Bá Chủ Mạt Thế

Chương 231: Địch Thiếu Phong bị nhai đầu

** Chúc các bạn có giờ phút vui vẻ với bộ truyện Bá Chủ Mạt Thế **

Khi Tần Vũ và Tiểu Hắc đang định tiến lên giúp đỡ Địch Thiếu Phong thì ba luồng xoáy lửa từ xa bắn tới, chính là Ngục Khuyển biến thân thành Chó ba đầu canh cửa địa ngục khạc ra.

Lợi dụng Tần Vũ và Tiểu Hắc bị Ngục Khuyển chặn lại, Ô Mộc và Cuồng Sơn đã phát động một đợt tấn công liên tiếp nhằm vào Địch Thiếu Phong.

Địch Thiếu Phong bị dây leo biến dị quấn quanh người và khóa chặt lại cơ thể, Cuồng Sơn đang giữ chặt tay của Địch Thiếu Phong, tay còn lại của nó nắm chặt đấm một quyền vào đầu của Địch Thiếu Phong.

Cú đấm của Cuồng Sơn đấm như xé gió, ngay cả với sức phòng ngự mạnh mẽ của Địch Thiếu Phong, anh ta cũng cảm thấy xương cằm của mình như sắp nứt ra, chấn động lên não làm đầu óc của anh ta trở nên mơ hồ, rất nhanh anh ta lịm đi!

"Ê đến lướt tao đàn em thì không được tận hưởng giây phút giết con mồi ngon lành này! Nghe không Cuồng Sơn."

Ô Mộc nói với Cuồng Sơn, Ô Mộc ném xuống đất một hạt giống, hạt giống nhanh chóng sinh trưởng thành một cây hoa ăn thịt cao hơn mười mét!

Cuồng Sơn không cam tâm nhưng vẫn bước sang một bên. Cây hoa ăn thịt khổng lồ, mở cánh nhe răng cắn xuống đầu của Địch Thiếu Phong!

"Phập! Nhồm nhoàm!"

Đầu của Địch Thiếu Phong bị cây hoa ăn thịt khổng lồ cắn đứt, nó đang nhai ngấu nghiến và muốn tiếp tục nuốt chửng thân thể của anh ta!

Hàm răng cá mập của Ô Mộc cười mỉm, còn Cuồng Sơn thì không hài lòng lắm! Nó muốn đấu tay đôi giết Địch Thiếu Phong hơn, nhưng tình hình cuộc chiến quá hỗn loạn phải nhanh chóng kết thúc còn thực hiện kế hoạch của Vương. Địch Thiếu Phong đã quá hiếu chiến mặc dù anh ta mạnh mẽ, nhưng thiếu đi lý trí thì dù cho có Năng lực Thân Thể Bất Tử anh ta vẫn có thể bị giết chết!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Bạch Tiểu Na tái xanh, tuy chỉ đồng hành cùng Địch Thiếu Phong một khoảng thời gian không dài, nhưng sau khoảng thời gian trầm cảm mất đi niềm tin vào người khác, thì Địch Thiếu Phong luôn là người ở bên cạnh trêu chọc và trò chuyên cùng cô, ngay cả khi cô bị hút vào tiểu thế giới huyết sắc quỷ quái này cô cũng chưa bao giờ oán trách Địch Thiếu Phong. Cô đã chấp nhận coi anh ta như một người bạn đồng hành mới, mà ngay cả Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng không thể làm được điều đó. Không muốn Địch Thiếu Phong phải chết thê thảm, Bạch Tiểu Na quát lên với thanh âm tràn ngập sát khí: "Tiểu Hắc, giết bọn chúng!"

“Được rồi, yên tâm đi, Chị đại!” Như cảm nhận được cơn giận từ sâu thẳm trong lòng của Bạch Tiểu Na, thân thể của Tiểu Hắc phồng lên, sau lưng mọc ra một đôi cánh dơi, mọc ra chân tay và đầu người. Tiểu Hắc vỗ đôi cánh dơi, lao rất nhanh về phía Ô Mộc.

Nhìn thấy Tiểu Hắc tấn công tới, Ô Mộc không dám coi thường, vội vàng sai khiến cây hoa ăn thịt khổng lồ nhanh chóng ăn thịt Địch Thiếu Phong để nó có thể tăng cường thực lực.

Đúng lúc này một đường kiếm băng mỏng như tơ xuất hiện, đó là một đạo băng kiếm khí do Lãnh Tuyết chém ra bằng một đầu ngón tay, kiếm khí chém đứt cây hoa ăn thịt khổng lồ.

Và thân thể không đầu của Địch Thiếu Phong rơi phịch xuống đất!

Lúc này Cuồng Sơn lại đang lao đến chỗ Tần Vũ.

“Lúc trước mày có thể đấu ngang ngửa với Vương sao, để tao đánh thử với mày một chút?” Không để ý đến Địch Thiếu Phong nữa, Cuồng Sơn lao về phía Tần Vũ.

Tần Vũ hờ hững nhìn nó lao đến cho mình, sau đó không chút do dự, dưới chân phát nổ mạnh, anh cũng bắn vọt về phía Cuồng Sơn, Huyết Diễm trường thương hướng mũi nhọn về phía Cuồng Sơn thế tới như sấm sét.

"Được lắm!"

“Ha ha!”

Cuồng Sơn cười điên cuồng, và nó không né tránh mà chọn đối đầu trực diện với Tần Vũ.

"Oành!"

Cuồng Sơn dùng một quyền bằng đá, đấm thẳng vào mũi nhọn của Huyết Diễm trường thương, Tần Vũ cảm nhận được lực lượng chấn động từ đầu mũi thương truyền đến hai lòng bàn tay, anh thầm nghĩ: "Lực lượng này phải là của mức độ thể chất gấp bảy mươi lần thể chất người bình thường."

Lúc này Tần Vũ không có chúc phúc cường hóa của Tần Tiểu Vũ, cho nên xét về thực lực, Cuồng Sơn quả thực mạnh hơn anh rất nhiều.

Công kích của Cuồng Sơn công cực kỳ hung mãnh, một quyền tung ra vừa nhanh vừa đáng sợ, giống như đạn đại bác oanh kích, uy lực vô cùng khủng bố!

Sau đó là liên tiếp những đòn ra chiêu giữa Tần Vũ và Cuồng Sơn, giữa nắm đấm bằng đá và Huyết Diễm trường thương.

Trường thương của Tần Vũ múa quanh người, có công có thủ, cực kỳ điêu luyện, mặc dù thực lực của Cuồng Sơn mạnh hơn Tần Vũ rất nhiều, nhưng Tần Vũ dựa vào bảo vật cấp DD và kỹ năng sử dụng thương pháp lão luyện vẫn chưa rơi vào thế bất lợi.

Cuồng Sơn cảm thấy ngạc nhiên vô cùng với độ bền, cứng, sắc bén của Huyết Diễm trường thương và thương pháp của Tần Vũ, nhưng theo suy đoán của nó thì thực lực của Tần Vũ như vậy vẫn còn kém xa Minh Linh.

Ánh mắt Cuồng Sơn tràn đầy khinh bỉ: "Mày chỉ có thực lực như vậy thôi sao? Thật thất vọng!"

Tần Vũ im lặng không đáp lời, Huyết Diễm trường thương múa như rồng lượn thăng thiên, chọc thẳng vào mắt của Cuồng Sơn, Cuồng Sơn có thân thể đá nhưng quả thật con mắt là điểm yếu của nó, nó nhanh chóng bước lui về sau né tránh, thế tấn công của trường thương không dừng lại thậm chí còn đâm tới nhanh hơn và như biến ảnh thành nhiều đầu mũi thương đâm tới. Cuồng Sơn liên tiếp bước giật lùi lại sau!

"Chíu Chíu Chíu!" – Tiếng thương đâm xé gió!

Tần Vũ thừa cơ như phát hiện ra điểm yếu thật sự của Cuồng Sơn, xông lên lấn tới, liên tiếp đâm rất nhiều nhát thương, tốc độ đâm thương càng lúc càng nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận