Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 206: Nếu không thì ngươi ủy khuất một chút?

Chương 206: Nếu không thì ngươi chịu thiệt một chút?
Hai cô gái mắt tóe lửa nhìn nhau. Không ai chịu nhường ai.
“Vậy ta biết chọn ai đây?” Sở Vân Hiên ra vẻ khó xử.
“Theo trái tim mách bảo.” Tiêu Thất Nguyệt nói.
“Đúng vậy.” Liễu Gia Nhất cũng gật đầu.
“Ừm...” Sở Vân Hiên xoa cằm.
“Nếu không thì, Thất Nguyệt, ngươi chịu thiệt một chút nhé?” Sở Vân Hiên nhìn về phía Tiêu Thất Nguyệt hỏi.
Tiêu Thất Nguyệt: ???
A a a!! Tiểu Hiên Hiên đáng ghét! Sao có thể so hoa nhà với hoa dại chứ. Liễu Gia Nhất đã là bạn gái của ngươi rồi. Ngươi còn chọn cái gì nữa. Đáng ghét đáng ghét đáng ghét!
“Ha ha ha, tháng Bảy, vậy chúng ta đi về thôi, cuối cùng thì ngươi cũng không bằng ta.” Liễu Gia Nhất ra vẻ đắc ý nói với Tiêu Thất Nguyệt.
“Xì.” Tiêu Thất Nguyệt trợn mắt, sau đó không nhịn được liếc Sở Vân Hiên một cái.
Sở Vân Hiên nhún vai. Hết cách rồi. Cả hai đều có thể chọn. Thật sự phải chọn một thì. Vẫn là Liễu Gia Nhất đi. Dù sao nàng còn có thân phận khác, là khách hàng của hắn mà. Sở Vân Hiên còn 10 triệu tệ tiền phục vụ chưa có cơ hội sử dụng đây. Mỗi 1 điểm tiền phục vụ, sau khi khách hàng dùng xong, Sở Vân Hiên đều có thể nhận được 1 điểm giá trị hệ thống. Dùng hết 10 triệu tệ, hắn có thể nhận được 10 triệu điểm giá trị hệ thống. Vì 10 triệu giá trị hệ thống này, Sở Vân Hiên cũng phải chọn Liễu Gia Nhất thôi.
“Đừng vội, chứng minh cái gì mà chúng ta sơn thủy hữu tương phùng, từ từ rồi tính.” Tiêu Thất Nguyệt bực bội nói.
“Hừ hừ, vậy chúng ta đi trước nha, bái bai.” Sau đó, Liễu Gia Nhất vui vẻ kéo tay Sở Vân Hiên đi mất.
“Ai da, đáng ghét đáng ghét!” Tiêu Thất Nguyệt khó chịu dậm chân.
Nhưng mà, nàng dường như cũng hiểu được. Dù gì Liễu Gia Nhất cũng là bạn gái mới của Sở Vân Hiên. Mà mình, với hắn cũng không phải là bạn bè khác giới. Tiểu Hiên Hiên chọn Liễu Gia Nhất, đúng là hợp tình hợp lý. Cho nên, Tiêu Thất Nguyệt cũng không có gì quá khó chịu. Chỉ là khó chịu vì vẻ đắc ý của Liễu Gia Nhất mà thôi.
“Không được, bản tiên nữ sao có thể thua ngươi được?”
Mà bên kia. Liễu Gia Nhất rất vui vẻ. Cũng đặc biệt cảm kích Sở Vân Hiên. Nàng thật sự có chút không ngờ được Sở Vân Hiên vì một người ngoài như nàng, lại từ chối bạn gái mình là Tiêu Thất Nguyệt! Nàng thật sự không ôm nhiều hy vọng quá.
“Cảm ơn nha.” Liễu Gia Nhất ngồi trên ghế phụ vui vẻ nói với Sở Vân Hiên.
“Không sao, thứ nhất ngươi là khách hàng của ta, thứ hai ngươi cũng đã hứa với ta nhiều như vậy, điều kiện cũng rất hấp dẫn, ngươi lại có thành ý như vậy, ta cũng không thể để ngươi thất vọng đúng không?” Sở Vân Hiên cười nhẹ nói.
Giờ khắc này, Liễu Gia Nhất đã bình tĩnh lại. Chờ đã. Vừa nãy nàng chỉ là bốc đồng, cùng Tiêu Thất Nguyệt ở đó không ai chịu nhường ai. Đã nói gì tới? Nấu cơm cho Sở Vân Hiên, còn muốn cho hắn ngủ lại, còn muốn cho hắn ôm? Má ơi! Liễu Gia Nhất giật mình một chút.
“Ờ, ha ha ha, đúng đúng.” Liễu Gia Nhất gượng gạo nở nụ cười.
“Đi thôi, ngươi chỉ đường đi.”
“Ừm, được.”
Rất nhanh, Sở Vân Hiên lái xe tới nơi ở của Liễu Gia Nhất. Ở một khu chung cư cao cấp gần đại học Lâm An. Tòa nhà cao tầng ba mươi ba tầng. Liễu Gia Nhất vẫn rất khẩn trương. Cảm giác có chút khó hiểu. Vốn chỉ là tìm bạn trai giả để cô trải qua buổi họp lớp. Làm tới làm lui, lại đột nhiên đưa nhau về nhà.
“Mời vào.”
“Cảm ơn.”
Trong nhà rất đẹp, rất tinh tế. Có một mùi thơm nhàn nhạt. Đúng với hình tượng mà Sở Vân Hiên tưởng tượng về Liễu Gia Nhất. Thay giày xong, Sở Vân Hiên đi vào.
“Ngươi cứ tự nhiên đi tham quan, ta đi rót cho ngươi cốc nước.” Nói xong Liễu Gia Nhất liền đi vào bếp.
“Hô ——”
Trong bếp, nàng thở ra một hơi. “Bình tĩnh bình tĩnh, đây là cái gì chứ? Không sao không sao, cứ thoải mái tinh thần thôi.” Liễu Gia Nhất tự an ủi mình. Chỉ là ngủ một giấc mà thôi. Chẳng có chuyện gì xảy ra hết đúng không? Sau đó cô đi ra ngoài.
“Nước này, mới nãy quên mua thức ăn, trong nhà còn một chút, hay là ra ngoài mua nhé?” Liễu Gia Nhất hỏi.
“Không cần không cần, tùy ý làm chút gì cũng được, ta muốn nếm thử tay nghề của Thất Nguyệt tiểu thư.”
Liễu Gia Nhất cười một tiếng: “Được thôi, đúng rồi, nói cho ta nghe xem ngươi cua được Tiêu Thất Nguyệt thế nào đi, ta rất tò mò.”
“Đến lúc đó ta cua ngươi thế nào, thì đại khái là cua nàng thế đấy, ngươi sẽ biết.”
Liễu Gia Nhất: “......”
“Tuổi không lớn, mà đúng là một tay lão luyện, bội phục.” Nói xong, Liễu Gia Nhất liền đi vào bếp nấu cơm.
Sở Vân Hiên thoải mái tựa vào ghế sofa. Tiêu Thất Nguyệt nhắn tin cho hắn.
“Tiểu Hiên Hiên tiểu Hiên Hiên, các ngươi đi đâu rồi?”
Sở Vân Hiên: “Ở khuê phòng nàng nấu cơm cho ta ăn đấy.”
Tiêu Thất Nguyệt: “Tuy bản tiên nữ thua, nhưng không phải hoàn toàn thua, hay là lúc ngươi đang làm chuyện đó, giả vờ không cẩn thận gọi tên bản tiên nữ một tiếng?”
Sở Vân Hiên: “......”
Sở Vân Hiên: “Ta lạy! Cần thiết vậy không?”
Tiêu Thất Nguyệt: “Đương nhiên rồi, như vậy nàng cũng sẽ ngầm hiểu được vị trí của bản tiên nữ trong lòng ngươi vẫn rất lớn, nàng khó chịu muốn ch·ế·t.”
Sở Vân Hiên: “Điều kiện?”
Tiêu Thất Nguyệt: “Hôn một cái.”
Sở Vân Hiên: “Vừa nãy nói là ba cái mà.”
Tiêu Thất Nguyệt: “Thật sao thật sao, vậy ngươi không được phép nói với Tiểu Ảnh Ảnh và Tiểu Sơ Tuyết.”
Sở Vân Hiên: “Ok!”
Tiêu Thất Nguyệt: “Phiền ch·ế·t, bảo ngươi không chọn bản tiên nữ, nếu ngươi chọn, tối nay bản tiên nữ chắc chắn cho ngươi ba cái, hừ, hối hận chưa.”
Sở Vân Hiên: “Bây giờ ta cũng có thể qua đó.”
Tiêu Thất Nguyệt: “Ngươi cứ qua đi.”
Sở Vân Hiên: “Giữ lời chứ?”
Tiêu Thất Nguyệt: “Xì, ngươi mất cơ hội rồi đấy.”
Sở Vân Hiên: “(Khinh bỉ)”
Tùng tùng tùng—— Một lát sau, tiếng gõ cửa truyền đến.
“Hình như có khách tới.” Sở Vân Hiên gọi vọng vào bếp cho Liễu Gia Nhất.
“Không có chứ, hay là Tiêu Thất Nguyệt? Nàng vừa nãy còn nhắn tin nói chuyện với ta mà.”
“Nói gì?”
“Không thừa nhận chuyện theo ta về nhà là thua, kể ra tám lý do, còn nói muốn qua làm phiền chúng ta, còn nói ta cùng với nàng mỗi người một phòng, để ngươi tự chọn xem muốn ở phòng nào, nàng thật sự tới đó hả?”
Sở Vân Hiên: “......”
Liễu Gia Nhất cũng có chút kinh ngạc. Nhưng chuyện này thật sự rất giống những gì mà Tiêu Thất Nguyệt sẽ làm. Liễu Gia Nhất xoa tay rồi đi ra mở cửa. Đột nhiên, Liễu Gia Nhất đứng ngây người tại cửa.
“A… Cha, mẹ? Sao hai người lại tới đây?” Liễu Gia Nhất kinh ngạc ngây người.
Trên ghế sofa Sở Vân Hiên giật mình một chút. Cái quái gì vậy? Ba mẹ Liễu Gia Nhất? Không phải… Nội dung cốt truyện này sao quen quen thế?
“Sao vậy, chúng ta không thể đến à? Không phải hai ngày trước đã nói rồi sao, mấy ngày nay muốn qua thăm con? Bất ngờ lắm à?” Mẹ Liễu Gia Nhất hỏi một tiếng.
“A... không có ạ……” Liễu Gia Nhất nuốt nước bọt. A a a!! Nàng quên mất rồi! Chủ yếu là không ngờ được lại là hôm nay! Xảy ra chuyện lớn rồi.
“Thất Thất, có khách hả?” Liễu Chính Nghĩa liếc mắt nhìn Sở Vân Hiên đang ngồi trong phòng khách.
“Hả?” Mẹ Liễu Gia Nhất là Tiêu Tuyết Đình cũng tò mò nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Con nói sớm đi chứ, con có bạn trai từ lúc nào vậy? Sao cũng không nói cho người nhà biết? Người ta thế nào? Con để cha với mẹ kiểm định một chút đi nào.” Nói xong, Tiêu Tuyết Đình nhìn về phía Sở Vân Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận