Bá Chủ Mạt Thế

Chương 100: Khó đối phó

"Uỳnh!"

Tần Vũ ngả người ra sau, hung hăng lên gối trái, húc mạnh vào bụng dưới của Ba Mãng, lực lượng quán tính theo song quyền của Ba Mãng kết hợp với lực kéo và lên gối của Tần Vũ, đánh bay thi thể của Ba Mãng lên không trung. Đòn phối hợp này của Tần Vũ có sức sát thương rất cao!

Nhưng mà, một chuyện làm Tần Vũ sợ hại đã xảy ra, khi đầu gối trái của Tần Vũ húc vào bụng dưới của Ba Mãng, thân thể Ba Mãng đông cứng lại giữa không trung, đột nhiên có một cỗ lực lượng đáng sợ phản ngược lại, thân thể Tần Vũ không tự chủ được theo bản năng lộn mèo ngược về phía sau hơn mười mét.

Thi thể của Ba Mãng từ trên không hạ xuống mặt đất, đứng đó cười to: “Nếu không phải thi thể này có thể chất căn bản quá thấp, Bản vương đã lấy mạng ngươi từ lâu rồi.”

Thần sắc Tần Vũ trở nên âm trầm, bởi vì anh phát hiện ra mình gần như không thể đả thương con côn trùng này được dù nó đang khống chế thi thể của Ba Mãng, năng lực của con côn trùng này có chút giống như Phản Đòn, nhưng dường như so với Phản Đòn còn cao cấp hơn nhiều.

Tần Vũ lờ mờ chú ý tới, đối phương dường như có thể khống chế các loại lực lượng không chỉ đơn giản là Phản Đòn.

Thể chất cơ bản của Ba Mãng chỉ hơn 30 lần, nhưng giờ thi thể Ba Mãng có thể đấm đẩy lùi Tần Vũ với lực lượng thể chất gần 70 lần.

Có quá nhiều điều khó giải thích, trong lòng Tần Vũ đang gấp như có lửa đốt, anh không nghĩ ra cách nào phá giải năng lực này của đối phương. Đánh tiếp thăm dò thêm là lựa chọn của Tần Vũ lúc này.

"Thử thương pháp của ta xem!"

Tần Vũ từ trong không gian giới chỉ rút ra Huyết Diễm trường thương, thần sắc nghiêm túc, con côn trùng này không hổ là yêu vật ngàn năm, tuy rằng không biết vì sao cấp bậc tiến hóa không cao, hơn nữa thể chất lại chỉ khoảng hơn 20 lần người bình thường, nhưng năng lực lại kỳ dị và bá đạo, là một trong những đối thủ khó chơi nhất mà Tần Vũ từng gặp cho đến nay.

"Vù!"

Tần Vũ đâm ra một thương, mũi thương cọ xát với không khí, một ngọn lửa màu tím bốc lên, nhiệt độ kinh khủng như có thể thiêu đốt vạn vật.

Tốc độ của Tần Vũ nhanh hơn thi thể của Bá Mãng rất nhiều, một thương đâm thẳng vào mặt thi thể của Bá Mãng, theo đà mũi thương sẽ xuyên qua con mắt phải của thi thể.

Nhưng trường thương của Tần Vũ không đâm vào được hốc mắt của thi thể Ba Mãng, bởi vì xung quanh thi thể của Ba Mãng đã được bao phủ bởi một trường lực vô hình, có thể phản kích lại lực công kích, Tần Vũ đâm thương tới cách hốc mắt một đoạn, thì một luồng lực phản chấn lại khiến cánh tay Tần Vũ đau nhức.

Ngay cả ngọn lửa màu tím trên mũi thương cũng bị dội ngược ra sau khi chạm vào trường lực vô hình.

Tần Vũ không chút do dự, biến chiêu, quay trường thương một vòng, quét ngang, giáng mạnh vào một bên mặt của thi thể Ba Mãng.

"Bang!"

Thanh âm va chạm của mũi thương và trường lực vô hình nhàn nhạt vang lên, hai cỗ lực lượng tương đương nhau, đụng vào nhau, cánh tay Tần Vũ đau đớn kịch liệt.

"Ha ha, vô dụng thôi, ngươi đánh ta, thì ta không sao, nhưng ngươi lại phải gánh chịu tổn thương do hai lực lượng tương đương nhau va chạm!" Thi thể Ba Mãng đắc ý cười, tay trái mở ra thành trảo, một trảo này móc vào tim của Tần Vũ.

Tần Vũ né tránh, thể chất căn bản của Ba Mãng quá thấp, tốc độ của thi thể Ba Mãng ở trong mắt Tần Vũ là cực kỳ chậm chạp, Tần Vũ né tránh cũng không tốn bao nhiêu sức lực.

"Giết!"

Tần Vũ tức giận hét lên, năng lực Sao Chép được kích hoạt, bản sao của Tần Vũ xuất hiện.

Bản sao Tần Vũ xuất hiện sau lưng Bá Mãng, bản sao Tần Vũ đâm thương vào sau lưng Bá Mãng, còn Tần Vũ đâm thương vào ngực Bá Mãng.

"Bang!” “Bang!"

Hai lực lượng lần lượt oanh kích vào thân thể Bá Mãng, nhưng đồng thời, trường lực vô hình quanh thân thể Bá Mãng cũng sinh ra hai cỗ lực lượng phản kích tương đương, khiến bản sao Tần Vũ và Tần Vũ đều phải giật lùi về phía sau.

Ba Mãng điên cuồng cười to: "Tiếp tục đi, có phải ngươi đang muốn tìm cực hạn phản đòn của Bản vương đúng không? Xác thực lực phản kích là có hạn, nhưng ngươi còn lâu mới đạt tới cực hạn này!"

"Quạc quạc, ngươi còn có năng lực Phân Thân nữa sao, à dường như cao cấp hơn ngay cả cây thương cũng giống y nguyên kìa, được đấy, xem ra ngươi hẳn là người tiến hóa song năng lực? Máu của người tiến hóa song năng lực rất ngon nhé!" Thi thể của Ba Mãng quay đầu nhìn về phía bản sao Tần Vũ, nói và cười.

Tần Vũ lúc này hít sâu một hơi, một lần nữa Tần Vũ và bản sao đều đâm thương về phía thi thể Ba Mãng, lần này mũi thương của Tần Vũ và bản sao được bao phủ một tầng sương mù màu trắng, đây quả nhiên là độc Tiêu Tán!

"Bang!" “Bang!”

Để Tần Vũ thất vọng rồi, lần này kết quả cũng vẫn giống như trước, hai mũi thương bọc trong màn sương trắng của độc Tiêu Tán đâm vào người Ba Mãng, cũng bị trường lực lượng vô hình chặn lại và phản kích lại một lực tương tự, sương trắng cũng bị thổi ngược ra sau.

Thi thể Ba Mãng trêu chọc: "Tiểu quỷ, giờ có phải ngươi muốn bỏ chạy rồi không? Chạy thì chạy đi, Bản vương đối với hoàn cảnh nơi này rất quen thuộc, để xem ngươi có thể chạy đến nơi nào."

Tần Vũ rất đau đầu, trực tiếp thu lại bản sao, con côn trùng nhỏ này quả thực rất khó đối phó, sau khi tiến vào trong cơ thể Ba Mãng, lại càng khó đối phó đến cực điểm, mặc kệ Tần Vũ dùng bất cứ thủ đoạn gì, đều không thể làm tổn thương được nó, miễn là Tần Vũ tấn công nó, đều sẽ bị đánh trả lại với cùng một lực tương đương. Ngay cả độc Tiêu Tán cũng không thể hóa giải trường lực vô hình bao phủ quanh thi thể Ba Mãng.

Nếu Tần Vũ công kích thi thể Bá Mãng càng mãnh liệt cũng sẽ gánh chịu lực lượng mãnh liệt tương đương, sợ ràng trước khi chạm đến được cực hạn của trường lực vô hình kia, thì Tần Vũ đã sớm không thể nào trụ lại nổi, đến lúc này thân thể Tần Vũ cũng đã đang run rẩy vì lực phản chấn sau một loạt công kích vừa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận