Bá Chủ Mạt Thế

Chương 113: Đói bụng

Đường phố phủ một lớp tuyết dày, bởi vì không có ai dọn dẹp, tuyết dày nên rất êm, hai bên đường còn có tuyết đọng trên mái nhà, cả con đường đều bị tuyết bao phủ, như thể hai người đang bước vào cõi mộng, một thị trấn của băng và tuyết.

Nhưng Tần Vũ biết nơi này không phải nơi để ngắm cảnh.

"Gào!"

Lúc này, ở góc tường phía trước truyền đến một tiếng gầm rú, một bóng người màu đen dùng bốn chi bò trên mặt đất, lấy tốc độ kinh người lao về phía Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.

Đây là một thây ma có vẻ ngoài gớm ghiếc, nhìn từ khuôn mặt thì có thể thấy là một thây ma phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, hai bên má đầy mụn mủ kinh tởm, thân hình mập mạp vô cùng, chi sau to như chân voi, hai chi trước khá mảnh khảnh, mọc ra móng vuốt sắc nhọn.

Con thây ma này bò nhanh bốn chân trên đường phố, tuyết trắng trên mặt đất bắn tung tứ phía, đôi mắt khát máu của nó gắt gao nhìn chăm chú vào hai người bọn họ, giữa răng nanh và hàm răng sắc nhọn của nó vẫn còn sót lại vết máu thịt, trước đó có lẽ nó đã có một bữa ăn no nê.

"Là thây ma dị chủng, tốc độ thật nhanh!" Tần Tiểu Vũ kinh ngạc nói.

"Ừm, thể chất của nó gấp mười hai lần." Trong mắt Tần Vũ có vẻ kỳ dị, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải một thây ma trong Vùng biên cảnh Phi Tuyết, thể chất của nó đã đạt tới mười hai lần.

Thể chất của thây ma ở khu vực bình thường bình thường chỉ cao gấp năm sáu lần, nhưng thể chất thây ma ở đây lại cao hơn gấp mười lần! Có thể tưởng tượng Vùng biên cảnh Phi Tuyết nguy hiểm cỡ nào, cho dù là người tiến hóa cũng không cách nào sinh tồn ở nơi này.

"Gào!"

Con thây ma dị chủng này tốc độ cực nhanh, chỉ trong vài hơi thở đã cách thân thể Tần Vũ mấy mét, đạp hai chân sau to lớn của nó xuống đất, như sói đói lao thẳng về phía Tần Vũ.

"Binh!"

Thể chất của thây ma trước mặt cao gấp mười hai lần, nó sẽ là cường địch với những người tiến hóa khác, họ cần phải cẩn thận khi đối phó với nó, nhưng với Tần Vũ chỉ đơn giản tung chân sút thẳng mặt, con thây ma chỉ có thể cảm nhận được tiếng gió rít. Một mu bàn chân đã đập mạnh vào cằm nó.

Thây ma bị sút lộn vòng trên không trung rơi xuống cắm đầu vào trong tuyết và phần hàm dưới của nó đã vỡ nát.

Tần Vũ búng tay, một đốm lửa tím bắn ra, thiêu đốt con thây ma dị chủng thành tro bụi.

Ở giữa đống tro tàn đó, có một khối năng lượng tiến hóa lấp lánh.

Tần Tiểu Vũ vui vẻ nói: "Không tồi nha vừa đi một lúc đã có một khối năng lượng tiến hóa rồi."

Ước chừng cần giết hai mươi thây ma bình thường mới có thể thu được một khối năng lượng tiến hóa, khi thể chất của thây ma càng cao thì khả năng sản sinh ra khối năng lượng tiến hóa trong cơ thể chúng càng cao, Vùng biên cảnh Phi Tuyết thuộc về một trong ba mươi ba khu vực bị nhiễm virus nghiêm trọng, thây ma ở đây bình thường có trình độ tiến hóa cao hơn hẳn các khu vực khác bên ngoài, cho nên ở chỗ này thu hoạch được khối năng lượng tiến hóa tương đối dễ dàng, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có năng lực săn giết thây ma.

Tần Vũ cầm khối năng lượng tiến hóa lên, khá hài lòng, hiện giờ cấp bậc tiến hóa thể chất của Tần Vũ đã vượt qua rất nhiều người tiến hóa khác, nhưng khoảng cách lại không nhiều lắm, so với Chiến Thần đứng đầu thập đại Chiến Thần của Thiên Mông Thành, là Tu La cũng không hơn kém bao nhiêu.

Hơn nữa về sau, Tu La còn được toàn bộ Thiên Mông Thành chống lưng, so với Tần Vũ mà nói, y có thể đạt được những khối năng lượng tiến hóa nhanh hơn, nhiều hơn Tần Vũ nhiều, cứ như vậy tiếp tục, Tu La rất nhanh sẽ đuổi kịp Tần Vũ, thậm chí vượt qua Tần Vũ.

Không có cách nào, dù sao sức một người cũng có hạn, Tần Vũ so với những người tiến hóa có cả triệu người sau lưng ủng hộ, thì khả năng tăng tiến thực lực đương nhiên kém hơn rất nhiều, rất có thể ở một số địa phương khác, những người tiến hóa hàng đầu trên toàn thế giới có cấp độ tiến hóa đã vượt xa Tần Vũ.

Đến Vùng biên cảnh Phi Tuyết này, đối với Tần Vũ là một chuyện tốt, anh có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn ở đây!

Tần Vũ ngước nhìn bầu trời, lúc này màn đêm đã sắp buông xuống, gió tuyết cũng càng lúc càng lớn, Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ: "Nghỉ ngơi một đêm trước đã."

“Vâng.” Tần Tiểu Vũ gật đầu.

Hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đi vào một tòa nhà bên cạnh, vào trong nhà, Tần Vũ khóa cửa tầng một lại, kiểm tra lại các cửa sổ, sau đó hai người trực tiếp đi lên một gian phòng ở tầng hai.

Nơi này hình như đã từng có người ở, trong phòng rất rộng rãi, bài trí cũng rất tốt, chỉ là tận thế ập đến, nơi này đại khái đã có vô số người lui tới, trong phòng cũng khá là bừa bộn.

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cùng nhau nhanh chóng dọn dẹp nơi này.

Ở những vùng lạnh giá, trời luôn tối rất nhanh, bên ngoài chỉ trong thời gian ngắn đã gần như tối đen, trong phòng có đèn nhưng không có điện, hoàn toàn là để trang trí.

Tần Vũ lấy một ít thanh gỗ từ trong không gian thứ nguyên của Hoa thú và cắt nó thành nhiều mảnh nhỏ hơn bằng dao, sau đó xếp chúng lại với nhau trên mặt đất và nhóm lửa.

Những thanh gỗ này được thu thập trước đó làm củi, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ thường xuyên phải lưu lạc bên ngoài nên chuẩn bị rất nhiều củi.

Hai người ngồi bên đống lửa, ánh lửa phản chiếu trên gò má Tần Tiểu Vũ, toát ra vẻ đẹp mơ màng của thiếu nữ.

Tần Tiểu Vũ tràn đầy chờ đợi nói: "Anh ơi, em đói bụng."

Tần Vũ cười nói: "Anh cũng hơi đói, vậy chúng ta ăn thôi."

Tần Vũ mở nhẫn không gian ra, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, Tần Tiểu Vũ thấy vậy, nghi hoặc hỏi: "Làm sao vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận