Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 553: Chiến hồn

Nhiễm Thu Tuyết nhìn cái thân ảnh trước mắt. Không khôi ngô, cũng không cường tráng, ngược lại có chút gầy. Không, cũng không tính là gầy, dáng người bình thường thôi. Nhiễm Thu Tuyết trong lòng cũng có chút kính nể. Đế Lâm. Nàng đương nhiên biết. Đầu lĩnh của bọn họ. Có thể tùy ý khống chế sinh tử của bọn họ. Vốn là không thể, nhưng bây giờ bọn họ nhận được sức mạnh của bát đại ma vương, nên bọn họ muốn bị khống chế. Đế Lâm giơ tay lên, một luồng sức mạnh tuôn về phía Nhiễm Thu Tuyết, vết thương của nàng lập tức khỏi hẳn. Nhiễm Thu Tuyết lộ vẻ kinh ngạc. "Đa tạ đại nhân." Nhiễm Thu Tuyết cúi đầu hành lễ. Đế Lâm thản nhiên nói: "Từ hôm nay, hai ngươi đi theo ta, còn rất nhiều chuyện phải làm." "Vâng!" "Đế Lâm đại nhân, những người khác đâu?" Nhiễm Thu Tuyết tò mò hỏi. Thực ra nàng cảm thấy đi theo Đế Lâm cũng không tệ, hiện tại đang là giai đoạn phát triển, nhưng nhất định sẽ trưởng thành rất nhanh, có điều nàng có lẽ khó mà hưởng thụ cuộc sống vật chất ở thành phố một thời gian. Tất cả là do Sở Vân Hiên! "Huyết ma đã trở về, băng ma, cuồng ma, đều đã xuất hiện, những người khác bản tôn sẽ tìm người thích hợp rồi tạo ra." "Vậy thuộc hạ phải đi đưa băng ma và cuồng ma về sao?" Nhiễm Thu Tuyết rất nhanh đã thích nghi với thân phận này, hỏi. "Không vội, các ngươi còn có chuyện khác phải làm." "Vâng." Sau đó, Đế Lâm nhìn về phía Nhiễm Thu Tuyết. "Chỉ có một yêu cầu." "Ngài nói." "Đối với Sở Vân Hiên và người bên cạnh hắn, không được động thủ." Nhiễm Thu Tuyết sững sờ. Cái gì? Không được động vào Sở Vân Hiên? Nàng hận Sở Vân Hiên đến thế mà không cho nàng động đến hắn? Không được động vào Sở Vân Hiên coi như xong, ngay cả người bên cạnh hắn cũng không được động đến? Vì sao chứ? Đế Lâm đại nhân kiêng kị Sở Vân Hiên sao? Sở Vân Hiên này, không đến mức khiến hắn kiêng kị chứ? Nếu như ngay cả một Sở Vân Hiên cũng phải kiêng kị, nàng nghi ngờ có nên theo Đế Lâm không. Nhưng có vẻ cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể đi theo. "Thuộc hạ có thể hỏi tại sao không?" Nhiễm Thu Tuyết hỏi. "Không nên hỏi những chuyện không cần thiết." Nói xong, hắn quay người đi ra. "Vâng..." Nhiễm Thu Tuyết sau đó nhìn Trần Bân: "Ngươi biết lý do là gì không?" "Ta làm sao biết được, nghe lệnh làm việc là được rồi." "Vậy bây giờ, ta cần phải làm gì?" "Bây giờ, đối với ngươi việc duy nhất cần làm là nhanh chóng tăng cường bản thân, bất luận thủ đoạn, trả giá, hậu quả, đương nhiên, trong khả năng của mình, đừng để xảy ra chuyện là được." Nhiễm Thu Tuyết gật đầu: "Vậy ta nên đi đâu?" "Yêu tộc, ma tộc, chỗ nào mà chẳng được? Còn ở nội bộ nhân tộc thì, gần đây tốt nhất nên khiêm tốn một chút, ngươi là mục tiêu chú ý trọng điểm của bọn họ, hơn nữa ngươi bây giờ còn chưa mạnh, nên đi phát triển đi." "Biết rồi." Trần Bân: "Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng mơ tưởng khiêu chiến quyền uy của Đế Lâm đại nhân, lời của hắn, ngươi cứ làm theo là được, không cần oán hận, càng không được ngỗ nghịch, ngươi sẽ có được tất cả những gì mình muốn." "Hiểu rồi." 12h trưa. Sở Vân Hiên có thể tiến hành đánh dấu mới. "Đinh... Hôm nay xin đến khu biệt thự Hàng Vịnh Nước vào bất kỳ thời gian nào để tiến hành đánh dấu." "Cái này thì đơn giản." Khu biệt thự Hàng Vịnh Nước, là một nơi có vị trí khá xa trung tâm ở Thánh Đô, tuy rằng cũng tính là phồn hoa, nhưng dù sao cũng là khu biệt thự nên chắc chắn không có ở ngay trung tâm thành phố được. Nhưng tiện tay một chút là có thể đi đến đó rồi. Sở Vân Hiên bắt xe là đến được. Nếu tất cả nhiệm vụ hệ thống đều đơn giản như vậy thì Sở Vân Hiên sẽ sướng rồi. "Khu biệt thự Hàng Vịnh Nước." Sở Vân Hiên tra bản đồ. Cách nơi này hơn 30 km. Đêm khuya thanh vắng hắn trực tiếp ra ngoài. Trên đường, Tiêu Thất Nguyệt gọi điện cho Sở Vân Hiên: "Nghe nói Nhiễm Thu Tuyết là Mị Ma?" "Đúng thế!" "Ngầu đấy, để cho nàng chạy rồi?" "Trong nội bộ xảy ra vấn đề." Sở Vân Hiên cũng bất đắc dĩ nói. "Haizzz, lần này phiền phức to rồi, nàng hận ngươi như thế, sau này sẽ còn nhiều chuyện, ngươi chú ý một chút." "Biết rồi, ngươi cũng cẩn thận nhé." Tiêu Thất Nguyệt: "Bản tiên nữ một cô gái, có gì phải sợ nàng? Ngươi bảo Tiểu Ảnh các nàng cẩn thận chút nhé." "Ừm, lát nữa cùng nhau nói, chú ý một chút là được." Khu biệt thự Hàng Vịnh Nước. Lôi Dương mặt mày khó chịu ngồi trong phòng khách. Hắn nghĩ mãi không ra, sao Sở Vân Hiên lại ngông cuồng như vậy? Đứng nhất đại hội Thiên Vũ, thực lực lợi hại. Một kiếm chém Yêu Hoàng, cũng rất đáng nể. Đúng là nhận được sự chú ý của cao tầng nhân tộc, tương lai có hy vọng. Không có vấn đề. Cho nên, liền xem thường Lôi Dương hắn như thế? Cướp nữ nhân của hắn coi như xong, vẫn không thèm để hắn vào mắt đúng không? Lôi Dương hắn thân phận gì? Thiên Tôn cảnh. Sau lưng là gia tộc Lôi gia cấp thiên ở Thánh Đô. Gia tộc Lôi gia có mười mấy người cảnh giới Thần Hoàng. Cả cảnh giới Thiên Đạo cũng có hai ba người. Sao hắn chịu nuốt cục tức này? Không thể công khai giết Sở Vân Hiên, nhưng tuyệt đối không thể để Sở Vân Hiên nghênh ngang như vậy được. "Cướp nữ nhân của ông đây, vậy ông đây nhất định phải khiến mày hối hận! Mày cho rằng ông đây sợ mày à? Không nhìn xem mẹ nó mày có bối cảnh gì, ông đây có làm gì, mày có thể làm gì? Mày có dám đến Lôi gia nhà ông đây mà gây sự không?" Lôi Dương hơi nheo mắt. Tiếp đó, hắn liếc mắt nhìn một bóng người đã bất tỉnh trong góc phòng khách. "Đáng tiếc, Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết loại này ta thật sự không làm gì được, cũng không dám làm, nhưng mà An Tâm này, cũng là hồng nhan tri kỷ của mày đúng không? Ha ha ha." "Ông đây gửi tin cho cô ta nói, trong tay ta có thứ có thể làm mày thân bại danh liệt, không ngờ cô ta lại ngốc nghếch đến như vậy? Xem ra, An Tâm này quả thực có mối quan hệ không đơn giản với Sở Vân Hiên, rất có thể là bạn gái." Lôi Dương rít một hơi thuốc. Hắn muốn làm rất đơn giản. Đùa bỡn An Tâm. Sau đó quay video gửi cho Sở Vân Hiên. Hắn muốn cho Sở Vân Hiên biết, xem thường Lôi Dương hắn thì hậu quả sẽ thế nào. Hoặc có lẽ là dùng video và mấy thứ không có chứng cớ trong tay hắn để uy hiếp An Tâm. Khiến An Tâm rời xa Sở Vân Hiên. Đến với hắn Lôi Dương. Hắn đã tìm hiểu qua về An Tâm. Cô gái này không phải kiểu người mạnh mẽ. Có khả năng cô ta thật sự sẽ bị uy hiếp bởi video. Đến lúc đó, ôm An Tâm đến trước mặt Sở Vân Hiên. Khiến Sở Vân Hiên khó chịu chết. Lôi Dương hoàn toàn không sợ Sở Vân Hiên. Luận về thực lực, về bối cảnh, Sở Vân Hiên tính là cái gì? Cũng chỉ là một người trẻ tuổi được nhân tộc xem trọng, tiềm năng lớn thôi. Tưởng mình là ai? Lôi Dương chuyên tâm lắp camera quay phim và giá đỡ. Đương nhiên, ý định của hắn không cần phải lộ mặt, chỉ cần quay An Tâm là đủ... Một bên khác. Sở Vân Hiên cũng đã đến bên ngoài khu biệt thự Hàng Vịnh Nước. "Phải vào trong mới đánh dấu được sao?" Sở Vân Hiên dùng một luồng sức mạnh không gian, tiến vào bên trong khu biệt thự Hàng Vịnh Nước. "Đinh... Đánh dấu thành công, nhận được phần thưởng: [Thiên phú —— Chiến Hồn]." "Chiến Hồn?" Ngược lại là có quy tắc chiến hồn, mở ra sau sẽ không ngừng tăng cường toàn bộ thuộc tính của mình, một thời gian sau có thể tăng gấp bốn năm lần. Bình thường thế à? 【 Chiến Hồn 】: thiên phú, nếu ở trong chiến đấu, có thể tăng cường chiến lực vô hạn không ngừng. Sở Vân Hiên: "......" Đây không phải là sức mạnh mà hắn muốn có của Thượng Quan Vũ sao? Chỉ cần chiến đấu là có thể tăng chiến lực vô hạn, cho đến khi bản thân không chịu được hoặc linh lực cạn kiệt mới thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận