Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 623: sau ba tháng!

Chương 623: Sau ba tháng!
Sở Vân Hiên cũng không biết Trần Thiên Hải này là thật vui vẻ hay là giả vui vẻ. Dù sao cũng là hồng quang đầy mặt. Đương nhiên là phải giữ cảnh giác. Nhưng là trước mắt mà nói, một vài chuyện của bọn hắn tựa hồ đã được giải quyết. Một khu vực của Thiên Cực phủ. Nơi này có một cái sân nhỏ thật lớn. Sân nhỏ còn có một cái hậu hoa viên. Gian phòng có bốn cái.
“Cũng được đấy chứ?”
Sở Vân Hiên ngồi trên băng ghế đá ở sân nhỏ.
“Nhưng dù sao cũng là nhà của bọn họ, luôn cảm thấy không được an toàn lắm.”
“Để ý thêm xem sao.”
“Ừ.”
Lối vào bí cảnh nằm ngay trong viện, phía sau một hòn giả sơn. Đó là một trận pháp. Bước vào trận pháp, mở nó ra là có thể tiến vào bí cảnh. Sở Vân Hiên và Diệp Linh U bước vào trong đó. Bí cảnh không lớn, nhưng được cái không ai quấy rầy. Sở Vân Hiên ra ngoài nói với bọn họ một tiếng muốn bế quan tu luyện. Bọn họ hẳn là sẽ đồng ý không quấy rầy. Thế là, Sở Vân Hiên cùng Diệp Linh U bắt đầu tu luyện trong bí cảnh này.
“Cho.”
Sở Vân Hiên đưa cho Diệp Linh U một bình ngọc.
“Cái gì vậy?”
Sau khi Diệp Linh U mở ra, sức mạnh kinh khủng khiến nàng giật mình.
“Long huyết Thiên Đạo cảnh?”
Nàng kinh ngạc nhìn Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên gật đầu. Sở Vân Hiên có thứ này thì coi như xong. Hắn có nhiều đến mức có thể tùy ý tặng người sao?
“Vậy ta không khách khí với ngươi.”
Dù sao Sở Vân Hiên này cũng hay bắt nạt nàng. Xem như hắn bồi thường cho mình, hừ hừ…
“Gia chủ, hôm nay cực phủ có hai người ngoài đến, có khi nào xảy ra nguy hiểm gì không?”
Trước mặt Trần Thiên Hải, một vị cường giả cau mày hỏi một tiếng.
“Trước mắt xem ra không có nguy hiểm gì.”
“Nhưng nơi này dù sao cũng là Tội Ác Chi Đô, nhất là những người đến từ Lam Tinh, phẩm tính của bọn hắn thế nào trong lòng ngài cũng rõ, sợ là dẫn sói vào nhà thôi, dù sao bọn họ có sợ chúng ta đâu?”
Trần Thiên Hải: “Dù sao cũng là cứu được Thiên Nhi, về tình về lý cũng nên vậy, truyền xuống, bảo tất cả mọi người trong Thiên Cực phủ đừng đến gần bọn họ.”
“Vâng......”
Một lát sau, một bóng người đi tới.
“Đã điều tra xong chưa?”
Trần Thiên Hải hỏi.
“Đã điều tra xong, Sở Bác Ái, thất trọng thiên, điện chủ Vạn Cổ đệ nhất Thần Điện.”
Trần Thiên Hải chắc chắn phải điều tra thân phận một chút. Không vì gì khác, mà vì sự an nguy của Thiên Cực phủ, cũng phải tra một chút.
“Vạn Cổ đệ nhất Thần Điện, cái tên này rất quen thuộc.”
Trần Thiên Hải trầm ngâm một tiếng.
“Chính là thế lực thành lập vỏn vẹn mấy tháng đã xưng bá thất trọng thiên đó.”
Trần Thiên Hải mắt sáng lên: “Nghĩ ra rồi.”
“Vạn Cổ đệ nhất Thần Điện này hiện tại đang ở thất trọng thiên hai phần thiên hạ?”
“Không, Sát Lâu cũng đã bị bọn họ tiêu diệt rồi.”
“Cái gì!?”
Sau đó Trần Thiên Hải hiểu rõ từ đầu đến cuối.
“Lợi hại! Thật sự là thủ đoạn lợi hại!”
“Gia chủ, một người như vậy ở lại Thiên Cực phủ ta, uy hiếp rất lớn đó.”
Trần Thiên Hải trầm ngâm một tiếng: “Không! Ta vẫn hiểu rõ về hắn, tuy rằng thủ đoạn cao siêu, nhưng thái độ của hắn đối với người khác không giống như nhiều người khác.”
“Sát Lâu bên kia có động tĩnh gì không?”
“Hình như không có động tĩnh gì, giống như không hề hay biết gì vậy.”
“Không biết? Tuy rằng Bát Trọng Thiên với Thất Trọng Thiên không cần phải giao nhau, nhưng việc nộp điểm tích lũy, Sát Lâu Bát Trọng Thiên sao có thể không biết chứ?”
Trần Thiên Hải cảm thấy rất kỳ lạ.
“Sát Lâu cũng không phái người xuống Thất Trọng Thiên.”
Trần Thiên Hải gật đầu: “Biết rồi, chuyện này không được tiết lộ cho bất kỳ ai, bao gồm cả người của Thiên Cực phủ.”
“Ý của ngài là?”
Trần Thiên Hải nói: “Bọn họ chắc là đang tìm sự che chở tạm thời, vậy thì Thiên Cực phủ sẽ che chở cho bọn họ, cùng bọn họ tạo quan hệ, ta thấy đó không phải chuyện xấu.”
“Nhưng bọn họ...... Vâng, tuân mệnh.”
Trần Thiên Hải uống một ngụm rượu.
“Hóa ra lại là Sở Bác Ái, nhưng hắn lại không hề che giấu tên tuổi của mình.”
Thật là một người đặc biệt. Nhưng tuyệt đối là người có năng lực.
Thấm thoát đã ba tháng trôi qua. Trong ba tháng qua, Sở Vân Hiên và Diệp Linh U không ngừng tu luyện trong bí cảnh. Cả hai đều đã tấn cấp đến Thiên Tôn cảnh thập tinh, sẵn sàng dùng tay quay kích Thần Hoàng cảnh. Vốn dĩ cảnh giới của Sở Vân Hiên thấp hơn Diệp Linh U. Cộng thêm việc cảnh giới của Sở Vân Hiên tăng lên tương đối chậm. Nhưng sở dĩ có thể vượt qua là vì hắn đã kích hoạt hệ thống hỗ trợ tu luyện giữa chừng.
“Đinh... Chúc mừng bạn mở khóa [Hệ thống Hỗ trợ Lẫn nhau].”
[Hệ thống Hỗ trợ Lẫn nhau]: Cùng người khác phái song tu, trong quá trình đó sẽ tăng cảnh giới cực nhanh. Thời gian còn lại của hệ thống: bảy ngày.
Sở Vân Hiên: “......”
Diệp Linh U mở đôi mắt đẹp, lắc đầu: “Không được, muốn tấn cấp Thần Hoàng cảnh còn cần thời gian và cơ hội, trong khoảng thời gian này cảnh giới đã tăng lên đủ nhiều rồi, như vậy là ổn.”
Trong khoảng thời gian này, Diệp Linh U cũng dùng không ít thiên địa linh vật của Sở Vân Hiên. Nàng không hiểu, Sở Vân Hiên lấy đâu ra nhiều đồ tốt như vậy. Sở Vân Hiên nhìn về phía Diệp Linh U.
“Ta có cách có thể giúp chúng ta nhanh chóng tấn cấp Thần Hoàng cảnh.”
“Cách gì?”
“Song tu.”
Diệp Linh U: “......”
“Cút, ngươi có thể để tâm trí vào chính sự không? Chuyện này có ý nghĩa gì?” Diệp Linh U nghiến răng trắng ngà nói.
“Đấy chính là đặt vào chính sự đấy, ta có một bộ phương pháp song tu.”
Diệp Linh U: “......”
“Ta tin ngươi cái đầu quỷ, mau cút đi.”
Diệp Linh U tức giận nói. Sở Vân Hiên tạo ra quy tắc, trực tiếp phóng thích ra. Một gian phòng ấm áp liền xuất hiện ở bên cạnh bọn họ. Sau đó, Sở Vân Hiên trực tiếp ôm lấy Diệp Linh U.
“Đi, cùng nhau tắm rửa thôi.”
Diệp Linh U: “......”
Ba ngày sau. Diệp Linh U ngồi dậy.
“Không phải...... Ta nghỉ một lát đã.”
Diệp Linh U: “Tấn cấp ngay đi.”
Không bao lâu sau. Hai cỗ sức mạnh cường đại bộc phát trong bí cảnh. Sở Vân Hiên và Diệp Linh U, song song tấn cấp Thần Hoàng cảnh. Thật là kỳ diệu. Mà ngược lại trong những ngày này, sự ở chung lại khiến mối quan hệ của hai người phát sinh một sự biến đổi lớn. Diệp Linh U, thậm chí có lúc chủ động.
“Đừng đừng đừng, ta nói tỷ tỷ, chúng ta đều đã tấn cấp rồi, lại tiếp nữa hả? Ngươi đừng trêu chọc ta nữa.”
“Xì.”
Diệp Linh U liếc mắt.
“Ối.”
Thấy Diệp Linh U như vậy, Sở Vân Hiên lập tức không vui.
“Đi! Ta sẽ cho ngươi hối hận!”
Sở Vân Hiên ôm lấy thân thể mềm mại của Diệp Linh U. Hai người lộ ra vô cùng thân mật.
“Còn dám hách dịch trước mặt ta nữa không?”
Sở Vân Hiên mặt đầy đắc ý nhìn Diệp Linh U.
“Không dám......” Diệp Linh U hữu khí vô lực nói.
“Xem ngươi về sau còn dám đắc ý không.”
Sở Vân Hiên ngồi xuống, vươn vai một cái.
“Chúng ta đều đã là Thần Hoàng cảnh rồi, hay là đi đánh thử ở sân tử vong của hai người xem sao?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Được.”
Diệp Linh U đáp ứng một tiếng, gật đầu liên tục, dường như cũng đã hết hơi.
“Đi, vậy chúng ta nghỉ ngơi một chút, rồi cùng đi xem luật chơi như thế nào.”
“Ừ......”
Hai người nghỉ ngơi một lát. Sở Vân Hiên chuẩn bị đứng dậy. Diệp Linh U lại đột nhiên kéo Sở Vân Hiên lại.
“Ừm?”
Sở Vân Hiên nhìn về phía nàng. Diệp Linh U biểu lộ ra một vòng khiêu khích:
“Nghỉ ngơi đủ rồi, đến đi.”
Sở Vân Hiên: “......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận