Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 657: nâng cốc ngôn hoan

Chương 657: Nâng cốc ngôn hoan
Quyết Minh đang ở trong sân của mình trầm tư suy nghĩ gì đó.
Hắn đang nghĩ biện pháp.
Làm sao mới có thể từ chỗ Sở Vân Hiên lấy được một chút vật mình muốn đây?
Kỳ thật cũng không cần gì khác.
Cho hắn Tái Sinh Đan cùng Chiến Lực Đan là được rồi.
Nhưng mà hắn muốn không phải hai ba viên.
Hắn muốn là mười mấy hai mươi viên.
Cảm giác đi xin vài viên, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.
Cũng không phải là xin, đổi thì chắc không có vấn đề gì đi?
Nhưng mà, mười mấy hai mươi viên…
Nói thật, Quyết Minh đều cảm thấy hơi ngại khi mở miệng.
Hoặc có thể nói, hắn cũng rõ ràng loại này có chút không thực tế.
Bất quá nghĩ lại.
Cái tên Sở Bác Ái này có thể cho cả Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện nhiều người như vậy Tái Sinh Đan cùng Chiến Lực Đan, cho hắn mười mấy viên đáng là gì?
Nhưng mà vấn đề là, tại sao hắn phải cho mình?
Cho nên, Quyết Minh thật sự không thể để cho Sở Vân Hiên xảy ra chuyện.
Sau đó, Quyết Minh rời khỏi sân nhỏ, đi đến sân của Sở Vân Hiên.
Quyết Minh từ xa nhìn thấy Sở Vân Hiên vẫn ngồi ở chỗ đó tu luyện.
“Khụ khụ.”
Quyết Minh ra vẻ đi ngang qua chỗ Sở Vân Hiên, ho khan một tiếng.
Một bộ muốn cố ý gây sự chú ý của Sở Vân Hiên nhưng lại lơ đãng.
Sở Vân Hiên vừa đúng lúc mở mắt.
“Tam hộ pháp.”
Sở Vân Hiên nói một câu.
Quyết Minh dừng bước chân.
“Lục trưởng lão, có phải là ta đã làm phiền đến ngươi?”
Quyết Minh bước đến.
Sau đó tiếp tục nói: “Ôi, ta trên người có không ít ám tật, ảnh hưởng tuy không lớn, nhưng mà vẫn có chút khó chịu, nếu không thì cũng sẽ không ho khan.”
Sở Vân Hiên nói: “Ta cũng hiểu sơ một chút y thuật, muốn cho Tam hộ pháp xem qua thử không?”
Quyết Minh: “……”
“Không cần không cần, tình huống của ta đã đi khám nhiều rồi, đều không có hiệu quả gì, Lục trưởng lão tu luyện chăm chỉ thật đấy.”
Sở Vân Hiên nói: “Từ Thần Hoàng cảnh thập tinh tăng lên tới Thiên Đạo cảnh vẫn rất quan trọng, rất cần thiết muốn nhanh chóng tăng lên đến Thiên Đạo cảnh.”
“Với thiên phú và năng lực của Lục trưởng lão, tăng lên tới Thiên Đạo cảnh chỉ là vấn đề thời gian, mà lại sẽ rất nhanh, gấp gáp làm gì?”
Sở Vân Hiên nói: “Nói sao nhỉ? Bên ngoài có rất nhiều người lo lắng, cần phải sớm rời đi, để bọn họ an tâm.”
“Lục trưởng lão tuổi còn trẻ, sao lại vào cái Tội Ác Chi Đô này vậy?” Quyết Minh hỏi.
Sở Vân Hiên thở dài: “Nếu không phải bị gian nhân hãm hại, làm sao lại đến đây?”
Nói xong, Sở Vân Hiên nhìn về phía Quyết Minh nói: “Ôi, trên đời này đáng sợ nhất không phải Yêu tộc, Ma tộc, cũng không phải người xấu, mà là loại ở sau lưng đâm ngươi một đao.”
Nghe được lời Sở Vân Hiên nói, Quyết Minh hiển nhiên cũng nghĩ đến gì đó.
“Ừm, nói không sai, thật khó phòng bị.” Quyết Minh nói.
Sở Vân Hiên nói: “Đúng vậy, nhưng cũng may ta lúc đạt 150 trận thắng có đổi một phần thưởng, có thể liên hệ với bên ngoài, báo bình an với họ, bây giờ cũng an tâm một chút, bất quá vẫn là phải nhanh chóng tăng lên đến Thiên Đạo cảnh.”
“Ta thấy, trong 150 trận thắng, ở rất nhiều phần thưởng cao cấp mà có thể lựa chọn một cái truyền âm phù để liên lạc với người bên ngoài, vậy chắc chắn là đáng để kết giao, hoặc có thể là người mà ta muốn tiếp xúc, người như vậy, bọn họ có tình có nghĩa, đáng để bội phục.”
Sở Vân Hiên cười: “Ha ha ha, Tam hộ pháp quá khen rồi, Tam hộ pháp cũng đổi truyền âm phù sao?”
Quyết Minh ngẩn người.
“Ừm, đúng vậy.”
Hắn đúng là đổi truyền âm phù.
Nhưng vì sao trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu?
Bởi vì cái truyền âm phù này hắn dùng để liên lạc với Trương Thu Mạt, mà không phải người thân của hắn.
Không có cách nào.
Hắn muốn báo cáo một chút tình hình công tác với Trương Thu Mạt.
Những năm gần đây, đây là cơ hội duy nhất, hắn lại dùng vào việc riêng, thật có lỗi.
“Ha ha ha, Tam hộ pháp thế mà là người thứ hai mà ta biết, ngoài ta ra thì là người duy nhất hối đoái truyền âm phù, như lời Tam hộ pháp nói, trong mắt ta, một người đi vào Tội Ác Chi Đô còn hối đoái truyền âm phù, cũng chắc chắn đáng để kết giao.”
Quyết Minh cười: “Ha ha ha, phải đấy!”
Sở Vân Hiên lấy rượu và đồ ăn ra.
“Uống chút nhé.”
“Ha ha ha, được, uống chút.”
Tam hộ pháp ngồi trước mặt Sở Vân Hiên, khui rượu.
“Thật ra, người đến Tội Ác Chi Đô không phải ai cũng đều là người tội ác tày trời.”
Sở Vân Hiên nói: “Đó là chắc chắn, cứ nói ta, không phải người tốt gì nhưng ít nhất trước giờ đều vì Nhân tộc mà chiến, có lập trường kiên định.”
“Ngươi bao nhiêu tuổi?”
Sở Vân Hiên: “Ừm… Cũng gần hai mươi lăm rồi.”
Quyết Minh: “……”
“Đến đây được hơn hai năm rồi.”
Quyết Minh: “……”
“Hai mươi mấy tuổi, sắp bước vào Thiên Đạo cảnh?” Quyết Minh không thể tin được.
Sở Vân Hiên nói: “Bây giờ Lam Tinh đã bước vào thời đại hoàng kim tu luyện, không chỉ riêng ta, rất nhiều người hiện tại chắc cũng đều là Thần Hoàng cảnh ngũ tinh trở lên, thậm chí có vài người cũng chuẩn bị trùng kích Thiên Đạo cảnh rồi.”
“Cái này ta cũng nghe qua, niên đại của ta coi như sắp vào thời đại hoàng kim rồi, có mấy người đúng là rất mạnh, nhưng so với ngươi vẫn kém khá xa, vậy ngươi chắc là thiên kiêu hàng đầu của Nhân tộc đương đại.”
Sở Vân Hiên: “Cũng không hẳn là thế.”
“Đấu ở Thiên Võ Đại Hội à?”
“Ừm.”
“Vị trí thứ nhất?”
Sở Vân Hiên gật đầu.
“Quả nhiên, xem ra thân phận của ngươi không hề đơn giản.”
Sở Vân Hiên nói: “Có gì không đơn giản, ta xuất thân từ Thiên Hải Thị, hồi nhỏ Thiên Hải Thị bị luân hãm, người thân lúc đó qua đời, về sau ta sống ở Thiên Hoa Thị, sau đó từng bước đi đến bây giờ.”
Quyết Minh không biết lời Sở Vân Hiên nói là thật hay giả.
Nhưng mà nếu thật như lời hắn nói.
Ngọa Tào!
Vậy thì ghê gớm thật.
“Kinh nghiệm của ngươi giống một người.”
Sở Vân Hiên hỏi: “Ai vậy?”
“Ngươi hẳn là nghe qua, Tình Thánh Lâm Danh, hắn cũng từ một thành phố nhỏ đi lên, vượt qua vô số thiên kiêu, trở thành một trong những người mạnh nhất, rất đáng để người ta khâm phục.”
Sở Vân Hiên cảm thấy Quyết Minh dường như không giống một kẻ tội ác tày trời.
Bất quá khó mà nói.
Có vài người che giấu rất giỏi.
Thậm chí, khi hắn nói ra cái tên Lâm Danh này, Sở Vân Hiên cũng nghi ngờ hắn có thể đang thăm dò ý mình?
“Đáng tiếc ta nghe nói hắn phản tộc, bị vây giết rồi.” Sở Vân Hiên nói.
Quyết Minh uống một ngụm rượu, “Ừ” một tiếng.
“Vậy tiền đồ của ngươi là không thể tưởng tượng nổi, sớm ngày rời khỏi Tội Ác Chi Đô, vì Nhân tộc cống hiến.”
Sở Vân Hiên: “Đúng vậy.”
“Bên ngoài giờ tình hình thế nào?”
Sở Vân Hiên đại khái kể cho hắn một chút…
Hai người hàn huyên rất nhiều.
Bữa rượu này uống cũng không ít.
Sở Vân Hiên nhấp một ngụm rượu.
“Tam hộ pháp được bao nhiêu trận thắng? Chắc cũng sắp rời khỏi Tội Ác Chi Đô rồi?”
Quyết Minh nói: “185, ta đến đây nhiều năm như vậy mới có ngần này trận thắng, ngươi đã sắp vượt qua, không so được không so được, nhưng mà nghĩ lại, năm đó ta đến đây thậm chí còn chưa lên Thiên Đạo cảnh, bây giờ cũng đã Thiên Đạo cảnh ngũ tinh rồi, thời gian trôi nhanh quá.”
“Đúng vậy, còn mười mấy trận nữa thôi, cũng sắp rồi.” Sở Vân Hiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận