Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 620: tiếp xuống hành động

Chương 620: Tiếp theo hành động, việc giết Nhị Hộ pháp của lâu là một nỗi phẫn nộ cùng mộng bức. Thất trọng thiên Giết Lâu bị diệt? Bạch Mặc bị giết? A? Thất trọng thiên Giết Lâu, đó cũng là Giết Lâu a. Ai dám trêu chọc? Cho dù có người dám trêu chọc, toàn bộ thất trọng thiên, cũng chỉ có hai thế lực cấp bảy. Cái này Sở Bác Ái, một tân tôn chủ thế lực. Hắn làm sao có thể dễ dàng tiêu diệt Thất trọng thiên Giết Lâu được chứ? "Đã điều tra cụ thể chưa?" "Đã điều tra rồi, vốn là Bạch Mặc Yến hẹn Sở Bác Ái đến dự tiệc, hắn muốn tại trên yến hội giải quyết hết Sở Bác Ái, nhưng là thất thủ." "Chuyện này cũng có thể thất thủ? Phế vật." Nhị Hộ pháp nghiến răng nghiến lợi. "Cái kia Sở Bác Ái mang theo 300 ngày đạo." "Cái gì? Hắn dựa vào cái gì mà một thế lực mới lại có thể có 300 ngày đạo?" Nhị Hộ pháp càng thêm chấn kinh. "Nghe nói, thủ đoạn của hắn cao minh, diệt một thế lực cấp bảy khác là Minh Thần điện, lại có Thiên Đạo Đan." "Thiên Đạo Đan?" Nhị Hộ pháp ngẩn người. "Đúng vậy, loại đan dược có thể làm cho người cảnh giới Thiên Đạo tấn cấp một tinh." Nhị Hộ pháp:??? "Chủ yếu bởi vì như vậy, mới hội tụ đại lượng cường giả cảnh giới Thiên Đạo." Mặc dù Nhị Hộ pháp cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Nhưng nghĩ tới loại thủ đoạn này, có vẻ không giữ quy tắc. "Vậy cũng không đúng, nếu bàn về số lượng cường giả, Giết Lâu vẫn phải cao hơn một bậc, hơn nữa còn là mở tiệc chiêu đãi bọn họ trên địa bàn của Giết Lâu, làm sao lại thua được chứ?" "Nghe nói là Nhị Hộ pháp tìm Sở Bác Ái muốn mấy ngàn bình rượu làm rượu yến hội, nhưng Sở Bác Ái đã hạ độc vào trong rượu." Nhị Hộ pháp:??? "Ngớ ngẩn! Ngớ ngẩn mà!" Nhị Hộ pháp tức giận đến không chịu được. Đây không phải ngớ ngẩn thì là cái gì? Ngươi muốn giết người ta. Ngươi không hề đề phòng người ta sao? Còn cần rượu của người khác. Đây không phải ngớ ngẩn là cái gì? "Cái tên Sở Bác Ái này đến bát trọng thiên rồi đúng không?" Nhị Hộ pháp hỏi. "Đúng vậy, nghe nói là vậy." "Vậy Vạn Cổ đệ nhất Thần Điện đâu?" "Vẫn lưu lại ở Thất trọng thiên, hắn xem như bỏ mặc không quan tâm, có vẻ như muốn tới bát trọng thiên phát triển, hắn đã dùng điểm tích lũy đổi được 150 trận thắng, nhưng mà cảnh giới của hắn cũng không cao, Thần Hoàng cảnh còn chưa đạt tới." "Một tiểu tử chưa đạt tới Thần Hoàng cảnh, không đến một năm, xưng bá Thất trọng thiên." Nói thật, không phục không được. Quá chấn động. "Thủ đoạn của hắn nhiều quá, cũng quá mạnh, nếu như hắn ở bát trọng thiên lấy thủ đoạn tương tự xây dựng Vạn Cổ đệ nhất Thần Điện, tốc độ quật khởi của nó, sợ là còn nhanh hơn." Nhị Hộ pháp cười lạnh nói: "À, chuyện đó không có khả năng! Đây là bát trọng thiên, không phải thất trọng thiên, ở chỗ này, không có khu vực an toàn đâu." "Cũng đúng." "Trước không nên đánh rắn động cỏ." "Vâng!" Kết thúc đối thoại. Nhị Hộ pháp đứng dậy chậm rãi đi dạo. "Sở Bác Ái...... Là một tên gia hỏa lợi hại." Hiện tại hắn ngược lại không muốn giết hắn. Vì sao? Nếu như mình có thể có được hắn, hoặc là nói khống chế hắn. Vậy thì còn mạnh hơn nhiều so với giết hắn. Tin tức Thất trọng thiên Giết Lâu bị diệt, trong thời gian ngắn không chắc đã truyền tới dễ dàng được. Chủ yếu là tôn chủ của Giết Lâu ở bát trọng thiên, hắn không có thời gian rảnh để quản chuyện này. Bao gồm việc kết nối điểm tích lũy với Giết Lâu ở thất trọng thiên, đều do hắn Nhị Hộ pháp làm. Chỉ cần Nhị Hộ pháp hắn bổ sung chỗ hổng điểm tích lũy này là được. Chỉ cần không có ai đến nói chuyện này trước mặt tôn chủ Giết Lâu, hắn sẽ không biết trong thời gian ngắn. Như vậy, trong thời gian này, hắn hoàn toàn có thể động thủ với Sở Bác Ái kia. Khống chế Sở Bác Ái kia. Nhị Hộ pháp không cách nào tưởng tượng được, nếu như một người như vậy bị hắn nắm trong tay. Hắn sẽ thoải mái cỡ nào a? Sáng tạo pháp tắc! Thiên Đạo Đan cũng rất quan trọng. Đúng rồi! Không lỗ! Chỗ hổng này, chính hắn tự lấy điểm tích lũy ra bù vào trước. Tuy là một số lượng rất khổng lồ. Nhưng thân phận của hắn là gì? Mấy năm nay, điểm tích lũy có rất nhiều. Hơn nữa hắn là người phụ trách kết nối điểm tích lũy với Bạch Mặc, tôn chủ của Giết Lâu ở thất trọng thiên. Mấy năm nay, hắn không ít tham ô. Tuy rất đau lòng. Nhưng là, không bỏ được con thì sao bắt được sói. Nếu có thể bắt được Sở Bác Ái kia, hắn có thể kiếm lời được càng nhiều! Không nói Thiên Đạo Đan. Ngay cả thứ rượu này, hắn cũng có thể kiếm lời được bộn. Lập tức đi chuẩn bị… Một bên khác. Diệp Linh U cuối cùng vẫn không thể trốn khỏi kết cục bị Sở Vân Hiên khi dễ. Nàng cũng đã quen. Chỉ là do tính cách cùng thân phận của bọn họ và nhiều nguyên nhân khác. Khi đi ra ngoài thì đã là giữa trưa. Hai người đi trong thành. Người trong thành rất nhiều. Bởi vì dân bản địa cũng rất nhiều. "Bây giờ ngươi dự định làm gì đây?" Diệp Linh U hỏi Sở Vân Hiên. Diệp Linh U ở Tội Ác Chi Đô, nàng có thể làm chính là tu luyện, đánh vòng loại tử vong. Không có gì khác. Nhưng có Sở Vân Hiên ở đây. Diệp Linh U chắc chắn sẽ cùng Sở Vân Hiên làm chung. Diệp Linh U không nghĩ ra cái tên Sở Vân Hiên này có thể làm gì. Con hàng này chính là không theo lẽ thường. Sở Vân Hiên nói ra: "Tu luyện, nâng cao cảnh giới, đánh vòng loại tử vong." "Còn gì nữa không?" Sở Vân Hiên nói ra: "Thành lập thế lực a." "Bát trọng thiên này không có khu vực an toàn." Diệp Linh U nói. "Ừm......" Sở Vân Hiên trầm ngâm một tiếng. Đúng vậy. Cho nên, hắn phải nghĩ biện pháp thôi. "Kỳ thật chúng ta trước có thể bỏ ra vài tháng tăng lên một chút cảnh giới, trên người ta có một số tài nguyên không tồi." "Không có nơi nào để luyện." Diệp Linh U nói. Tu luyện vài tháng, thực sự cần một nơi tốt, sẽ không bị người khác quấy rầy, mà lại phải an toàn. Ở chỗ này làm sao mà an toàn được? Dù ngươi có thuê vài tháng khách sạn. Ngươi ngồi tu luyện trong phòng, an toàn sao? Thực sự không chắc an toàn. Ở ngoài trời, vậy thì càng khó để an tâm tu luyện. Sở Vân Hiên nhìn lướt qua xung quanh. Mấy thành này rất lớn. Mỗi một thành đều có nhân vật kiểu thành chủ. Nhân vật kiểu thành chủ này, thực chất chính là người cầm lái của tổ chức Tội Ác Chi Đô. Thân phận tự nhiên là cao nhất. Thứ yếu chính là các tôn chủ của các thế lực lớn. Trong mỗi một tòa thành đều có kiểu phủ đệ cổ xưa. Hay nói đúng hơn, bối cảnh của bát trọng thiên giống như cảm giác cổ đại vậy. Phủ đệ vẫn còn lớn. Hễ có chút thủ đoạn, trong phủ đệ này chắc chắn có tiểu thiên địa của riêng mình. "Không biết có thể kiếm được một phủ đệ trong thành này không nhỉ." Sở Vân Hiên trầm ngâm một tiếng. Diệp Linh U liếc nhìn qua các phủ đệ lớn bên cạnh. Cái gì Thiên Nhạc phủ. Cái gì Bắc Dương phủ. Nhìn là thấy rất lớn. "Không được đâu, những chỗ như vậy, võ giả nào cũng có thể xông vào, bọn họ đều có võ giả canh giữ, không an toàn đâu." "Cho nên, chúng ta cũng có thể mời võ giả canh giữ mà, không thiếu chút điểm tích lũy." Sở Vân Hiên nói. Sở Vân Hiên cùng Diệp Linh U đi tới công hội tội ác Bắc Phong thành. "Xin chào, xin hỏi Bắc Phong thành có phủ đệ nào còn trống không?" Sở Vân Hiên hỏi. "Đã sớm hết rồi." "Hiện tại có phương thức nào để có được không?" "Đơn giản, hiện tại những chủ nhân của những phủ đệ đó đã chết, ngươi có khế đất của phủ đệ, nó chính là của ngươi." Giống với thất trọng thiên. Nhưng không dễ dàng thực hiện a. "Còn phương thức nào khác không?" "Hầu như không có, bát trọng thiên có nhiều người, nhiều thế lực như vậy, người có thể ở chỉ có sáu tòa thành, trong thành, quá nửa số phủ đệ đều thuộc về dân bản địa của Tội Ác Chi Đô, những phương pháp khác thì hầu như không có."
Bạn cần đăng nhập để bình luận