Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 877: dị biến lại nổi lên

Chương 877: Dị biến lại nổi lên Sở Vân Hiên một kiếm, cường giả kia tự nhiên là không để vào mắt.
Mặc dù hắn cũng không biết vì sao lực lượng của mình vậy mà hắn không chết.
Mà Sở Vân Hiên muốn chính là hiệu quả này.
Mỗi ngày có thể sử dụng một lần hệ thống vô tận chém giết lực lượng!
Sở Vân Hiên hiện tại chỉ hy vọng hệ thống này đối với địch nhân trước mắt ở cảnh giới này là hữu hiệu.
Chỉ cần hữu hiệu, Sở Vân Hiên tin tưởng, một kích bất thình lình không ai tưởng tượng được, tuyệt đối đủ sức!
Quả nhiên.
Sở Vân Hiên chém tới một kiếm, cường giả kia căn bản cũng không để vào mắt.
Hắn xác thực cũng không cho rằng, thế giới này có người có thể làm hắn bị thương.
Bất quá, hắn dường như đối với Sở Vân Hiên hay là có chút tôn trọng.
Ít nhất, hắn không có nương tựa theo chính mình thuần túy nhục thân ngăn cản công kích của Sở Vân Hiên, mà là thả ra một vòng linh lực rất đơn giản.
Nhưng là, không đủ!
Xoát —— Một kiếm này của Sở Vân Hiên trực tiếp đột phá phòng ngự linh lực của hắn.
Không phải bởi vì hệ thống của Sở Vân Hiên có thể trực tiếp đột phá phòng ngự linh lực.
Là bởi vì Thiên Tinh.
Thanh kiếm này, có thể trảm phá hết thảy phòng ngự trên thế gian.
Đồng thời còn có cửu kiếp ám lôi.
Cửu kiếp ám lôi, cũng là một loại thần lôi có thể đột phá phòng ngự linh lực!
Thông thường mà nói, với cảnh giới hiện tại, trảm phá phòng ngự linh lực xong, cũng không thể tạo thành tổn thương lớn đến nhục thân của đối phương!
Nhưng, Sở Vân Hiên có hệ thống!
Một kiếm này rơi vào trên thân cường giả kia.
Ngay sau đó, mọi thứ dường như trở nên yên tĩnh.
"Tình huống như thế nào?"
Rất nhiều cường giả trên mặt đất ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trước mắt.
Mà cường giả Hư Không Xung đi đến một nửa cũng dừng lại.
"Tình huống như thế nào?"
"Hả? Sao lại thế?"
"Ừ?"
"..."
Bọn họ có chút không dám tin vào những gì đang thấy.
"Không... Không thể nào... Không thể nào!"
Cường giả kia không dám tin nhìn ngực mình bị Sở Vân Hiên đâm trúng.
"Không thể nào..."
Sau đó, thân thể của hắn từ từ hóa thành hư vô.
Theo đó hồn bay phách tán.
Sở Vân Hiên vui mừng!
Đây chính là hệ thống a!
Đẹp trai a!!
"Hả?"
Cường giả kia bị Sở Vân Hiên một kiếm giết ngay, khiến cho tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Giờ phút này, kinh hỉ ngược lại là thứ yếu.
Điều đáng nói hơn chính là sự mộng bức.
Qua một hồi lâu...
"Ha ha ha, ha ha ha!!!"
Đám người mừng như điên.
"Chết rồi? Hắn bị Sở Vân Hiên chém giết? Hả?"
"Trời ơi!! Hiên thần! Hiên thần ơi!!"
"Đây chính là đấng cứu thế sao? Một kiếm này có ý gì? Vì sao có sức mạnh nghịch thiên như vậy, vậy mà lại chém giết hắn trực tiếp? Chỉ đơn thuần cảm nhận thì dường như không mạnh mẽ đến vậy mà?"
"Trời ơi!!! Ha ha ha ha!"
"..."
Đám người cảm thấy chiến thắng đến quá dễ dàng.
Nhưng, mọi người cũng biết cường giả kia nghịch thiên đến mức nào.
Hắn có thể chỉ dùng một phần vạn sức lực.
Nhưng, hắn chưa kịp dùng lực lượng khác, đã bị Sở Vân Hiên dùng lực lượng không rõ cứ như vậy mà chém giết!
Không hiểu, căn bản xem không hiểu.
Tuy rằng Sở Vân Hiên thường xuyên làm bọn họ xem không hiểu, nhưng hiện tại lại càng không hiểu.
Bất quá không quan trọng!
Thắng là được!
"Không phải chứ mấy anh em, toàn là thứ bỏ đi hả?"
Ở đằng xa.
Tống Thư Hằng đứng ở đó, mặt mộng bức.
Làm ra thanh thế to lớn như vậy.
Cuối cùng, lại bị Sở Vân Hiên một chiêu đánh cho xong luôn?
Hả?
Ngươi đang đùa à?
Hắn là đồ bỏ hả!
Đâu cả rồi?
Đâu cả rồi?
Mấu chốt là, sao Sở Vân Hiên lại giết được hắn?
Sưu —— Sở Vân Hiên rơi xuống đất.
Ngay sau đó, rất nhiều bóng dáng lao đến!
"Sở Vân Hiên!!"
"Ha ha ha! Trâu bò quá!!"
"Ngọa tào! Ngươi cứu cả Lam Tinh rồi!"
"Ta thật không ngờ, cứ thế mà chết đi? Đây chính là đấng cứu thế sao?"
"Ha ha ha, quá dễ dàng, thật sự quá dễ dàng."
"..."
"Tôi đi! Thật hay giả vậy?"
Tô Phỉ hơi hé miệng nhỏ nhìn Sở Vân Hiên.
Quá khoa trương đi.
Sở Vân Hiên cũng lộ ra một nụ cười.
Nói thật, có hơi dễ dàng thật.
Nhưng nếu không phải vừa mở được hệ thống này, Sở Vân Hiên cũng không biết làm thế nào để giết được địch nhân mạnh đến vậy.
Hắn thật sự có thực lực Chúa Tể Lam Tinh.
Hắn chỉ cần búng tay, Sở Vân Hiên liền phải sử dụng vô địch thẻ.
Hắn hơi dùng chút lực lượng, hắn thật sự có thể dễ dàng để sinh linh Lam Tinh lầm than.
Cũng có một phần là do vận may.
Rất nhiều người gọi tên Sở Vân Hiên.
Thậm chí, tại thành thị Nhân tộc, mọi người dừng lại.
Bọn họ dường như cũng biết chuyện gì đó.
Không biết bao nhiêu người đang kích động hô hoán tên Sở Vân Hiên trong thành.
Sở Vân Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà...
Lông mày của Sở Vân Hiên lại nhíu lại trong giây tiếp theo.
"Nói đi, vì sao thiên địa dị tượng này vẫn chưa biến mất?" Giang Ảnh trầm ngâm nói.
"Chờ chút, phía trên kia là thông đạo đến thế giới kia sao? Chúng ta có phải có thể thông qua đây đi đến thế giới kia không?"
"Không giống đi? Nếu là một thông đạo đơn giản vậy thì chúng ta đi được, chẳng phải người của thế giới kia cũng có thể tới đây sao?"
"Nơi này giống một lối đi, nhưng mà rất kỳ quái."
"..."
Sở Vân Hiên cau mày.
Ngay lúc này...
"Nhìn kìa!!"
Đột nhiên, một giọng nói run rẩy truyền đến.
Ánh mắt mọi người đều nhìn theo.
Rồi con ngươi đột nhiên co rút lại.
Hiện tại là đêm khuya, trên bầu trời đỏ máu, lại có một đôi mắt to lớn, tựa như mắt của Thiên Đạo, đang nhìn chằm chằm vào bọn họ một cách quỷ dị.
Cảnh này, khiến tim mọi người đột nhiên đập mạnh.
Có hơi giống với Thiên Đạo chi nhãn từng xuất hiện khi Sở Vân Hiên trải qua 99 đạo thiên phạt chi lôi.
Nhưng, đôi mắt này, thiếu đi khí tức Thiên Đạo.
Càng mang theo sự âm trầm, quỷ dị, và kỳ lạ.
"Tốt, tốt, tốt!! Xem ra lần này Lam Tinh không đến sai rồi! Quả nhiên quả nhiên!"
Một giọng nói vang lên từ trên hư không.
Nghe được giọng nói này, Tống Thư Hằng đột nhiên ý thức được điều gì đó!
Là người này!
Đúng rồi!
Người vừa rồi bị Sở Vân Hiên đánh chết căn bản không phải là cường giả mà Tống Thư Hằng liên hệ đến từ thế giới kia.
Chủ nhân của giọng nói này mới là thật!
Tống Thư Hằng lộ ra vẻ kinh hỉ!
Ha ha ha!
Hắn đã nói mà.
Sao mà dễ dàng như vậy được!
Hóa ra, người vừa rồi chỉ là một tên lâu la mà thôi.
Ha ha ha!
Vừa rồi cái tên lâu la đó chỉ nhấc tay thôi cũng nghịch thiên thế rồi!
Vậy cường giả này, chẳng phải chỉ cần nhấc tay có thể hủy diệt toàn bộ Lam Tinh sao?
Sở Vân Hiên cau mày.
Mọi người ngẩng đầu nhìn chằm chằm hư không.
Trong khe nứt màu đỏ như máu kia, một bóng người lại chậm rãi xuất hiện, khoanh tay đứng trên không.
So với người vừa rồi, hắn càng thêm cao thâm khó lường.
Sở Vân Hiên:!!!
Cái gì!
Đây mới là chính chủ?
Bóng người kia nhìn chằm chằm Sở Vân Hiên.
"Pháp tắc, không chỉ có một..."
"Không ngờ rằng, trận chiến đại chiến kinh thiên kia, vậy mà để nhiều pháp tắc như thế lưu lạc đến thế giới nhỏ bé như vậy, có lẽ bản tọa sẽ đổi ý một chút."
Giọng nói của hắn mang theo vẻ trêu tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận