Bá Chủ Mạt Thế

Chương 50: Chỉ dùng quyền đối quyền!

“Vù vù! ... Ầm ầm!”

Viên Cao đấm ra một lúc hơn mười quyền, thế đến như một dòng thác lũ bất ngời rít gào, đòn công kích với lực lượng cuồng mãnh bạo tàn không thua gì Giang Hồng trước đó!

Tần Vũ lúc này vừa mới đánh chặn Phi kiếm Niệm Lực của Phan Văn Bân, đối mặt với liên hoàn đấm của Viên Cao, Tần Vũ không thể né tránh cũng không muốn né tránh, anh dùng một tay thu Huyết Diễm trường thương áp sát vào lưng và tay còn lại tung ra liên hoàn đấm tương tự đáp trả Viên Cao.

"Uỳnh!"

Trong mắt Viên Cao lóe lên một tia thành công, thấp giọng hô: "Trường trọng lực!"

Đúng lúc này, Tần Vũ đột nhiên cảm giác được một cỗ lực hấp dẫn từ mặt đất kéo mạnh thân thể của anh xuống, tuy rằng trường năng lực áp chế lập tức kích hoạt, nhưng năng lực Viên Cao vừa vận dụng vẫn làm giảm đi tốc độ ra chiêu và lực lượng của Tần Vũ đi mấy phần.

"Đây là năng lực Trọng Lực sao?" Tần Vũ sửng sốt một chút, nhận ra năng lực của Viên Cao.

Trọng Lực là năng lực thuộc hệ Tự Nhiên, là một loại năng lực có thể thao túng và khống chế trọng lực. Ngoài ra có thể tác động đến các loại vật chất, thân thể địch thủ hoặc bản thân, để từ đạt được mục đích tăng tốc độ công kích, lực công kích hoặc kiềm chế đối thủ. Đây là một năng lực, Tần Vũ đánh giá là tương đối khó giải quyết!

Viên Cao sau khi dùng năng lực Trọng Lực khống chế đòn phản công của Tần Vũ, sau đó tự giảm lực hấp dẫn lên cơ thể mình, tăng lực hấp dẫn phạm vi quanh Tần Vũ, làm tốc độ áp sát, tốc độ ra quyền của anh ta nhanh hơn, lực lượng cũng mạnh hơn đáng kể!

"Bùm!... Bùm! … Bùm!”

Liên hoàn đấm đối đầu liên hoàn đấm!

Tần Vũ cảm nhận được lực lượng áp đảo từ liên hoàn đấm của Viên Cao bộc phát ra, cho dù là thể chất gấp bốn mươi sáu lần thể chất người bình thường của Tần Vũ hiện tại cũng bị đánh lùi lại sau ba bước.

“Viên Cao này so với Giang Hồng còn mạnh hơn một chút!” Tần Vũ thầm nghĩ, trong mười chiến thần đứng đầu Viên Cao chỉ đứng thứ tám, Giang Hồng đứng thứ năm, đáng lý Giang Hồng phải mạnh hơn Viên Cao mới đúng.

Nhưng thực lực của một người không được thể hiện đầy đủ theo bảng xếp hạng, bảng xếp hạng gần nhất đã là chuyện cách đây hơn một tháng trước, Viên Cao có thể vượt qua Giang Hồng trong khoảng thời gian ngắn này cũng không có gì ngạc nhiên, hoặc giả Viên Cao ẩn giấu thực lực cũng là điều bình thường.

Tần Vũ giậm chân, nửa bàn chân chìm vào trong đất, cuối cùng ổn định lại thân hình, không còn lui về phía sau, không dám chủ quan nữa, vừa định dùng Huyết Diễm trường thương tấn công Viên Cao, thì từ mặt đất mọc ra chi chít những dây leo dày đặc và cường tráng, quấn chặt lấy Huyết Diễm trường thương trong tay Tần Vũ.

Huyết Diễm trường thương bị khống chế, Viên Cao đánh tới, hai mắt của y mở to như chuông đồng, năng lực Trọng Lực hoàn toàn kích hoạt, mặc dù bị trường năng lực áp chế, Viên Cao chỉ thể phát huy được hai đến ba thành uy lực, nhưng Tần Vũ vẫn cảm thấy mặt đất dưới chân dường như có vô số bàn tay đang nắm chặt lấy chân mình, khiến Tần Vũ khó có thể tránh né.

“Xem quyền!”

Viên Cao lần nữa tăng tốc xông lên, đấm về phía Tần Vũ, Trọng Lực và đôi quyền sáo bảo vật đều đã được kích phát, năng lượng gien dồn vào hai nắm đấm, lực lượng cánh tay của Viên Cao đã không thua kém gì Tần Vũ.

Phải nói rằng mười Chiến Thần hàng đầu Thiên Mông Thành cũng không phải là dạng thùng rỗng, họ thực sự đại diện cho sức mạnh chiến đấu hàng đầu của người tiến hóa ngày nay.

"Ngươi thua rồi!"

Viên Cao thầm nghĩ, lúc này Tần Vũ bị hạn chế một tay, trừ phi Tần Vũ buông Huyết Diễm trường thương, nếu không chỉ có thể đỡ đòn bằng một tay, nếu buông thương, có lẽ có thể giải quyết khủng hoảng tạm thời, nhưng Tần Vũ sẽ đáng mất vũ khí của mình. Vấn đề chỉ là sớm hay muộn, đó sẽ là dấu chấm hết, là lựa chọn thất bại trong cuộc chiến.

Từ tận đáy lòng, với niềm kiêu hãnh của bản thân, Viên Cao không muốn dùng nhiều để đánh ít, đây là niềm tự hào của y với tư cách là một Chiến Thần, nhưng trước hết y còn là một người lính, và y vẫn phải tuân theo mệnh lệnh của cấp trên, vì vậy Viên Cao chỉ có thể nói câu ‘Xin lỗi’ trong lòng.

Người khác khó có thể dùng một tay chống đỡ với thế công của Viên Cao, nhưng Tần Vũ không phải là cường giả tiến hóa bình thường, Tần Vũ còn quá nhiều át chủ bài chưa tung ra!

Tạm thời Tần Vũ để dây leo quấn lấy Huyết Diễm trường thương và tay trái, đương nhiên, Tần Vũ không thể để người khác đoạt đi binh khí của mình, một tay nắm chặt Huyết Diễm trường thương, tay phải nắm chặt thành quyền, một quyền đánh thẳng tới một quyền của Viên Cao.

Ngay khi hai nắm đấm sắp va chạm, trên nắm đấm của Tần Vũ đột nhiên nở rộ một vầng sáng màu vàng kim óng ánh.

"Đây là năng lực lúc trước hắn sử dụng!" Viên Cao vừa nhìn thấy, lập tức nhận ra, lúc trước hai cánh tay của Tần Vũ bao phủ trong kim quang, tựa hồ có thể tăng cường thực lực cách tay của Tần Vũ, biết vậy nhưng lúc này Viên Cao cũng không lui lại, y nghĩ mình hoàn toàn có thể đẩy lùi Tần Vũ như lúc trước, y gồng sức mạnh lên đến cực hạn ứng phó với năng lực kỳ dị của Tần Vũ.

"Oành!"

Hai quyền va chạm, một cỗ lực lượng đáng sợ bộc phát, hai người làm trung tâm mặt đất vỡ vụn, giống như động đất sụp đổ, một cỗ sóng xung kích tỏa ra không ngừng rung chuyển, chấn động xung quanh, một tầng bụi mù cuộn lên không trung, so với mặt đất, phải cao tới vài mét.

"Rắc!"

Cảm nhận được lực lượng đáng sợ từ nắm đấm của Tần Vũ truyền đến, sắc mặt của Viên Cao đại biến, y cảm giác được cỗ lực lượng đáng sợ kia truyền vào cánh tay của mình, khiến cho xương cốt của y kêu lên một tiếng, lực lượng đó càng khiến thân thể y bị chấn động đánh bay ra ngoài.

Tần Vũ đương nhiên vừa vận dụng lực lượng của Hoàng kim huyết vừa rồi, nếu Tần Vũ chỉ dồn lực lượng Hoàng kim huyết vào một tay, thì lực lượng của cánh tay đó tăng lên khoảng mười lần.

Lực lượng đủ mạnh để Tần Vũ có thể đánh bay Viên Cao.

Không chỉ vậy…

“Cạch cạch!”

"Đôi quyền sáo của ta ... bị đánh nứt sao? Sao có thể?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận