Bá Chủ Mạt Thế

Chương 689: Treo lên đánh lãnh chúa!

Chương 689: Treo lên đánh lãnh chúa!
Tứ chi của Độc Giác Hắc Hổ hơi khom lại, cặp chân sau thon dài đầy sức mạnh căng cứng, đột nhiên phát lực, thân thể to lớn nổ tung bắn ra, mặt đất bị ép nổ tung theo, không né tránh nghênh hướng Tần Vũ đang đánh tới.
Tinh Văn Thương mang theo ngọn lửa xanh lam nóng rực, bốc hơi nước xung quanh thành hơi, khiến không khí trở nên nóng bỏng như núi lửa, có thể trực tiếp nướng chín người. Độc Giác Hắc Hổ nhấc một chân trước lên, điên cuồng hướng Tinh Văn Thương đánh xuống.
Đối mặt với móng vuốt của Độc Giác Hắc Hổ, Tần Vũ không do dự, lập tức kích phát lực lượng Hoàng Kim Huyết Mạch, kim quang nở rộ trên cánh tay trái, đồng dạng không hề sợ hãi nghênh đón.
"Bành!"
Tinh Văn Thương của Tần Vũ va chạm với móng vuốt khổng lồ của Độc Giác Hắc Hổ, thân thể cả hai đều chấn động, tạo thành một sự tĩnh lặng quỷ dị.
"Cái... Cái gì tình huống?" Gã thanh niên đứng từ xa quan sát cảnh này, có chút kinh nghi bất định. Thương thế kinh khủng kia của Tần Vũ bộc phát ra khí thế hủy diệt tất cả khiến hắn kinh hãi vô cùng. Một thương khủng bố như vậy đổi lại là hắn thì tuyệt đối không có cả năng lực phản kháng, liền bị tiêu diệt!
Không ai trả lời hắn, hơn ba mươi người còn lại đều nín thở. Đấu đơn với Biến Dị Thú cấp lãnh chúa, lại còn là một người ngoại tộc, đây là lần đầu tiên bọn hắn được chứng kiến.
Ngọn lửa xanh lam sẫm trên Tinh Văn Thương mang theo nhiệt độ kinh khủng, Biến Dị Thú cấp lãnh chúa cũng không dám trực tiếp dùng thân thể tiếp xúc, nhưng trên vuốt hổ của Độc Giác Hắc Hổ lại bao phủ một tầng sức đẩy, chèn ép khiến ngọn lửa không thể đốt tới vuốt của nó.
Độc Giác Hắc Hổ thấy Tần Vũ vậy mà chính diện va chạm với nó mà không hề lùi bước, nó bỗng nhiên cuồng hống một tiếng, lực lĩnh vực thôi phát đến cực hạn, vuốt hổ đột nhiên cuồng ép xuống.
Con ngươi của Tần Vũ cũng nhuộm một tia kim sắc, eo hắn thẳng tắp, dùng thương chống đỡ vuốt cự đại của Độc Giác Hắc Hổ, đồng thời đem lực lượng tăng lên tới cực hạn.
"Ầm ầm!"
Hai cỗ lực lượng đáng sợ va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ lớn, đại địa xung quanh cả hai nổ vỡ, đá vụn bắn ra xa hơn ngàn mét, khiến đám người quan chiến kinh hãi liên tục né tránh.
Đại địa sụp đổ, tựa như phát sinh động đất, dù cách xa cũng có thể cảm nhận rõ ràng. Rất nhiều người hoặc quái vật đều theo bản năng nhìn về phía này một chút, rồi tiếp tục chém giết.
"Tốt... Thật là khủng khiếp tiểu gia hỏa!" Trong đại sảnh hắc cung, Phong lão vuốt vuốt chòm râu, sợ hãi thán phục liên tục. Bực này có thể cùng Biến Dị Thú cấp lãnh chúa chính diện so lực, Hắc Khôi thành của bọn hắn rất khó tìm được người thứ hai!
Nho nhã nam tử cũng lộ vẻ kỳ lạ trong mắt: "Bực này sức chiến đấu, chưa hẳn đã yếu hơn Tháp Ma. Thảo nào lúc trước hắn không nể mặt Tháp Ma, bởi vì hắn căn bản không e ngại việc Tháp Ma trả thù."
Lauren, Orwell cũng chấn động không gì sánh nổi. Năng lực của đầu lãnh chúa này thuộc về hàng đỉnh, thực lực có thể đứng hàng thượng du trong tất cả Biến Dị Thú cấp lãnh chúa. Một người ngoại tộc có thể chính diện chống lại nó, hoàn toàn là chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng Tần Vũ càng mạnh, tự nhiên càng có lợi cho bọn hắn.
"Thật là xem thường hắn rồi." Nhìn đại địa rung chuyển không ngừng như muốn bị lực lượng khổng lồ xé nát, Lauren cười khổ.
Đá vụn bay đầy trời, sóng xung kích cuồng loạn cuốn sạch tất cả, đều lay động những người đang quan sát trận chiến này. Đây là cuộc quyết đấu giữa nhân loại cường giả đỉnh cao và quái vật cường đại!
Xùy!
Trong bụi mù và đá vụn đầy trời, một tiếng xé gió cực nhỏ vang lên, hai mắt Tần Vũ như điện, những bụi mù này không thể ngăn cản ánh mắt và sát ý của hắn. Tinh Văn Thương giận đâm về phía Độc Giác Hắc Hổ.
Ngọn lửa u lam thiêu đốt đá vụn và bụi mù dọc theo đường đi, khiến chúng không còn một mảnh. Tần Vũ giống như một pho tượng chiến thần, toàn thân tràn ngập chiến ý cường đại và tín niệm tất thắng!
Toàn thân lông tóc của Độc Giác Hắc Hổ không còn bóng loáng mềm mại như trước, dính đầy tro bụi, khiến nó trông có chút chật vật. Nó thở dốc thô kệch, thú tính nguyên thủy nhất trong lòng hoàn toàn bị kích phát.
Nó là lãnh chúa cường đại, là sinh vật đứng ở đỉnh chuỗi thức ăn. Những nhân loại nhỏ bé này chỉ là thức ăn của nó mà thôi, có tư cách gì phản kháng nó?
"Rống!"
Độc Giác Hắc Hổ phát ra tiếng rống giận dữ, lực lĩnh vực điên cuồng ép về phía Tần Vũ, thề phải nghiền nát nhân loại nhỏ bé này thành thịt vụn.
Không gian xung quanh bị lực lĩnh vực chèn ép méo mó, giống như những con rắn nhỏ không ngừng vặn vẹo. Tần Vũ cảm giác từ bốn phương tám hướng, từ trên xuống dưới đều có một cỗ lực lượng cực mạnh đánh tới, bao trùm, đè nén, hút, đẩy hắn. Độc Giác Hắc Hổ đồng thời tác động những lực này lên người Tần Vũ, giống như vô số cự thú đang giày xéo toàn thân hắn.
Đối mặt với đòn tấn công kinh khủng này của Độc Giác Hắc Hổ, cánh tay phải của Tần Vũ quét ngang ra. Về khả năng điều khiển lực, Thần Năng Thao Khống còn cao cấp hơn lực lĩnh vực. Thần Năng Thao Khống có thể điều khiển, bắn ngược tất cả lực lượng!
"Bành!"
Một tiếng nổ vang lên trong không khí. Lực trường áp bức Tần Vũ từ bốn phương tám hướng, phảng phất như một cái lồng giam không ngừng co rút lại, nhanh chóng tan rã, nổ vỡ. Tần Vũ không hề dừng động tác, Tinh Văn Thương trong tay thẳng tiến không lùi.
Độc Giác Hắc Hổ tuyệt đối không ngờ rằng đòn tấn công mạnh mẽ tuyệt đối này lại bị Tần Vũ hóa giải dễ dàng như vậy, nó muốn tránh né nhưng đã muộn.
"Phốc phốc!"
Máu tươi văng tung tóe, Tinh Văn Thương đâm vào cổ Độc Giác Hắc Hổ.
"Tổn thương... Làm bị thương nó?" Mọi người nắm chặt tay, mắt tràn đầy rung động. Dù thời gian giao chiến giữa Tần Vũ và Độc Giác Hắc Hổ rất ngắn, nhưng mỗi chiêu đều tạo ra động tĩnh lớn, mang đến cho bọn hắn sự rung động to lớn.
"Không đâm vào được?" Tần Vũ nhíu mày. Tinh Văn Thương chỉ đâm vào nửa đầu thương, bởi vì vào thời khắc mấu chốt, Độc Giác Hắc Hổ đã gia trì một tầng sức đẩy lên thân thể, sức đẩy cường đại không ngừng đẩy đầu thương của Tinh Văn Thương, ngăn cản nó cắm sâu vào.
Tần Vũ dậm chân xuống, dồn hết lực lượng vào Tinh Văn Thương. Độc Giác Hắc Hổ bị buộc lùi về phía sau, cổ nó không ngừng bốc lên sương mù trắng xóa, đó là máu của nó, chưa kịp chảy ra đã bị nhiệt độ nóng bỏng của Tinh Văn Thương bốc hơi thành khí, rồi biến mất vào hư vô.
"Tần tiểu tử, đảm bảo độ hoàn hảo của thân thể đó! Đừng lãng phí máu của nó!" Áo Lai Khắc thấy vậy thì cảm thấy đau lòng, điều này khiến Tần Vũ có chút im lặng.
Ánh mắt Tần Vũ lạnh lẽo, đột nhiên thân hình ưỡn về phía trước, đuổi kịp Độc Giác Hắc Hổ đang bị đẩy lùi. Tay phải hắn nở rộ kim quang, một quyền đánh vào hàm dưới của Độc Giác Hắc Hổ.
"Bành!"
Lực lượng thể chất hơn ngàn lần bộc phát, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, lực trường bảo vệ cằm của Độc Giác Hắc Hổ bị một quyền này oanh vỡ. Lực quyền trút xuống, thân thể khổng lồ của Độc Giác Hắc Hổ bị Tần Vũ đánh bay lên hơn trăm mét, vẽ một đường vòng cung trên không trung rồi đập mạnh xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận