Bá Chủ Mạt Thế

Chương 208: Không thể ăn cay

<<Do ít bạn đọc truyện quá, nên ba ngày tới đây mình phải đi mót thêm lúa lấp bụng, không dịch được thêm chương mới, những ngày qua cũng đã cố gắng dịch nhiều nhất có thể. Mong mọi người thông cảm và đợi mình quay lại sau ba ngày nhé. Cám ơn! Cám ơn!>>

Tiểu Hắc: "Xem chiêu!"

Ô Mộc…

---



Trận chiến trong khu rừng chết chóc vẫn tiếp tục, và những trận chiến bên ngoài cũng đang diễn ra.



Con chó ba đầu địa ngục cũng đồng dạng bị chọc giận giống Ô Mộc, thân hình của nó biến lớn càng thêm khổng lồ, phun ra từng cơn lốc lửa nóng rực và đã biến một nửa căn cứ thành biển lửa, bất luận là Quỷ Khôi, người bình thường hay người tiến hóa không tránh kịp đều bị thiêu chết, con số thiệt mạng cộng lại của nhân loại và Quỷ Khôi đã đến hàng trăm.



Tuy nhiên, con chó ba đầu địa ngục vẫn không phát tiết được hết cơn giận trong lòng, bởi vì nó muốn giết sạch tất cả những nhân loại hèn mòn kia một người cũng không chừa.



“Phụt!”



Một trong những cái đầu của con chó ba đầu địa ngục phun ra luồng lửa nóng bỏng, Lục Vân nhìn thấy thì giật nảy mình, hai chân tráng kiện của anh ta đạp mạnh xuống mặt đất, anh ta nhanh chóng nhảy xa hơn mười mét và thành công tránh thoát được luồng lửa nóng bỏng phun tới.



Luồng lửa nóng rực tiêu tán đi, trên mặt đất cứng rắn xuất hiện một cái hố sâu cực lớn, khói xanh vẫn đang từ hố sâu bốc lên nghi ngút, đất đỏ trong hố sâu dường như đã bị luồng lửa nấu chảy, điều này có thể thấy được nhiệt độ của luồng lửa đến cùng là cao bao nhiêu.



Thế nhưng công kích dù có mạnh đến đâu, chỉ cần không trúng mục tiêu thì cũng đều là phí công phí sức.



Sau khi tránh được đòn công kích phun lửa của con chó ba đầu địa ngục, Lục Vân bắn toàn bộ lông nhím kim thép ở phía trước cơ thể về phía con chó ba đầu địa ngục, cơ thể của con chó ba đầu địa ngục quá khổng lồ, điều này liền mang ý nghĩa là nó khó có thể tránh thoát được các đòn phản công tới, nhất là lông nhím của Lục Vân còn được bắn đi khá nhanh và chính xác.



Không có gì bất ngờ toàn bộ số lông nhím kim thép đều bắn trúng mục tiêu cần trúng, Lục Vân ra tay cực kỳ âm hiểm, mỗi chiếc lông nhím kim thép đều chỉ nhắm vào mắt, mũi, tai của ba cái đầu chó để tấn công.



“Chíu chiu chiu… Chiu chíu chíu.”

"Phập phập phập… phập phập phập!"



Tiếng kim thép đâm vào ba khuôn mặt chó liên miên không dứt, chỉ nghe thôi cũng đủ khiến người nghe phải đau đớn thay, chứ đừng nói gì đến bản thân của con chó ba đầu địa ngục.



"Gấu… gấu… À hú!"



Con chó ba đầu địa ngục rống lên, cái đầu chó ở giữa đang cắn về hướng phía bên trên của cái đầu chó bên phải, chẳng biết từ khi nào đã một bóng đen hiện ra ở đó, chính là Cú Ma!



Đối mặt với cái miệng lớn đầy nước dãi đang cắn tới mình, Cú Ma động một chút cũng không thèm động, đứng yên không nhúc nhích.



"Ngoàm!"



Cái miệng lớn đóng lại, nhưng căn bản không có chạm vào được Cú Ma, Cú Ma dường như không có thực thể, hai hàm răng sắc bén của con chó ba đầu địa ngục tự ma sát lẫn nhau, chẳng thể tổn thương được Cú Ma.



“Xoẹt!” Cú Ma lách người sang bên một bước, chém xả lưỡi hái dài vào má cái đầu chó vừa cắn mình, lưu lại một vết thương thật lớn trên khuôn mặt của cái đầu chó ở giữa, máu từ chỗ vết thương chảy ra có màu đen sì sì, cái đầu bị thương của con chó ba đầu địa ngục điên cuồng hất cằm vào người của Cú Ma, nhưng Cú Ma đã sớm biến mất vô ảnh vô tung.



"Chó chết! Chơi bẩn! Thực sự là quá bẩn!" Lúc này, trong ba bộ não chó của con chó ba đầu địa ngục đã hiện ra những ý niệm này, loài người có trình độ tiến hóa rất thấp, nhưng lại quá gian xảo, kỹ năng chiến đấu không tồi, biết lợi dụng kích thước cơ thể linh hoạt hơn so với nó, khiến cho nó căn bản không làm sao tấn công được. Ngược lại, nó luôn bị những kẻ này làm cho bị thương, tuy rằng chỉ là một ít vết thương ngoài da thịt, đối với nó căn bản cũng không quan trọng, không có ảnh hưởng lắm tới sức chiến đấu, nhưng các chức năng của cơ thể của nó cũng đã dần khôi phục đồng thời với trí tuệ, nó đã có thể cảm nhận sự đau đớn, tù túng và khó chịu trong chiến đấu.



Đau đớn, khó chịu khó mà nói cho hết, cái cảm giác bị bỡn cợt chơi đùa trong lòng bàn tay từ những kẻ hèn kém yếu ớt, khiến nó cực kỳ không thoải mái và cảm thấy bị xúc phạm, phải biết rằng con chó ba đầu địa ngục luôn cho rằng mình và những thành viên khác là thủy tổ của Bất Tử tộc, là những sinh vật cao quý, hiếm có trên thế giới, và không ngoa khi có thể sánh ngang với thần linh. Tất cả những sinh vật khác, con người, dị tộc và dị thú đều chỉ là thức ăn trên con đường tiến hóa của bọn chúng. Vì vậy khi bị trêu chọc như thế này, thì làm sao nó không cảm thấy nhục nhã.



"Bùm bùm… bùm bùm… bùm bùm!"



Bên cạnh đó, Dương Cảnh Lăng liên tục di chuyển, ném ra những hạt giống cây trồng có màu sắc khác nhau, lần này, Dương Cảnh Lăng ném ra một hạt ớt màu đỏ, hạt ớt này sinh trưởng nhanh chóng bên cạnh con chó ba đầu địa ngục, một cây ớt khổng lồ đâm trồi vươn cao khỏi mặt đất, trên cây ớt khổng lồ mọc ra rất nhiều quả ớt, mỗi một quả ớt đều dài hơn một mét, sau đó toàn bộ số quả ớt đó, từng quả đều phát nổ với một tiếng nổ lớn. Đột nhiên, một màn sương bụi ớt màu đỏ bao phủ cái đầu bên trái của con chó ba đầu địa ngục, mùi vị siêu cay nồng, khiến con chó ba đầu địa ngục xúc động khóc ròng, lệ tuôn như mưa.



Động vật loài chó không thể ăn cay...

(Đây là thông tin chính xác, chó ăn cay, hay ăn phải thức ăn có ớt vị cay nồng, chúng sẽ có phản ứng mạnh như đau miệng, rát lưỡi, nóng trong người, chảy nước mắt, nôn mửa…)



Về phần Lâm Phong, anh ta đi dập lửa. Trong căn cứ, từng thời điểm sẽ bị phong bế một khu vực nhỏ trong môi trường chân không, lửa nhanh chóng bị dập tắt. Khi có người bị ngọn lửa lan tới, anh ta tung ra những ‘Cú đấm chân không’ để chặn lại, đây là một trong những tuyệt kỹ anh mới tập luyện, nếu như ‘Chân không đè ép’ là một chiêu thức diện rộng cần thời gian chuẩn bị và tiêu hao năng lượng gien cực lớn, thì ‘Cú đâm chân không’ là một chiêu thức cận chiến đơn mục tiêu, ‘Cú đấm chân không’ được cải tiến từ những đòn đánh chưởng cách không trước đây của Lâm Phong với năng lực Không Khí, nhưng nay với năng lực Chân Không, phần quyền đầu đánh tới sẽ có thêm lực hút xoáy vặn của Chân Không, bình thường sẽ gia tăng lực và độ khó chịu của công kích, hiện tại thì để hút lửa cứu người.



Con chó ba đầu địa ngục đúng là rất mạnh, trình độ tiến hóa đã sắp đạt đến cấp ba, nhưng đám ba người Chiến thần Thịnh Cảnh Thành và thiếu tá Lâm Phong cũng không phải hạng xoàng, dù thể chất tiến hóa không cao, nhưng đều là cường giả hiếm có, được huấn luyện bài bản, Lâm Phong trong tương lai còn là cường giả nổi bật trong hậu thế, không chỉ với nhân loại mà đối với tất cả các chủng tộc, là bậc quân vương, đại anh hùng trong quân đội. Đám người này có thực lực chiến đấu không yếu, sức chiến đấu mạnh hơn rất nhiều so với người tiến hóa cấp hai như Kim Trạch Thiên, Tôn Bằng, Chu Cường, hơn nữa ý chí chiến đấu, kỹ năng chiến đấu của bọn họ càng xuất sắc hơn, phối hợp ăn ý với nhau, không một kẽ hở, việc hạ gục bọn họ và tiêu diệt căn cứ trong thời gian ngắn là điều vô cùng khó khăn đối với con chó ba đầu địa ngục.





Kim Trạch Thiên, Tôn Bằng, Chu Cường và những người khác lúc này đang thất thần, ánh mắt mờ mịt, bốn phía đánh nhau tứ tung hỗn loạn, tiếng chém giết vang lên khắp nơi, chỉ không đến một giờ đồng hồ, một căn cứ tụ tập người sống sót quy mô cả ngàn đã hoàn toàn trở thành địa ngục, chìm ngập trong máu và lửa.



Chu Cường nói một cách cay đắng: "Mọi thứ đã kết thúc."



Dù lần này có thể chiến thắng thì sao chứ, căn cứ tâm huyết, khổ khổ sở sở sau nhiều tháng cùng nhau chăm chỉ gây dựng nay đã trở thành đống đổ nát, và hơn một nửa số người sống sót trong căn cứ đã thiệt mạng hoặc bị thương.



Ngược lại, Tôn Bằng lại cười khổ an ủi: "Kết thúc gì chứ, người còn là được, người còn là có thể xây lại căn cứ, hơn nữa đây cũng không phải việc cần lo lắng vào lúc này, chúng ta còn chưa thắng!"



Đúng vậy, vẫn chưa thắng.



Lúc này trọng điểm của cuộc chiến đã hoàn toàn phụ thuộc vào kết quả những trận chiến giữa Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ, Địch Thiếu Phong, Bạch Tiểu Na, Lâm Phong, Dương Cảnh Lăng, Cú Ma, Lục Vân và Bất Tử tộc, nếu bọn họ có thể thắng, hôm nay toàn phe nhân loại ở tiểu thế giới huyết sắc có thể được cứu một mạng, nếu bọn họ thua, đám người Minh Linh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận