Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 255: Ta cảm thấy hẳn không phải là hắn giết Yêu Thần

Chương 255: Ta cảm thấy hẳn không phải là hắn giết Yêu Thần
Mọi người đang thu thập chiến trường, trị liệu vết thương. Liên tiếp hai ba lần có một số lượng lớn cường giả, đi theo chân của nhóm Thiên Đạo cảnh, hướng về phía điện của Yêu Thần thứ năm mà nhanh chóng đuổi theo. Mục đích chính là vì giải cứu Sở Vân Hiên.
Biên giới thành phố Lâm An.
Một thân ảnh đứng ở đó. Đôi mắt hơi hơi ngưng lại.
Một tiểu bối Nhân tộc Thần Thông cảnh. Dẫn tới sự chú ý của tầng lớp cao, lại càng dẫn tới nhiều Thiên Đạo cảnh tự mình ra mặt giải cứu. Riêng phần đãi ngộ này thôi đã quá là khoa trương rồi! Ngươi Thiên Tôn cảnh, Thần Hoàng cảnh bị Yêu Thần bắt đi cũng có ai đi giải cứu đâu. Phỏng chừng chỉ có thiếu chủ Thẩm phán Hội là Trương Sơ Trần bị bắt đi thì mới có người giải cứu. Nhưng có khả năng cao cũng chỉ là chuyện riêng của Thẩm phán Hội. Chính bọn họ phái cường giả giải cứu mà thôi. Còn Sở Vân Hiên, là do cao tầng của tam đại thế lực phái người đi giải cứu. Mặc dù có thể chỉ là làm một chút cho có lệ bề ngoài. Bởi vì về lý thuyết thì không đến mức nói là cứu hắn, trực tiếp giết vào điện của Yêu Thần thứ năm, thậm chí trả giá bằng cả mạng sống của rất nhiều Thiên Đạo cảnh. Nhưng, có thể bước ra một bước này, liền đại biểu ý tứ của những người kia.
“Bất quá, điều này làm sao có thể cứu được ra chứ? Đoán chừng phái người tới cứu người cũng chỉ làm cho có hình thức bên ngoài mà thôi, không có khả năng đánh đến thực chất."
Tống Thư Hằng đội nón đen lên, quay người rời đi.
Sở Vân Hiên, chắc chắn phải chết.......
Quan Hinh mang theo tổng chỉ huy đi tới chỗ Giang Ảnh, Tiêu Thất Nguyệt và những người khác.
“An Tâm, từ phản ứng vừa rồi của Yêu tộc có thể thấy, mục đích của bọn chúng không phải là giết người.” Tổng chỉ huy trấn an mọi người.
“Lần này Nhân tộc phái tới điện của Yêu Thần thứ năm có mấy trăm cường giả, hơn hai mươi vị Thiên Đạo cảnh. Hắn Viêm Ma cũng là một người thông minh, hắn biết một khi đánh nhau, nhất định sẽ lưỡng bại câu thương, nếu như nguyên khí của hắn bị tổn thất nặng, vị trí Yêu Thần của điện thứ năm vậy thì không nhất định là của hắn nữa.”
“Tổng chỉ huy nói đúng, chuyện này là do cao tầng ra lệnh, Viêm Ma này xem như Yêu Thần, hắn thực tế cần phải lo lắng không chỉ là áp lực từ Nhân tộc chúng ta, mà còn là nội bộ, kẻ ngấp nghé vị trí Yêu Thần quá nhiều, một khi thực lực bản thân của hắn không đủ mạnh, rất có khả năng bị soán vị bất cứ lúc nào."
“Đúng vậy, cho nên hắn thậm chí có khả năng bị bức ép phải giao Sở Vân Hiên ra cho chúng ta, điểm này cứ yên tâm đi.”
Bọn họ cũng đang an ủi.
“Ừm.”
“Nghỉ ngơi một chút đi, mọi người đều bị thương, Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết, các ngươi hãy mau chữa trị vết thương trước, chờ một lát là ổn, yên tâm đi, không có chuyện gì đâu.” Quan Hinh nói.
Lúc này, một bóng dáng xuất hiện phía trước.
“Ai? Trùng hợp vậy sao?”
Sở Vân Hiên vỗ vai Kỷ Phong. Giờ phút này, Kỷ Phong đang dọn dẹp chiến trường. Giết nhiều yêu thú như vậy, khẳng định là muốn lấy yêu tinh của bọn nó ra tu luyện. Kỷ Phong cảm thấy có người vỗ vai, hắn đứng lên quay đầu nhìn lại.
“Con mẹ nó!” Kỷ Phong ngơ ngác nhìn Sở Vân Hiên.
“Không phải, huynh đệ, sao ngươi lại có thể trở về rồi?”
Cái này mẹ nó quá bất hợp lý rồi a. Hắn bị Yêu Thần bắt đi mà! Hắn vậy mà có thể trở về được á?
“Kết thúc rồi sao?” Sở Vân Hiên hỏi.
Kỷ Phong ngơ ngác gật đầu: “Đúng vậy, Yêu tộc và ma tộc đột nhiên rút quân, tổn thất của bọn chúng rất nặng nề."
Sở Vân Hiên gật đầu: “Vậy ta đi trước đây.”
“Ờ...... Đi...... Đi.”
Sở Vân Hiên tiếp tục đi về phía trước.
Phía trước. Điện thoại của Giang Ảnh đột nhiên vang lên. Nàng liếc mắt nhìn. Là tin nhắn mà Sở Vân Hiên nhắn trong nhóm. Nàng sửng sốt.
“Hắn... hắn hình như trở về rồi?” Giang Ảnh có chút không dám tin nói.
“Gì?” Mọi người xung quanh cũng ngây ra.
“Ừm... Hình như đúng là thật.” Tịch Sơ Tuyết nhìn vào điện thoại của mình cũng nói một câu.
“Hả?” Tổng chỉ huy và mọi người cũng nghi ngờ liếc nhau.
Sao có thể được chứ? Khả năng duy nhất để hắn trở về là được người cứu. Nhưng như vậy thì không thể, chính hắn trở lại ư? Từ tay của Yêu Thần chạy về sao? Làm gì có chuyện đó được chứ?
Xoát ——
Một luồng sức mạnh không gian được giải phóng, Sở Vân Hiên xuất hiện bên cạnh Giang Ảnh và Tịch Sơ Tuyết.
“Ta về rồi!”
“Hả?” Những người bên cạnh Quan Hinh đều ngẩn người ra. Giang Ảnh và Tịch Sơ Tuyết thậm chí đến giờ phút này vẫn không thể tin được.
“Ngươi......” Giang Ảnh trực tiếp nhào vào lòng Sở Vân Hiên.
“Sau này ngươi có thể đừng náo loạn như vậy nữa không hả? Phiền muốn chết." Trong giọng nói của Giang Ảnh lộ ra một vẻ nghẹn ngào.
Bên cạnh, Tịch Sơ Tuyết nhìn bề ngoài thì rất bình tĩnh. Nhưng thực tế thì nàng vẫn luôn gắng gượng kìm nén.
Tần Phong dùng sức vỗ vai Sở Vân Hiên: “Trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi! Người không sao là tốt rồi!"
“Ta dựa vào! Tốc độ của bọn họ nhanh như vậy sao?” Quan Hinh giật mình nói.
“Tốc độ của ai?” Sở Vân Hiên hiếu kỳ hỏi.
“Mấy vị cường giả Thiên Đạo cảnh của Nhân tộc đi cứu ngươi đó." Quan Hinh nói.
“Hả?” Sở Vân Hiên gãi đầu: “Ta không thấy ai cả."
“Gì? Không phải bọn họ cứu ngươi ra sao?" Có người hỏi.
Sở Vân Hiên lắc đầu: “Ta còn không thấy ai tới cả.”
“Vậy ngươi làm sao ra được?”
Sở Vân Hiên nói: “Tự mình đi ra."
“Hả?” Mọi người ngẩn người.
Tổng chỉ huy và mọi người cũng nhìn nhau khó hiểu.
Cái quái gì vậy? Ngay lúc này, trên bầu trời, một đám cường giả đang nhanh chóng đến. Sau đó đồng loạt hạ xuống xung quanh bọn họ.
Rầm ——
Một tiếng vang thật lớn. Tiếp đó một cái xác to lớn rơi xuống trước mặt bọn họ. Rõ ràng chính là bản thể của Viêm Ma.
“Đây là...... nguyên thân của Viêm Ma?” Mọi người ngây ngẩn cả người.
Kim Thánh cau mày nói: “Điện Yêu Thần thứ năm đã bị hủy, bên đó có không ít thi thể, chúng ta tới nơi đó liền thấy cỗ thi thể này, Viêm Ma đã chết, điện của Yêu Thần thứ năm bị hủy rồi.”
“Cái gì!?” Con ngươi của mọi người co lại.
Kim Thánh nói: “Chúng ta không thấy tiểu tử kia, không biết chuyện gì đã xảy ra, bất quá gặp phải vài Yêu Vương còn sống, bọn chúng nói là hình như tiểu tử kia đã giết chết Viêm Ma?” Khi nói chuyện này, Kim Thánh chính hắn cũng cảm thấy có chút không tin.
“Cái gì?” Bọn họ liền không dám tin mà nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Hả?” Kim Thánh nhìn theo ánh mắt của bọn họ về phía Sở Vân Hiên bên cạnh. Tiếp đó cũng nhíu mày.
“Ngươi......” Mạnh như hắn - một Thiên Đạo cảnh, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì. Cảm thấy mọi thứ có chút quá quỷ dị.
“Ngươi làm sao trở về?” Tổng chỉ huy nói: “Tự mình trở về.”
“Hả?” Những Thiên Đạo cảnh cũng nhìn nhau ngơ ngác.
“Xảy ra chuyện gì? Thật sự là ngươi giết Viêm Ma sao?”
Sở Vân Hiên nói: “Do vận may thôi.”
Mọi người:???
Bọn họ nhìn nhau ngơ ngác. Ngoài khả năng này ra thì còn có thể nào nữa chứ?
“Ngươi đã làm như thế nào?” Kim Thánh không dám tin hỏi.
Quá bất hợp lý a. Ai mà có thể tin nổi chứ? Ngay cả đến bây giờ, bọn họ vẫn không nghĩ ra một khả năng nào khác. Nhưng bọn họ làm sao có thể tin được khả năng này chứ?? Bọn họ thà tin rằng vào thời khắc mấu chốt, có người nào đó đột nhiên ra tay giúp đỡ. Chỉ có khả năng đó mà thôi. Dù ngươi có Linh Khí nghịch thiên gì đó đi nữa, sao có thể giết được Yêu Thần chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận