Bá Chủ Mạt Thế

Chương 70: Tiến vào bảo khố của Thiên Mông Thành

Thấy Tần Vũ như vậy, Lý Hồng Minh cảm thấy bất đắc dĩ: "Tần tiên sinh, ngài không giúp tôi ân tình này cũng không sao, nhưng nếu như Triệu Hưng Thụy tìm đến ngài. . .mong rằng… "

Trên thực tế, đây là điều mà Lý Hồng Minh lo lắng, nếu Tần Vũ giúp Triệu Hưng Thụy giết ông ta, ông ta sẽ bất lực chịu chết.

Tần Vũ nói: "Yên tâm đi, tôi không có hứng thú xen vào tranh đấu của hai người, hai ngày nữa tôi chỉ muốn tiến vào di tích, còn lại không muốn quản."

Nghe vậy, Lý Hồng Minh yên tâm, chỉ cần Tần Vũ không nhúng tay, ông ta tin tưởng Triệu Hưng Thụy vĩnh viễn sẽ không phải là đối thủ của ông ta, ông ta lập tức đứng dậy, cười nói: “Vậy Tần tiên sinh, tôi đi trước. Ngài muốn đi bảo khố chọn bảo vật lúc nào cũng được, chỉ cần báo cho người của tôi, bọn họ sẽ đáp ứng yêu cầu của ngài."

“Được.” Tần Vũ khẽ gật đầu, không nói thêm nữa.

Lý Hồng Minh rời đi, Khổng Định Quốc vừa chết, đây chắc chắn là một sự kiện lớn, Lý Hồng Minh còn rất nhiều việc phải giải quyết, thời gian rất eo hẹp.

Tần Vũ dựa vào trên sô pha, Tần Tiểu Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng kết thúc."

Tần Vũ vốn dĩ không định hành động như vậy, nhưng bệnh tình của Tần Tiểu Vũ buộc anh phải tranh thủ thời gian, ra tay nhanh chóng, trực tiếp dùng nắm đấm loại bỏ tất cả chướng ngại vật. Còn nhân vật khởi xướng sự việc, Khổng Như Long, Tần Vũ không thèm để ý gã, anh tin rằng ngay cả khi anh không động thủ, Khổng Như Long sẽ sống không quá ngày hôm nay.

Lúc này, từ khi rời khảo hạch đến khi Tần Vũ đánh bại tất cả Chiến Thần Thiên Mông Thành, ép Lý Hồng Minh cúi đầu quy phục mới chỉ khoảng một giờ, bây giờ là hơn tám giờ sáng.

Trong một căn phòng được bài trí vô cùng sang trọng, Khổng Như Long ôm ấp một người đẹp nóng bỏng, anh ta nhào nặn cơ thể của người đẹp nóng bỏng một cách bừa bãi khiến người đẹp thở hổn hển cầu xin sự thương xót.

Khổng Như Long sau khi chơi gái xong, thoải mái lật người lại, hai tay gối đầu, vô cùng hưởng thụ cuộc sống hàng ngày của mình.

Những người khác phải vật lộn và làm việc chăm chỉ để tồn tại từng ngày trong tận thế, nhưng Khổng Như Long được hưởng mọi thứ có thể tận hưởng như trước khi tận thế ập đến, và thoải mái hơn bất kỳ ai khác, không có cách nào khác, ai bảo gã sinh ra đã có một người cha tốt ?

"Ha ha, ngươi dám khiêu khích ta, thằng nhãi kia nhất định đã bị thủ hạ của cha ta giết chết?" Khổng Như Long thầm nghĩ, khóe miệng nở nụ cười tà ác "Những người kia khả năng đã bắt được em gái của hắn, chờ bọn họ mang con bé đó đến cho ta, tôi phải...hehehe..."

"Rầm rầm rầm!"

Đúng lúc này, cửa phòng bị đá một cách thô bạo, Khổng Như Long giật mình, hoàn hồn lại, hướng về phía cửa rống to: "Ngươi nào? Muốn chết sao? Không biết đây là phòng của ai sao? "

Nhưng ngoài cửa cũng không có ý định dừng lại, ầm một tiếng, cánh cửa chạm trổ bằng gỗ quý bị đá vỡ vụn, một đám binh lính vũ trang đầy đủ xông vào trong phòng.

Cả Khổng Như Long và người phụ nữ trên giường đều lúng túng, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Binh lính vừa vào phòng, lập tức dán chặt mắt vào Khổng Như Long, Khổng Như Long lờ mờ nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng nói: "Chờ đã, các ngươi..."

"Pằng pằng pằng!"

Nhưng mà, Khổng Như Long còn chưa nói dứt lời, những binh lính này đã chĩa súng về phía Khổng Như Long, bóp cò, tiếng súng nổ vang, Khổng Như Long mặc dù là cường giả tiến hóa cấp hai, nhưng gã không có thời gian thi triển năng lực của mình Gã đã bị bắn nhiều phát đạn, và cơ thể gã thủng lỗ chỗ, bao gồm cả người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh gã cũng bị liên lụy và bị bắn thành một cái sàng.

Khổng Như Long cho đến lúc chết vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, tại sao những người lính này lại vào phòng giết gã.

Khổng Định Quốc đã chết, Triệu Hưng Thụy và Lý Hồng Minh đều không muốn giữ lại Khổng Như Long, nếu không, với tư cách là con trai duy nhất của Khổng Định Quốc, gã có thể gây ra một số rắc rối với lực lượng còn sót lại của Khổng Định Quốc, vì vậy gã phải chết sẽ là điều tất nhiên.

Về phía Tần Vũ, đúng như Tần Vũ dự đoán, sau khi Lý Hồng Minh rời đi không bao lâu, Triệu Hưng Thụy đã tìm đến anh, ông ta cũng muốn nhờ Tần Vũ giúp ông ta giết Lý Hồng Minh, đồng thời hứa hẹn sau khi sẽ giết Lý Hồng Minh. Thiên Mông Thành, hai người có thể chia đều, Tần Vũ trực tiếp từ chối, còn nói sẽ không nhúng tay vào cuộc chiến của bọn họ, Triệu Hưng Thụy đã chứng kiến thủ đoạn giết chết Khổng Định Quốc của Tần Vũ nên không dám dây dưa quá nhiều, nên ông ta đã tức giận bỏ đi.

Tần Vũ cũng không chậm trễ, sau khi mọi người rời đi, Tần Vũ đứng dậy nói với một sĩ quan trung niên đứng bên ngoài: "Bây giờ anh dẫn chúng tôi đến bảo khố đi."

"Được, Tần tiên sinh." Viên sĩ quan trung niên vội vàng nói, Tần Vũ trước đây đã nghe Lý Hồng Minh gọi anh ta là Tiểu Hoàng, người này hẳn là một trong những tâm phúc của Lý Hồng Minh.

Bảo khố của Thiên Mông Thành nằm ở sâu trong căn cứ trung tâm của thành Thiên Mạnh, bên trong chứa các loại bảo vật quý giá, có thể là loại vật phẩm quý giá trước khi tận thế, cũng có loại được cất giữ trong bảo khố sau khi tận thế bắt đầu Ví dụ như thuốc H1, thuốc L1, v.v. được đặt bên trong đó và chỉ một số ít người có quyền vào bảo khố lựa chọn bảo vật.

Xung quanh bảo khố có rất nhiều lính gác và thiết bị giám sát, không thể nào âm thầm lẻn vào được.

Tiểu Hoàng mang theo đám người Tần Vũ đi tới bên ngoài bảo khố, mấy người lính gác lập tức đi tới, nhìn thấy Tiểu Hoàng, đều cung kính hành lễ nói: "Chào Hoàng tướng quân."

Điều này khiến Tần Vũ và những người khác kinh ngạc, Lý Hồng Minh lại gọi tướng quân chờ sẵn đáp ứng yêu cầu của bọn họ, quả thực là cân nhắc hợp tác nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận