường thương trong tay Tần Vũ xuất chiêu giống như một ngọn núi đập thẳng vào trường kiếm màu máu của Tu La, đồng thời, một cỗ lực lượng kỳ dị được chúc phúc cho thân thể Tần Vũ, lực lượng của Tần Vũ trong nháy mắt tăng cường gấp đôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận