Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 521: Vong hồn đại quân

Chương 521: Vong hồn đại quân Sở Vân Hiên có sáng tạo pháp tắc, đây là rất nhiều người có thể thấy được. Song sinh pháp tắc. Pháp tắc tuyệt linh chi thủ cùng đỉnh cấp sáng tạo pháp tắc. Dựa theo lời Sở Vân Hiên nói là...
Hắn thừa dịp chính mình hôn mê, đối với mình làm chuyện không thể miêu tả, tiếp đó lại dùng sáng tạo pháp tắc cho nàng chữa trị? A? Có bỉ ổi như vậy sao? Không thể a? Nhưng mà... mẹ nó cũng không phải không có chút khả năng a! Thứ nhất, nàng xác thực rất xinh đẹp. Thứ hai, nàng không phản kháng được. Thứ ba, bọn họ là đối lập nhau, hắn không cần phải lo lắng gì. Hắn chỉ cần trong lòng không có trở ngại, lại không cần phải chịu trách nhiệm gì. Ta tào!?
“Ngươi không thể bỉ ổi như vậy chứ?” Diệp Linh U nhíu chặt mày nhìn Sở Vân Hiên.
“Ngươi đoán xem.” Sở Vân Hiên nhếch mép cười.
“Cũng có thể.” Sở Vân Hiên nói: “Ngươi đoán xem điện thoại của ta ngoài ảnh chụp dáng vẻ của ngươi, sẽ có cái gì video không?” Diệp Linh U: “???” “Về sau, thành thật một chút nhé.” Sở Vân Hiên khẽ nhếch mép nói.
Sưu —— Diệp Linh U trực tiếp tung một quyền đánh về phía Sở Vân Hiên.
Mà Sở Vân Hiên trong nháy mắt lắc mình né tránh.
“Lĩnh vực cảnh Thất Tinh.” Diệp Linh U nghiến chặt răng trắng ngà nhìn chằm chằm Sở Vân Hiên.
Cái tên này, chỉ mới hai ngày, cũng tại thánh di chi địa nhận được cơ duyên. Bằng không thì cảnh giới sẽ không tăng vọt.
“Chuyện cũng đã xảy ra rồi, thế nào? đánh nhau với ta một trận trong lòng liền thoải mái rồi sao?” Diệp Linh U nghiến chặt răng trắng ngà.
Nói thật.
Nàng không xác định Sở Vân Hiên nói thật hay giả.
Nàng cũng cảm giác có thể là giả.
Nhưng mà, vạn nhất là thật thì sao?
Hắn nói quá cặn kẽ.
“Ngươi cho ta xem một chút video trong điện thoại của ngươi.” Diệp Linh U nói.
“Cái kia không tin hay không là tùy ngươi, bất quá sao cũng được a, ngươi coi như không có việc gì là được rồi, ngược lại ta đã cho ngươi chữa trị.” Diệp Linh U:???
Thật là vô sỉ!
“Vốn ta thật sẽ không ở sau lưng đâm ngươi dao, nhưng bây giờ, thật không dễ nói.” Diệp Linh U lạnh lùng nói.
“Thế nào? Ngươi còn muốn cùng ta đi tiếp sao?” Bốn phương tám hướng đều là một mảng tối đen không thấy đâu là bờ, ai cũng không biết nên đi đâu, ngược lại, bọn họ tuy rằng cùng nhau tiến vào, nhưng thật không cần thiết phải đi chung.
“Đi cùng nhau thôi, còn có thể chiếu ứng lẫn nhau.” Diệp Linh U nói.
“Ngươi là muốn đi theo ta để có thể chiếu ứng lẫn nhau?” Sở Vân Hiên nói một câu.
Xoát —— Một thanh kiếm xé gió phóng tới Sở Vân Hiên.
Vị trí của Diệp Linh U là đối diện Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên là đang quay lưng về phía thanh kiếm lao tới. Diệp Linh U trong nháy mắt phát hiện. Tuy Sở Vân Hiên cũng cảm nhận được, nhưng phía sau Sở Vân Hiên, một luồng sức mạnh màu đen chặn lại thanh kiếm kia.
“Hòa nhau.” Diệp Linh U nói.
Sở Vân Hiên; “......” “Ngươi thật sự có ý tốt đấy.” Diệp Linh U nhún vai.
Tiếp đó ánh mắt hai người nhìn về phía bóng tối xa xăm.
Trong bóng tối, mơ hồ có một tảng đá lớn, trên tảng đá có một bóng người đứng.
Sở Vân Hiên và Diệp Linh U trong nháy mắt cảnh giác.
“Còn muốn ta đi cùng sao?” Diệp Linh U hỏi.
“Nói thật, hai ta đạo bất đồng mưu cầu khác nhau, ta đối với ngươi làm cái loại kia chuyện, ngươi coi như không có gì đi, dù sao ngươi cũng không có bất kỳ ấn tượng gì đúng không? Ngươi cũng đừng ỷ lại vào ta, bây giờ ngươi cũng có thể đi.” Diệp Linh U: “......” Thật vô sỉ Sở Vân Hiên!
Sưu —— Thân ảnh phía trước bọn họ trong bóng đêm nhảy lên.
Cơ thể trên không trung dường như định cách trong một khắc, tiếp đó khẽ vươn tay, một thanh kiếm xuất hiện trong tay, liền lập tức lao về phía hai người.
Khí thế trên người Sở Vân Hiên và Diệp Linh U cũng đột nhiên bộc phát ra.
Hai người đồng thời lóe lên theo hai hướng khác nhau, tránh né công kích, tiếp đó hai kiếm cùng lúc đâm tới.
Cùng lúc đó, Sở Vân Hiên thấy rõ tình huống của người kia.
Người mặc áo giáp dường như có chút gỉ sét, mũ giáp phía dưới không nhìn rõ hình dạng.
Chỉ có một đôi mắt phát ra ánh sáng đỏ.
Khi kiếm của Sở Vân Hiên đâm vào hông hắn trong khoảnh khắc đó.
Sở Vân Hiên cảm thấy không thích hợp, giống như... là trống rỗng?
Diệp Linh U cũng có cảm giác tương tự.
Đột nhiên, thân ảnh kia quét ngang một kiếm.
Sở Vân Hiên và Diệp Linh U kéo giãn khoảng cách.
“Thực lực không mạnh, nhưng dường như không e ngại linh khí.” Diệp Linh U nói.
Sở Vân Hiên quấn quanh ngọn lửa trên thân.
Oanh —— Một đạo hỏa cầu đánh tới.
Thân ảnh kia bùng cháy trong ngọn lửa, sau đó chậm rãi tiêu tan, chỉ để lại một thanh kiếm rỉ trên mặt đất.
Sở Vân Hiên đi tới liếc mắt nhìn, cau mày: “Vong hồn sao?” Diệp Linh U gật đầu: “Chắc là, trong không khí này ngoài một cỗ khí tức túc sát cực kỳ đáng sợ, còn có một loại khí tức cần phải chính là vong hồn.” Ngay lúc này.
Trong bóng tối xuất hiện một vệt ánh sáng yếu ớt, đồng thời kèm theo sương mù trắng xóa.
Xuyên qua màn sương, Sở Vân Hiên và Diệp Linh U nhìn thấy thiên quân vạn mã xa xa trước mắt.
Kim qua thiết mã, trong tay cầm đủ loại vũ khí.
“Xem ra, nơi đây từng là một chiến trường.” “Số lượng tuy nhiều, nhưng cũng may thực lực không tính quá mạnh.” Sở Vân Hiên thiêu đốt ngọn lửa trên người.
“Cấm: Phượng Vũ Thiên Tường!” Ngâm —— Một con Phượng Hoàng đỏ rực bay lên.
Diệp Linh U cảm nhận được luồng sức mạnh của Sở Vân Hiên, nhíu mày thật chặt.
Chiêu này, vào thời điểm Thiên Vũ đại hội nàng đã chứng kiến, nhưng khi đó không có mạnh như vậy.
Sự mạnh mẽ này tuyệt không phải do cảnh giới của Sở Vân Hiên tăng lên vài sao mang lại. Hơn nữa, bản thân linh kỹ này cũng không phải so với trước kia có thể so sánh được. Cho nên, có lẽ ở Thiên Vũ đại hội, hắn vẫn còn giữ lại thực lực sao?
“Giết!” “Giết!” “Giết!” Những bóng người kia đồng loạt hô lớn.
Oanh —— Phượng Hoàng đánh vào đám người, một tiếng nổ lớn kèm theo mặt đất rung chuyển đột ngột.
Diệp Linh U lộ ra vẻ giật mình, thật là một linh kỹ mạnh mẽ. Không! Không chỉ là linh kỹ! Mà còn là hỏa thuộc tính của Sở Vân Hiên thật sự rất mạnh.
Trước kia chỉ là quan chiến, mà quan chiến dù sao cũng không thể tự mình lĩnh hội được. Bây giờ nàng tự mình cảm nhận được sự nghịch thiên của hỏa thuộc tính của Sở Vân Hiên. Bản thân hỏa của Sở Vân Hiên vốn đã mạnh, thêm nữa Phượng Hoàng thiên giai, kỳ thực hỏa thuộc tính của hắn cũng được tăng lên một lần vô cùng lớn. Hắn đã trở nên mạnh hơn, lại thêm Phượng Hoàng tụng thế ghi chép thăng hoa. Một chiêu Phượng Vũ Thiên Tường này so với trước đây đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Cho nên, sau này nếu có thời gian, Sở Vân Hiên nên đi tìm tòi thật tốt chiêu thức sau này của linh kỹ này.
Một mảnh quân đội hóa thành tro bụi, nhưng... vẫn còn mười mấy thân ảnh đột phá biển lửa, lấy tốc độ khủng khiếp phóng về phía bọn họ, toàn bộ đều là vong hồn lĩnh vực cảnh.
Vẫn chưa hết. Bốn phương tám hướng, từng đội quân vong hồn từ từ xuất hiện. Số lượng... không cách nào tưởng tượng được!
“Đừng có đứng đó xem kịch một mình chứ.” Sở Vân Hiên chửi một câu.
Diệp Linh U nhíu mày.
Thái độ của Sở Vân Hiên đối với nàng sao lại kém như vậy?
Có một loại cảm giác gì đó... Tỷ như một nam sinh theo đuổi một nữ sinh, lúc theo đuổi thì hết mực lấy lòng, đến khi có được rồi lại bắt đầu không còn như vậy. Đúng rồi! Chính là loại cảm giác này! Mẹ nó, chẳng lẽ hắn cưỡi xong rồi, rồi với thân là một người đàn ông, cảm thấy đã chinh phục được nàng, thái độ mới kém đi như vậy sao? Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận