Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 648: bát trọng thiên trận chiến cuối cùng

Chương 648: Trận chiến cuối cùng của Bát Trọng Thiên
Nhưng Sở Vân Hiên không thể nào mọi thứ đều dựa vào hệ thống. Hay nói cách khác, hắn không thể cứ mãi chờ đợi vào hệ thống. Hơn nữa, tử vong sân đấu cũng được xem như một cuộc ma luyện lớn. Điều quan trọng là, Sở Vân Hiên thực sự phải nhanh chóng rời khỏi Tội Ác Chi Đô. Và hơn nữa, hắn đã đạt 179 trận thắng. Hắn còn muốn gặp được người kia. Để tạo ra pháp tắc, Sở Vân Hiên phải cố gắng hết sức.
"Đi đánh trận thứ 180?" Sở Vân Hiên nhìn về phía Diệp Linh U hỏi.
"Ừ."
"Đi."
Thời gian trôi nhanh. Lại là ba tháng nữa. Sở Vân Hiên cùng Diệp Linh U đã thành công đạt tới 179 trận thắng. Trong khoảng thời gian này, bọn họ đều đánh các trận hai người chiến. Và ở trận thứ 180, bọn họ sẽ phải đến Cửu Trọng Thiên. Những người có thể đạt đến 180 trận thắng, đều không còn là Thần Hoàng cảnh nữa. Mà đều là Thiên Đạo cảnh. Thậm chí còn có Thiên Đạo cảnh ngũ tinh trở lên. Phần lớn là phải xem vận may. Còn Sở Vân Hiên và Diệp Linh U. Cảnh giới của cả hai đều đã đạt tới Thần Hoàng cảnh lục tinh. Cảnh giới của bọn họ có thể xem là tăng lên rất nhanh. Mục tiêu tiếp theo của bọn họ chính là trong một khoảng thời gian nhất định phải trùng kích Thiên Đạo cảnh. Khi đạt tới Thiên Đạo cảnh, bọn họ mới có thể thử sức chinh phục chuỗi thắng liên tiếp cao hơn. Vì việc có thể đạt tới 179 trận thắng khi vẫn còn ở Thần Hoàng cảnh. Phần lớn là nhờ Sở Vân Hiên kích hoạt các loại hệ thống. Còn thực sự đánh nhau, thật sự rất khó giải quyết. Sở Vân Hiên hiện tại có hệ thống tăng gấp ba chiến lực.
"Hay là chúng ta nhất cổ tác khí đánh đến 180 trận thắng, sau đó đi Cửu Trọng Thiên trùng kích Thiên Đạo cảnh?" Sở Vân Hiên nhìn về phía Diệp Linh U bên cạnh hỏi.
"Trước đó đánh rất nhiều trận với đối thủ Thiên Đạo cảnh, có thể thắng cơ bản đều dựa vào các loại thủ đoạn ly kỳ của ngươi, ta cũng coi như là đi theo ngươi lăn lộn cho đến giờ được 179 trận thắng, nhưng mà trận thứ 180 này, đối thủ xác suất lớn sẽ rất mạnh." Sở Vân Hiên gật đầu.
"Nhưng nếu chúng ta có thể đi Cửu Trọng Thiên, tốc độ tu luyện lại so với ở Bát Trọng Thiên tăng lên không ít."
"Vậy thì thử xem?" Diệp Linh U hỏi.
"Thử xem."
"Dù sao ta lực lượng không lớn, dựa vào ngươi cả, hay là nói, chính ngươi tự mình đi đánh đi." Sở Vân Hiên dùng sức vỗ một cái vào mông nàng: "Vậy ta một mình đi Cửu Trọng Thiên chịu khổ hả?"
Diệp Linh U: "......"
"Cút đi."
"Đi, yên tâm, giao cho ta."
Hai người sau đó đi tới tử vong sân đấu của Bát Trọng Thiên.
"Là Sở Bác Ái."
"Hắn lại đến tử vong sân đấu sao?"
"Lấy Thần Hoàng cảnh lục tinh mà đánh đến 179 trận thắng, hắn quả là người xưa nay chưa từng có!"
"Còn có bên cạnh hắn, cô nàng thỏ, tuy cô nàng thỏ rất nhiều trận đều đi theo Sở Bác Ái để thắng, nhưng mà chiến lực của nàng cũng vô cùng khoa trương."
"Ta nhớ không nhầm thì trận trước, cảnh giới Thần Hoàng lục tinh của cô ta đã đánh cho Thiên Đạo cảnh nhất tinh không làm gì được, cuối cùng Sở Bác Ái ra tay, giải quyết chiến đấu!"
"Một Thần Hoàng cảnh lục tinh vậy mà có thể chống lại Thiên Đạo cảnh nhất tinh, cũng quá lạ."
"......"
Mà, tử vong sân đấu rộng lớn có rất nhiều người đang dòm ngó Sở Vân Hiên và Diệp Linh U. Đúng là, bọn họ rất lợi hại, thủ đoạn rất mạnh. Nhưng mà, cảnh giới của bọn họ thực sự bày ở đó mà. Đối với những người cũng sắp đạt đến 180 trận thắng, thì việc gặp được hai người cùng cảnh giới Thiên Đạo cảnh mạnh mẽ, hay gặp Sở Vân Hiên và Diệp Linh U thì có khác gì không? Sau khi do dự một chút, có lẽ bọn họ vẫn chọn Sở Vân Hiên và Diệp Linh U. Dù sao, trận thắng của Sở Vân Hiên và Diệp Linh U, trong mắt mọi người thường là những chiến thắng không rõ ràng. Đối thủ bị thương hoặc thất bại cũng đều không hiểu vì sao. Bọn họ cũng không có lời giải thích hợp lý. Quả thực không hợp lẽ thường. Nhưng mà, dù sao cũng chỉ là hai người Thần Hoàng cảnh lục tinh mà thôi. Có thể nghịch thiên đến đâu chứ? Dù sao rất nhiều người bọn họ chưa từng gặp qua. Cũng chưa từng tự mình trải nghiệm. Cho nên bọn họ vẫn hy vọng có thể đánh với Sở Vân Hiên và Diệp Linh U. Bởi vậy, khi thấy hai người bọn họ đăng ký tham gia trận hai người chiến tiếp theo. Có không ít người cũng cố tình đăng ký cùng lúc.
Cùng lúc đó. Trên tầng cao nhất của tử vong sân đấu. Một căn phòng bị gõ cửa. Cánh cửa mở ra, một nữ tử mặc áo bào đen kín mít bước vào.
"Tần Hội Trưởng." Vị Tần Hội Trưởng này chính là người lúc trước Sở Vân Hiên giao dịch. Cũng chính là người cầm lái khống chế Bát Trọng Thiên. Hắn phụ trách Hội Tội Ác ở Bát Trọng Thiên và tử vong sân đấu.
"Sao ngươi lại đến đây?" Tần Hội Trưởng hỏi một tiếng, sau đó vung tay lên, một đạo kết giới ngưng tụ trong phòng. Nữ tử cởi bỏ áo bào đen che kín mặt, lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp cùng dáng người quyến rũ.
"Lần này đến đây, muốn mời Tần Hội Trưởng giúp một chuyện."
"Nói đi." Nữ tử nhìn ra phía cửa sổ sát đất lớn, xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn trận đấu bên ngoài của tử vong sân đấu.
"Giết một người."
"Giết một người mà cũng cần ta sao?" Tần Hội Trưởng kinh ngạc hỏi.
"Một người rất đặc thù."
"Sở Bác Ái?" Tần Hội Trưởng hỏi.
"Đúng."
Tần Hội Trưởng nhíu mày.
"Hắn đắc tội người nào mà lại cần ngươi tự mình đến đây?" Vị nữ tử này có thân phận gì? Cũng giống như hắn, đều là thành viên của tổ chức người cầm lái. Chỉ bất quá nàng ở Cửu Trọng Thiên. Dưới tình huống bình thường, tổ chức người cầm lái và bất cứ ai cũng không có mâu thuẫn gì. Nhưng, mỗi người trong tổ chức người cầm lái, bọn họ cũng là người. Mà là người, thì sẽ có dục vọng, có mâu thuẫn, có nhược điểm, có tình cảm.
"Hắn giết người của ta."
Tần Hội Trưởng sửng sốt. Giết người của nàng? Hắn giết người của tổ chức người cầm lái sao? Không đúng. Nếu hắn giết người của tổ chức người cầm lái, thì căn bản không cần phiền toái như vậy. Tổ chức người cầm lái trực tiếp sẽ phái người đến tiêu diệt hắn. Vậy thì... rất có thể là giết người đàn ông của nàng. Vậy, người đàn ông của nàng là ai? Chắc chắn chính là lâu chủ của sát thủ lâu ở Cửu Trọng Thiên.
Tần Hội Trưởng vội ho một tiếng: "Chuyện này, không liên quan gì đến lão phu cả."
"Ta biết." Nữ tử gật đầu. Không sai. Lâu chủ của sát thủ lâu Cửu Trọng Thiên đúng là người đàn ông của nàng. Nàng ban đầu một mực bế quan. Lúc bế quan xong liền nghe tin dữ này. Nói sao nhỉ? Cũng không phải yêu thương gì cho cam. Việc sống chết của hắn đối với nàng cũng không có tác động quá lớn. Nhưng, dù sao hắn cũng là người đàn ông của nàng. Nàng chắc chắn phải làm gì đó. Tần Hội Trưởng báo cáo tin tức, đó cũng là trách nhiệm của hắn. Sở Vân Hiên lựa chọn giết hắn, mà Tần Hội Trưởng không báo cáo, thì đó chính là Tần Hội Trưởng đã không làm tròn trách nhiệm. Huống chi, Tần Hội Trưởng cũng không biết chuyện gì. Nên nàng cũng không trách Tần Hội Trưởng. Dù sao, bọn họ đều là người của tổ chức người cầm lái, bọn họ rất rõ những chuyện này. Nàng cũng muốn tự mình báo thù. Nhưng, cũng nghe qua một số chuyện. Độ khó cũng không nhỏ. Lại thêm thân phận của nàng. Hở chút là rơi vào vạn kiếp bất phục. Cho nên, nàng lựa chọn một cách khác.
"Ngươi muốn ta làm gì?" Tần Hội Trưởng hỏi.
Nữ tử nói: "Trong lòng Tần Hội Trưởng chắc là rõ rồi."
Tần Hội Trưởng đương nhiên biết rõ. Làm gì? Đơn giản chỉ là động tay động chân một chút với đối thủ của Sở Vân Hiên. Điều cho hắn gặp đối thủ mạnh nhất, để hắn chết ở tử vong sân đấu. Như vậy có thể xem như cách báo thù hoàn hảo nhất.
"Việc này..."
"Tần Hội Trưởng, loại chuyện này ta biết không hợp quy định, nhưng trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, nếu ta bán đứng ngươi, ta cũng muốn rơi vào vạn kiếp bất phục, nếu ngươi và ta không nói, không ai có thể điều tra ra, bọn họ sẽ chỉ cho là ngẫu nhiên gặp phải đối thủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận