Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 166: Ngươi đang tại học tập trà lời trà ngữ

Chương 166: Ngươi đang học cách nói chuyện kiểu trà xanh.
Sở Vân Hiên có chút kích động.
"Ngay cả thuộc tính cũng có thể học được..."
Hắn lấy điện thoại di động ra. Tìm kiếm trên mạng video chiến đấu của cường giả Thần Hoàng cảnh, Thiên Đạo cảnh. Những cường giả này, tùy tiện một chiêu cũng là võ kỹ Thiên Giai phải không?
Nhưng mà...
Lần này lại không có hiệu quả.
"Xem ra phải tận mắt thấy mới có thể học được."
"Hiên ca." Lúc này, Vưu Khiêm Nhân chạy tới.
"Sao rồi?" Sở Vân Hiên hỏi.
"Là thế này, đại học Lâm An gửi lời mời đến chúng ta, ngươi đi không?" Vưu Khiêm Nhân hỏi.
"Đại học Lâm An..." Đại học Thiên Hoa là trường võ giả tốt nhất ở thành phố Thiên Hoa. Mà đại học Lâm An, lại là học phủ cao hơn một bậc. Thành phố Lâm An, cũng là thành phố cao hơn một bậc so với thành phố Thiên Hoa. Tại thành phố Thiên Hoa, người có cảnh giới Pháp Tắc đã rất hiếm thấy. Nhưng ở thành phố Lâm An, người ở cảnh giới Lĩnh Vực, thậm chí cũng có thể tiếp xúc được.
"Ngươi đi à?" Sở Vân Hiên hỏi.
Vưu Khiêm Nhân gật đầu: "Ừm, ta đồng ý rồi, đã được phân vào Ban Cao Cấp rồi. Mẹ nó, võ giả ban trung cấp bên đó ai cũng là Huyền Thể cảnh, còn Ban Cao Cấp thì toàn là Huyền Thiên cảnh, thật là quá đáng."
"Bình thường thôi, ngươi bây giờ cũng sắp là Huyền Thiên cảnh rồi đúng không?"
"Đúng!"
Sở Vân Hiên: "À, ban trung cấp của đại học Thiên Hoa chúng ta ngươi đã là Huyền Thiên cảnh rồi, bọn họ là học phủ cao hơn một bậc, Ban Cao Cấp toàn là Huyền Thiên cảnh cũng bình thường thôi. Chắc là cũng mới vừa tấn cấp Huyền Thiên cảnh không lâu, ít có khả năng vượt quá Ngũ Tinh."
"Đúng đúng đúng! Nghĩ vậy thì cũng không có gì ghê gớm. Dù sao cảnh giới của chúng ta cũng đang tăng lên. Hiên ca, ngươi đi không?" Vưu Khiêm Nhân gãi đầu nói.
"Ừ, ta thì không đi được, không có bao nhiêu ý nghĩa."
"Vậy được, vậy ta đi trước nhé."
"Đi đi."
Vưu Khiêm Nhân liền chạy ra ngoài.
Sở Vân Hiên lấy điện thoại ra, mở nhóm chat. Hai ngày nay, hắn đã kéo Lâm Nhã Nhi, Tiêu Thất Nguyệt, Tịch Sơ Tuyết cùng Giang Ảnh vào cùng một nhóm chat. Tên nhóm chat là [Nhà của Hiên ca]. Lúc đó bị mấy nàng mắng cho một trận.
Sở Vân Hiên tag một lượt mấy người, hỏi: "Các ngươi có đi đại học Lâm An không?"
Giang Ảnh: "Đã trình diện."
Tịch Sơ Tuyết: "Ừ."
Tiêu Thất Nguyệt: "Bản tiên nữ không muốn đi, nhưng bản tiên nữ không có chỗ ở, các nàng cho bản tiên nữ ở ký túc xá còn miễn phí tiền thuê mặt bằng mở tiệm trong trường."
Sở Vân Hiên: "..."
Sở Vân Hiên: "Dựa vào! Các ngươi đều đi, vậy ta cũng đi! Ta phải qua đó xem các ngươi, tránh cho các ngươi bị đám nam sinh dụ dỗ."
Giang Ảnh: "Không cho phép ngươi tới!"
Sở Vân Hiên: "Vì sao?"
Giang Ảnh: "Chính là không cho phép!"
Sở Vân Hiên: "Cho một lý do."
Tịch Sơ Tuyết: "Nữ sinh đại học Lâm An xinh đẹp rất nhiều."
Sở Vân Hiên: "Con mẹ nó, chờ ta! Đến ngay!"
Giang Ảnh: "Lượn đi chỗ khác đi! Ngươi có phiền không vậy?"
Giang Ảnh: "Thấy ngươi là thấy phiền, đừng đến."
Tịch Sơ Tuyết: "(Trợn mắt) (Trợn mắt) (Trợn mắt)"
Tiêu Thất Nguyệt: "Tiểu Hiên Hiên mau tới, sự nghiệp thứ hai của bản tiên nữ trông cậy vào ngươi!"
Giang Ảnh @ Tịch Sơ Tuyết đồng thời nói: "Ngươi cứ trợn mắt có ích gì."
Giang Ảnh @ Tiêu Thất Nguyệt đồng thời nói: "Này! Tiên nữ đạo sư, ngươi đứng về phe nào vậy?"
Tiêu Thất Nguyệt: "Hi hi hi."
Lâm Nhã Nhi: "(Cười trộm) (Cười trộm) (Cười trộm)."
Sở Vân Hiên đi tới cửa đại học Lâm An. Nói đến đại học Lâm An có nhiều mỹ nữ, vậy hắn không thể không đến xem. Ở thành phố Thiên Hoa đã có Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết, không biết ở thành phố Lâm An có những ai đây?
Không đúng! Hắn chủ yếu là muốn mở cái hệ thống này, định đi chỗ đông người xem có thể học được thứ gì không. Đúng! Chính là như vậy.
Bây giờ, ở cửa trường đại học cũng không ít người. Bởi vì thành phố Lâm An tiếp nhận rất nhiều người dân, đương nhiên cũng có cả những võ giả trẻ tuổi. Đại học Lâm An cũng tiếp nhận một nhóm võ giả không kém, từ đó tăng cường thực lực chiến đấu cho toàn trường.
Mà Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết bọn người, tự nhiên nằm trong danh sách thu hút của bọn họ. Trước mắt, rất nhiều người đang đến đại học Lâm An để báo danh.
Sở Vân Hiên nhìn lướt qua đám người.
"Anh ơi, cái rương hành lý này nặng quá, em không xách nổi, anh giúp em một tay được không? Ơ? Bạn gái anh không đồng ý à, vậy thôi vậy. Anh tốt như vậy, nếu em là bạn gái của anh thì nhất định sẽ không quản anh chặt như thế đâu."
"Phác thảo sao! Mẹ nó, có phải là ngươi thối lắm không? Lão tử bàn tay đã cảm nhận được mùi xì hơi của ngươi rồi!"
"Thảo! Có kẻ trộm! Điện thoại của lão tử bị trộm mất rồi!"
"..."
"Đinh... Đang học tập ngôn ngữ trà xanh."
"Đinh... Đang học tập đánh rắm."
"Đinh... Đang học tập trộm đồ."
"..."
Sở Vân Hiên: "..."
Hắn nhanh chóng lắc đầu. Cái hệ thống này có chút quá cường đại.
Mà Sở Vân Hiên cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
"Oa, nhìn kìa, anh chàng đó đẹp trai quá nha."
"Thật đấy, anh ấy chắc là người ở thành phố Thiên Hoa phải không? Không thể nào là sinh viên vốn có của đại học Lâm An, nếu không thì làm sao ta không biết chứ."
"Ta nghĩ đến một cái tên."
"Ai?"
"Sở Vân Hiên! Chỉ có Sở Vân Hiên trong truyền thuyết, mới có thể đẹp trai đến mức đó thôi."
"Tình huống gì?"
"Lần đầu tiên ta nhìn thấy một nam sinh mà chân của ta đã không tự chủ run rẩy lên, nhanh, đỡ ta một chút, đỡ ta qua đó."
"Sở Vân Hiên! Ta nghe nói rồi, một kiếm chém Yêu Hoàng! Mẹ nó! Quá ngầu."
"Hả? Chẳng lẽ Sở Vân Hiên không phải là người mà dựa vào sức một mình, để khu phố hắn ở trở thành khu cấm của những gã cặn bã sao?"
"Là một người."
"..."
Nghe những lời bàn tán xung quanh, Sở Vân Hiên sờ chóp mũi: "Khí chất của ta cao đến vậy sao?"
Đây chính là thành phố Lâm An đó nha. Sau đó hắn đi tới cổng vào.
"Học tỷ, em đến báo danh." Sở Vân Hiên nhìn học tỷ xinh đẹp đang phụ trách báo danh ở cổng nói.
"A..." Học tỷ liếc nhìn Sở Vân Hiên, sau đó mắt liền không rời ra được.
"Nóng quá nha, em chờ một chút." Học tỷ sau đó cởi áo khoác ngoài ra, để lộ áo lót ren bên trong.
"Đinh... Đang học tập quyến rũ đàn ông."
Sở Vân Hiên: ???
"A? Nóng à?" Mấy sinh viên xung quanh cảm nhận một chút nhiệt độ. Nếu bọn họ nhớ không lầm, bây giờ đang là tháng mười hai.
Sau đó, học tỷ mỉm cười nhìn về phía Sở Vân Hiên: "Được rồi, em từ thành phố Thiên Hoa tới à?"
"Vâng đúng."
"Học đệ tên gì?"
"Sở Vân Hiên."
Mọi người xung quanh nhìn nhau.
"Ta đã nói hắn chắc chắn là Sở Vân Hiên rồi mà."
"Ngọa Tào! Quả nhiên là đẹp trai như trong truyền thuyết."
"..."
Mắt của học tỷ cũng sáng lên. Nàng vừa viết gì đó lên tờ đơn báo danh, vừa nhìn thẳng vào Sở Vân Hiên, hỏi một cách si mê: "Sở Vân Hiên học đệ, em có bạn gái chưa?"
Sở Vân Hiên nói: "Có rồi."
Học tỷ: "Để ý thêm một người nữa không?"
Sở Vân Hiên: "Tùy duyên thôi."
Học tỷ: "Vậy em thấy chị..."
Nàng chưa nói hết câu, Sở Vân Hiên đã trực tiếp đáp: "Học tỷ rất xinh đẹp."
Học tỷ: "Vậy em có cân nhắc..."
Sở Vân Hiên nói: "Tạm thời chưa nghĩ đến."
Học tỷ: "Nhà chị có mấy bộ đồ..."
Sở Vân Hiên: "Em không thích đồ đồng phục lắm."
Học tỷ: "Chị còn có rất nhiều đồ..."
Sở Vân Hiên: "Không thích tất chân lắm."
Học tỷ: "Chị... chị có thể cho em..."
Sở Vân Hiên: "Đổ xăng thì không cần."
Học tỷ: "Vậy chị có thể cho em giẫm lưng."
Sở Vân Hiên: "Học tỷ cho em xin số điện thoại, em lưu lại trước, chủ yếu là gần đây đánh nhau nhiều, cõng xác cũng hơi mỏi lưng."
Mắt học tỷ sáng lên, sau đó đưa tờ báo danh cho Sở Vân Hiên: "Đây là tờ báo danh của em, Cao Cấp Ban số 10, phía trên có số điện thoại của chị nha."
"Cảm ơn." Sau đó Sở Vân Hiên cầm tờ báo danh đi ra ngoài.
Học tỷ không nhịn được đứng lên nhìn theo bóng lưng Sở Vân Hiên. Sao hắn lại có thể biết được mình muốn nói gì vậy?
"A a a!! Tôi muốn bay lên trời!" Học tỷ kích động lẩm bẩm.
Học tỷ: "Người tiếp theo."
Một nam sinh đi tới.
"Học tỷ, em đến báo danh, cái đó..." Nam sinh chỉ vào ghế của nàng, nói: "Học tỷ, trên ghế của chị sao lại có nước vậy?"
Học tỷ liếc nhìn hắn: "Không cần ngươi lo, tên."
"Triệu Đại Trụ."
"Đi ban Trung Cấp số 5."
"Dạ, ôi, học tỷ, lưng em đau quá, không biết học tỷ có thể..."
"Cút."
"À, được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận