Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 958: tiểu tổ thành viên

Chương 958: Thành viên tiểu tổ
Những người khác lộ vẻ mặt giận dữ.
"Vì cái gì? Ta có vấn đề gì sao? Vì sao không cho ta đi?"
"Vì sao? Bản tôn đến cùng có chỗ nào không phù hợp? Diệu Nhật Tông các ngươi rốt cuộc có ý gì?"
"Tốt! Bản tôn không phù hợp, không cách nào tiến vào đội ngũ của các ngươi, bản tôn nhận. Nhưng hiện tại, các ngươi có phải nên cho chúng ta một lời giải thích? Vì sao?"
"Không sai, cho một lời giải thích, nếu không chúng ta không phục!"
"..."
Những cường giả này cũng tức giận không thôi.
Dù sao đây là cơ duyên trăm năm có một.
Có người không quản đường xá xa xôi mà đến.
Trước đó, mấy ngàn người cạnh tranh bọn hắn đều đã vượt qua.
Lần này lại bị đào thải một cách khó hiểu, bọn hắn có cảm giác hữu lực mà không dùng được.
Thà cứ PK luận võ còn hơn.
An Tất Sinh thản nhiên nói: "Lý do? Chúng ta tự nhiên có lý do, nhưng không cần thiết phải nói cho các ngươi biết. Mỗi người bị đào thải đều muốn lý do, chẳng lẽ chúng ta phải đi nói cho bọn hắn từng người sao?"
"Hừ!"
Bọn họ cũng vô cùng không cam lòng rời đi.
Mà hiện trường, còn lại bao gồm Sở Vân Hiên tất cả mười người.
Hai nữ tám nam.
"Tốt, chúc mừng chư vị đã trở thành một thành viên của tiểu tổ Diệu Nhật Tông lần này tiến vào diệu nhật bí cảnh. Ta là Thập Tam trưởng lão An Tất Sinh, người phụ trách tổ này của Diệu Nhật Tông."
"An tiền bối danh tiếng lừng lẫy Cửu Châu, có thể đồng hành cùng An tiền bối là vinh hạnh của vãn bối."
Võ giả trẻ tuổi tên Uông Thiên có chút thi lễ, khẽ cười nói.
An Tất Sinh khẽ gật đầu: "Ừm, như vậy đi, còn chưa đến nửa tháng nữa diệu nhật bí cảnh sẽ mở ra. Trong khoảng thời gian này, để tránh phát sinh ngoài ý muốn, chư vị cứ tạm lưu lại Diệu Nhật Tông ta."
"Như thế, vô cùng vinh hạnh."
An Tất Sinh gật đầu: "Vậy các ngươi cứ ở lại ngọn núi của lão phu, Thập Tam trưởng lão này. Có nhiều nơi có thể đi, có nhiều nơi không được phép, sẽ có người tự mình giảng giải cho các ngươi. Hy vọng các ngươi ở Diệu Nhật Tông ta có thể tuân thủ tông quy, đừng gây ra chuyện bất trắc, càng không cần thiết tạo thành phiền toái."
Đám người gật đầu.
"Tiểu Ninh, dẫn chư vị đến chỗ nghỉ ngơi."
"Vâng, sư tôn, mấy vị hãy đi theo ta."
Bọn họ theo vị nữ đệ tử này đến một khu sân nhỏ.
Nơi này có vài sân nhỏ.
"Mấy cái sân nhỏ này, mấy vị tự chọn một cái. Mỗi một cái sân nhỏ đều có thể ở năm người."
Uông Thiên nói: "Vậy không quan trọng, ta chọn cái này."
Nói xong, hắn đi thẳng vào viện gần nhất.
"Ừm, vậy ta cũng chọn cái này đi."
Sở Vân Hiên cũng đi theo luôn.
Cũng không có gì để chọn.
Hồ Tam Đao, người đàn ông râu quai nón, trông có vẻ chất phác thật thà.
Nhìn là biết người hiền lành.
Hắn nói: "Chư vị, nửa tháng sau chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào diệu nhật bí cảnh, đồng thời chúng ta cũng sẽ cùng nhau trải qua sinh tử. Mặc dù mục tiêu của chúng ta đều là cơ duyên, mặc dù đây là di chỉ, nhưng tình huống tương đối đặc thù. Ta cảm thấy chúng ta nên làm quen lẫn nhau một chút, như vậy, đến lúc gặp nguy hiểm, giữa chúng ta cũng có thể phối hợp tốt hơn."
"Vẽ vời cho thêm chuyện."
Một cường giả Thần Đạo cảnh khinh thường nói.
"Vị các hạ này, lẽ nào Tam Đao lão ca nói không đúng sao? Ta thấy hắn nói rất có lý."
Lạc Sơn Hà nhìn hắn nói.
"Hừ."
Người kia hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.
Hồ Tam Đao nói: "Thôi, không cần tức giận. Nếu hắn không muốn thì chúng ta cũng không cần nói thêm gì. Những người khác có ý kiến gì không? Nếu không có, lát nữa chúng ta tập hợp ở sân nhỏ này, mọi người làm quen lẫn nhau, mọi người thấy thế nào?"
"Ừm, không có vấn đề."
"Vậy được, lát nữa gặp."
Sở Vân Hiên đi đến sân nhỏ, tùy tiện chọn một căn phòng rồi đi vào.
Trong phòng có chăn đệm.
Ngoài ra là một vài bàn ghế cơ bản, không tinh xảo lắm.
Nhưng không quan trọng.
Tất cả mọi người là võ giả Thần Đạo cảnh, ai còn để ý những thứ này?
Sở Vân Hiên mở hệ thống ra, mọi thứ vẫn rất bình thường.
Bất quá rất bình thường, đồng thời không quan trọng.
Một lát sau, bên ngoài truyền đến giọng của Hồ Tam Đao:
"Vị các hạ này, ra ngoài nói chuyện chút đi?"
Hắn nói với Sở Vân Hiên.
Két ——
Sở Vân Hiên mở cửa.
Trong viện đã có bảy người ngồi.
Tính cả Hồ Tam Đao và Sở Vân Hiên là chín người, còn có người nam cao ngạo kia chưa đến.
Sở Vân Hiên đã dịch dung.
Dung mạo sau khi dịch dung của Sở Vân Hiên không đẹp trai, rất bình thường.
Cho nên cũng sẽ không gây chú ý nhiều.
Sở Vân Hiên cũng đi tới rồi ngồi xuống.
"Chư vị, người đã đến đông đủ cả chưa?"
Lạc Sơn Hà hỏi.
Hồ Tam Đao nói: "Còn một người chưa tới, hay là ta đi mời một chút đi."
"Người đó không cần để ý, kệ hắn đi." Lạc Sơn Hà nói.
Cảnh giới của những người này cơ bản đều là Thần Đạo cảnh.
Nhưng đây không phải Lam Tinh.
Ở Cửu Châu này, Thần Đạo cảnh quá phổ biến.
Có người vạn năm mới tấn cấp lên Thần Đạo cảnh.
Nhưng có người, hai ba mươi tuổi đã là Thần Đạo cảnh.
Đây chính là sự chênh lệch!
Những người này cũng có người tuổi không lớn lắm.
Tỷ như Uông Thiên.
Tỷ như cường giả không muốn tới kia, tuổi của bọn hắn đều rất trẻ.
Cho nên, đôi khi đối thoại của bọn họ sẽ cảm thấy hơi ngây thơ, đó là bởi vì có người tuổi còn nhỏ.
Hồ Tam Đao tiếp tục nói: "Hay là ta vẫn qua tìm hắn nói chuyện đi, chúng ta hiểu hắn hơn một chút, để hắn hiểu rõ về chúng ta hơn, như vậy, nếu như gặp nguy hiểm, hắn cũng có thể dựa vào chúng ta."
Một nữ nhân nói: "Hồ đại ca, huynh quá tốt bụng rồi. Cửu Châu này nhiều người như vậy, sao có thể quản hết được? Có người muốn chết, cứ để hắn tự sinh tự diệt đi. Chúng ta không có nhiều thời gian rảnh rỗi để quản vậy đâu. Dù sao hắn không đáng tin, chúng ta hiểu rõ trong lòng là được."
"Có thể..."
Hồ Tam Đao còn muốn nói gì đó, Lạc Sơn Hà nói: "Thôi đi, đừng để ý đến hắn."
Hồ Tam Đao gật đầu: "Vậy được."
Sau đó Hồ Tam Đao nói: "Vậy chúng ta bắt đầu giới thiệu một chút nhé, ta xin phép được nói trước. Ta là Hồ Tam Đao, cảnh giới Thần Đạo cảnh bát tinh, thuộc tính là đất và kim."
"Song thuộc tính à."
"Đất và kim song thuộc tính? Hồ đại ca, thể phách kéo căng à nha."
"Lực lượng chắc chắn rất cường hãn."
"Cho người ta cảm giác an toàn đầy mình, ha ha ha."
"..."
Hồ Tam Đao gãi đầu, thành thật nói: "Ha ha ha, cho nên năng lực bảo vệ của ta cũng tàm tạm. Ta đến từ Lý gia thôn ở nhị trọng thiên, năm nay bốn mươi lăm tuổi. Từ nhỏ đi theo một vị tiền bối trong thôn tu luyện. Về sau cũng có chút thiên phú, gia nhập tông môn, một đường đi đến hiện tại. Ai, so với trong thôn, ta là người có cảnh giới cao nhất trong lịch sử. Nhưng nhìn ra toàn bộ Cửu Châu thì thật sự có chút thê thảm a, bốn mươi lăm tuổi mà chẳng làm nên trò trống gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận