Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 651: cửu trọng thiên

Diệp Linh U lấy thực lực Thần Hoàng cảnh lục tinh mà có thể giao đấu với cường giả Thiên Đạo cảnh tam tinh, thật sự là quá mức nghịch thiên rồi. Còn về Sở Vân Hiên, thì hắn đúng là một kẻ hack game chính hiệu. Trong tình huống bình thường, ngươi tìm ai đó bất kỳ, cũng khó có khả năng một người ở Thần Hoàng cảnh đánh lại người Thiên Đạo cảnh được. Bất quá, Diệp Linh U chủ yếu là để cầm cự câu giờ thôi. Nên nàng mới có thể trụ được đến giờ.
“Xem ra quả thật có chút khác thường, một kẻ Thần Hoàng cảnh lục tinh, mà có thể bộc phát ra lực lượng gần với Thiên Đạo cảnh.” Tử Linh nheo mắt lại.
“Vậy ta hết chơi với ngươi.” Khí thế trên người Tử Linh lại lần nữa bùng nổ. Áp đảo Diệp Linh U trên mọi phương diện.
Vụt — Nàng hóa thành một đạo hắc quang, lấp lóe xông về phía Diệp Linh U.
Ngay thời khắc này.
Vụt — Một bóng người đột ngột lao đến chỗ Tử Linh. Tử Linh theo bản năng dừng tấn công, né tránh một chút.
Ầm — Khi mọi người nhìn rõ thân ảnh kia, lộ ra vẻ kinh hãi.
“Cái gì!?” Tử Linh nhìn thấy thân ảnh bất động trên mặt đất, cũng ngẩn người.
“Cái gì?”
Thân ảnh kia, chính là thi thể của Sát Dạ.
Đám người hoảng hốt.
“Cái gì? Sát Dạ bị giết rồi?”
“Hả? Mới có mười mấy giây thôi mà, không phải Sát Dạ đã đưa Sở Bác Ái vào trong lĩnh vực của hắn rồi sao? Sao mới thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn lại bị giết vậy?”
“Ngọa Tào? Cái quái gì thế này? Sát Dạ là Thiên Đạo cảnh tam tinh, Sở Bác Ái là Thần Hoàng cảnh, ngược đời à?”
“......”
Tầng cao nhất của tử vong sân thi đấu.
Tần Hội Trưởng và người phụ nữ thấy cảnh này, con ngươi đều hơi co lại.
Không thể nào… Sao hắn phi lý quá vậy?
Thần Hoàng cảnh lục tinh mà có thể giết một cường giả Thiên đạo cảnh tam tinh?
Ngươi đang đùa chắc?
Hắn rốt cuộc đã thả ra loại sức mạnh gì mới có thể làm được hết thảy những chuyện này?
Điều này không hợp lý, hoàn toàn không hợp lý.
“Cái tên Sở Bác Ái này, đến cùng là người thế nào?” Tần Hội Trưởng kinh ngạc há hốc mồm.
“Ta chưa từng nghe nói có Thần Hoàng cảnh nào có thể giết được Thiên Đạo cảnh cả, không, cũng có, nhưng đều phải thông qua một số thủ đoạn đặc thù, nhưng đây lại là đánh nhau bình thường, một Thần Hoàng cảnh lục tinh lại nhanh như vậy giết được Thiên Đạo cảnh tam tinh sao?”
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng thôi. Ba cường giả Thiên Đạo cảnh thất tinh còn bị hắn giết chết rồi. Thiên Đạo cảnh tam tinh thì có là gì đâu? Nhưng mà… Chắc chắn hắn không thể dùng sức mạnh tự thân để giết Thiên Đạo cảnh được. Chắc chắn là dựa vào ngoại lực nào đó. Tỉ như linh khí đỉnh cấp, hay độc dược, ám khí nghịch thiên gì đó.
Nhưng những thứ này, ngươi có thể tùy tiện dùng sao? Ngươi dùng một lần rồi, còn có thể dùng lại không?
Tê — Không khỏi hít một hơi khí lạnh. Tần Hội Trưởng sau đó nhìn về phía người phụ nữ, nói: “Ta cảm thấy… có cần phải xem xét lại thật kỹ xem có nên đối phó với cái tên Sở Bác Ái này không?”
Người phụ nữ im lặng.
Khi Tử Linh thấy cảnh này, nàng lập tức cảm thấy nghẹt thở.
Mười mấy giây! Mới có mười mấy giây trôi qua thôi. Mà nàng một kẻ Thiên Đạo cảnh tam tinh, bên ngoài vẫn chưa giải quyết xong con nhỏ Thần Hoàng cảnh lục tinh kia. Đồng đội Thiên Đạo cảnh tam tinh Sát Dạ của mình, đã bị Thần Hoàng cảnh Sở Bác Ái giải quyết xong rồi ư? Hả? Không phải… Huynh đệ à! Không phải ngươi nói muốn để ta giải quyết con nhỏ này trước, rồi hai ta liên thủ đối phó Sở Bác Ái sao? Sao ngươi lại… toi rồi?
Diệp Linh U cũng kinh ngạc nhìn Sở Vân Hiên. Không phải… Đại ca à, dễ dàng vậy sao? Rốt cuộc ai mới là Thiên Đạo cảnh tam tinh vậy?
Sở Vân Hiên cũng bó tay. Hệ thống của hắn quá vô lại mà. Chủ yếu là do đâu? Hệ thống là một phần. Bình thường dựa vào thẻ cấm linh, có thể hạn chế lại cường giả, nhưng không giết được. Nhưng biết sao được, Thiên Tinh của Sở Vân Hiên đều đã được lấy ra. Lực lượng pháp tắc của hắn đều được thúc giục rồi. Nếu vẫn không giết được thì đúng là vô lý.
Vụt — Sở Vân Hiên lướt đến bên cạnh Diệp Linh U. Trên người nàng có rất nhiều vết thương. Thậm chí còn có những vết thương rất nặng.
“Xem ra là do ta ra ngoài sớm quá rồi.” Sở Vân Hiên nói.
“Ta còn sức chưa dùng hết đâu, cầm cự thêm một phút chắc chắn không thành vấn đề.” Diệp Linh U lầm bầm một tiếng.
Sở Vân Hiên nói: “Đi thôi, giải quyết xong chuyện này, chúng ta liền đi Cửu Trọng Thiên.”
“Ừ.”
Tử Linh nuốt nước bọt.
“Tôn chủ, ta xin thua, có thể tha cho ta một mạng được không?” Tử Linh vội hỏi. Đồng đội của nàng cứ thế mà chết rồi. Nàng bây giờ thật sự không còn chút hy vọng nào nữa. Nàng bây giờ chỉ muốn được sống thôi.
Khóe miệng Sở Vân Hiên hơi nhếch lên: “Không được.”
“Ta là người của thần điện đứng đầu vạn cổ đấy.”
Sở Vân Hiên lại cười một tiếng: “Cho nên trước khi đánh ta mới hỏi chứ, thua là không được tha một mạng, là các ngươi không đồng ý mà.”
Tử Linh lộ ra vẻ dữ tợn.
“Vậy đừng trách ta!”
Sau đó, nàng trực tiếp nuốt Chiến Lực Đan…
Cũng không lâu lắm.
Sở Vân Hiên và Diệp Linh U rời khỏi tử vong sân thi đấu.
Thi thể của Tử Linh nằm tại tử vong sân đấu rộng lớn.
Còn Sở Vân Hiên và Diệp Linh U, cũng không có trì hoãn gì, trực tiếp chuẩn bị tiến về Cửu Trọng Thiên.
Vạn cổ đệ nhất thần điện ở Bát Trọng Thiên, về cơ bản Sở Vân Hiên đều đã sớm quản lý xong cả rồi. Đến Cửu Trọng Thiên, hắn cũng lười đi phát triển thế lực. Đánh xong nốt hai mươi mốt trận cuối cùng, mau chóng rời khỏi cái Tội Ác Chi Đô này thôi. Nhanh lên! Thật nhanh lên. Hai người tiêu tốn 20 tỷ điểm tích lũy, mới đến được Cửu Trọng Thiên.
Xoạt — Ánh sáng lóe lên. Bọn họ đến được Cửu Trọng Thiên.
Đây là một vùng hoang vu hẻo lánh.
Phải nói, Cửu Trọng Thiên này của bọn hắn đúng là đúng rồi. Linh lực ở Cửu Trọng Thiên so với Bát Trọng Thiên hùng hậu gấp đôi! Tu luyện ở chỗ này chắc chắn sẽ nhanh hơn! Hơn nữa, để tấn thăng Thiên Đạo cảnh, đối với Sở Vân Hiên mà nói, linh lực của Bát Trọng Thiên có lẽ không đủ thật. Đối với Cửu Trọng Thiên này, bọn hắn đã tìm hiểu qua trước khi đến thông qua những người khác rồi. Cửu Trọng Thiên, là nơi lớn nhất của toàn bộ Tội Ác Chi Đô. Nơi đây có rất nhiều thế lực. Ở đây, cũng không có cái gọi là khu an toàn. Nhưng nơi này cũng không quá khác Bát Trọng Thiên. Không hỗn loạn đến vậy. Nhưng những điều này Sở Vân Hiên không để ý. Tại Cửu Trọng Thiên này, hắn thật sự không muốn đi phát triển thế lực của mình. Không cần thiết. Cũng chỉ còn lại có hai mươi mốt trận thắng nữa thôi. Nhiệm vụ của hắn bây giờ chỉ có hai việc, những việc khác đều không quan trọng. Thứ nhất, tranh thủ thời gian tăng lên cảnh giới. Sau khi tăng lên cảnh giới, liền có thể đánh chết tử vong sân thi đấu.
“Kia chính là vị trí người cầm lái Tội Ác Chi Đô.”
Sở Vân Hiên chỉ vào một vệt kim quang ở cuối chân trời.
Đạo kim quang này từ dưới mặt đất của Cửu Trọng Thiên mọc thẳng lên trời, lao lên hư không. Trên hư không, có một hòn đảo. Nghe nói, người cầm lái Tội Ác Chi Đô đang ở trên hòn đảo kia. Còn vùng phụ cận đó là cấm địa, không thể tới gần, cũng không ai dám đến đó, càng không ai rảnh rỗi mà đi qua.
“Nghe nói sau khi đạt được 201 trận thắng thì có thể đến đó, rời khỏi Tội Ác Chi Đô cũng là từ nơi đó rời đi.” Diệp Linh U nói.
“Đúng vậy.” Sở Vân Hiên gật đầu.
“Vậy bây giờ chúng ta…”
Sở Vân Hiên nói: “Tìm một nơi tu luyện nửa năm, xung kích Thiên Đạo cảnh.”
Đến Thiên Đạo cảnh, Sở Vân Hiên liền có lòng tin tuyệt đối đi đánh chết tử vong sân thi đấu. Hai mươi mốt trận cuối cùng này, Sở Vân Hiên cảm thấy nếu cảnh giới của mình không đạt tới Thiên Đạo cảnh, chỉ sợ sẽ rất khó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận