Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 784: chúa cứu thế

Chương 784: Chúa cứu thế
Thuộc tính không gian đúng là rất lợi hại. Nhưng là, trên lý luận mà nói, dựa theo cảnh giới của Sở Vân Hiên, thuộc tính không gian của hắn cũng không thể làm đến việc để hắn trong thời gian ngắn như vậy nhảy không gian 5000 cây số đi? Thiên Đạo cảnh xác thực rất mạnh, nhưng mà... chuyện này đã có chút vượt ra khỏi dự liệu của bọn hắn.
“Hắn làm sao lại đi đến Thiên Phúc Sơn bên đó vậy? Chẳng lẽ nói, hắn có manh mối gì? Căn cứ của chúng ta thế nhưng là ở bên kia a.” Mặc dù trụ sở của bọn hắn cách Thiên Phúc Sơn còn có hơn mấy trăm cây số, nhưng đây cũng là hiếm có người đi đến bên kia điều tra. Dù sao đã rất thâm nhập vào lĩnh vực yêu thú, nhất là hắn lại là Sở Vân Hiên.
“Không biết, có thể là trùng hợp, có thể là có manh mối gì, không quan trọng.” Trương Thu Mạt nói.
“Biết rồi.” Sau đó hình ảnh biến mất.
“Khu vực gần Thiên Phúc Sơn, đi thôi.”
“Ừ.”
Thiên Phúc Sơn. Đây là một ngọn núi cao hơn bốn ngàn mét. Chung quanh cũng là những dãy núi liên miên không dứt. Dù sao hiện tại Sở Vân Hiên đã dựa theo vị trí xem bói thẻ, đi đến phạm vi thôi diễn. Vậy tiếp theo, Sở Vân Hiên sẽ ở trong phạm vi này từ từ tìm kiếm.
“Khuy Linh Đồng!”
Khuy Linh Đồng phóng thích, không khác biệt mấy so với tưởng tượng của Sở Vân Hiên. Gần đây, nơi xa, khắp nơi đều là linh lực lưu động. Dù sao trước mắt với tình huống của Khuy Linh Đồng, không thể nào phát hiện ra nơi ở của bọn hắn. Hết thảy chỉ có thể tùy duyên.
“Có thể hay không ở chỗ này đâu?” Sở Vân Hiên nhìn về phía dãy núi Thiên Phúc Sơn. Sau đó, hắn thả người nhảy lên, đi tới đỉnh Thiên Phúc Sơn, quan sát bốn phía.
Ngâm —— Một tiếng chim hót cao vút truyền đến. Tiếp đó, một con Bạch Uế Tuyết Điêu Hoàng to lớn toàn thân trắng tinh lao nhanh về phía Sở Vân Hiên. Yêu thú cấp bậc Thiên Đạo cảnh, đồng thời chưa hóa hình người. Thực lực mười phần cường hoành. Yêu thú đến cảnh giới nhất định về sau, có thể lựa chọn có nên hóa hình hay không. Hóa hình cùng không hóa hình, đều có lợi và hại. Thân người là trạng thái cao nhất. Nhưng một khi hóa thành thân người, liền có nghĩa là mất đi một số thứ. Còn giữ nguyên thân, bất luận là chiến lực hay lực phá hoại, đều rất đáng sợ. Rất hiển nhiên, tòa Thiên Phúc Sơn này là lãnh địa của nó.
“Nhân loại, cút ngay!” Bạch Uế Tuyết Điêu Hoàng phát ra tiếng gầm giận dữ.
Lực lượng không gian của Sở Vân Hiên trực tiếp phóng thích. Con Bạch Uế Tuyết Điêu Hoàng to lớn trực tiếp bị vây giữa không trung, không cách nào nhúc nhích.
“Ngươi!” Bạch Uế Tuyết Điêu Hoàng lộ vẻ sợ hãi. “Đại nhân, tha mạng.” Chỉ trong chớp mắt, nó liền biết tên nhân loại trước mắt này đáng sợ đến mức nào. Nó đường đường là tồn tại Thiên Đạo cảnh tứ tinh, vậy mà lại có thể bị hắn dễ dàng lợi dụng không gian hạn chế. Mặc dù nó có thể đột phá được hạn chế này, nhưng nó rõ ràng, một khi thật đánh nhau, nó sợ rằng sẽ chết rất thảm.
Sở Vân Hiên cũng không muốn giết nó. Dù sao cũng là mình xâm nhập địa bàn của người ta. Hơn nữa, hiện tại thế lực của tam tộc rất hỗn loạn. Nó có thể là yêu thú trung lập, nhưng trong thời gian đại chiến, nếu như nó nguyện ý, nó bình thường cũng sẽ phát huy lực lượng của mình.
“Kế bên đây có dấu vết của bọn Đế Lâm không?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Đại nhân, ta không biết.” Bạch Uế Tuyết Điêu Hoàng nói.
“Vậy có nơi nào kỳ lạ không?” Sở Vân Hiên lại hỏi.
“Đại nhân, ta cũng không biết, đại nhân có muốn đi mấy thế lực Yêu tộc lợi hại hỏi một chút không? Bên này rất nhiều thế lực Yêu tộc cũng đang điều tra, bọn hắn có khả năng nắm giữ nhiều tin tức hơn ta.”
Sở Vân Hiên gật đầu: “Ừ, cẩn thận bọn chúng bị Đế Lâm khống chế.”
“Đại nhân yên tâm! Bình thường có người đến gần, ta đều sẽ hết sức cẩn thận.”
“Ừ.” Sở Vân Hiên sau đó mau chóng bay đi. Sở Vân Hiên bay nhanh trên không.
“Đúng rồi! Thế lực Yêu tộc này không biết có manh mối gì.” Sở Vân Hiên trầm ngâm một tiếng.
Đại chiến giữa Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc, thực chất là Vạn Yêu Minh và dưới trướng Yêu Thần Điện, Ma Thần Điện và dưới trướng Ma Vực, suất lĩnh vô số thủ hạ đại chiến với Nhân tộc. Nhưng trong Yêu tộc và Ma tộc, có rất nhiều thế lực trung lập tồn tại. Tỉ như Lưu Ly Tuyết, Lưu Ly Nguyệt đại biểu cho núi Trời Cáo. Tỉ như bộ tộc Phượng Hoàng, Phượng Hoàng Đài. Lại tỉ như Long tộc chính thống. Phía Nhân tộc, thực tế cũng đã tiến hành một chút liên lạc với Long tộc và Phượng Hoàng nhất mạch. Mặc dù liên lạc không nhiều, nhưng hiện tại bọn họ đã đạt được sự hợp tác. Dù sao bọn họ nhất định phải diệt trừ Đế Lâm, nếu không Lam Tinh sẽ lâm vào cảnh sinh linh đồ thán. Sở Vân Hiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó lấy ra một tấm bùa chú...
Giờ khắc này. Phượng Hoàng Đài. Đây là thế lực lớn thuộc về Phượng Hoàng nhất mạch. Thoạt nhìn, thực chất có chút giống như một tông môn trong tiểu thuyết huyền huyễn. Trong một biệt viện xinh đẹp. Một nữ tử mặc váy tiên màu cam ngồi đó ngẩn ngơ. Thánh nữ Phượng Hoàng Đài, Lạc Linh Lung. Sở Vân Hiên từng có một đoạn sinh tử cùng nàng. Lúc đó, sau thiên Võ đại hội ở thánh di chi địa. Sở Vân Hiên là người của Nhân tộc tiến vào bên trong. Lạc Linh Lung đi cùng một số cường giả của Phượng Hoàng Đài cũng tiến vào. Ai ngờ rằng, đám cường giả của Phượng Hoàng Đài đột nhiên phản bội, suýt chút nữa thì lấy mạng nàng. Dù sao, Phượng Hoàng Đài chia làm hai tộc. Tộc kia có ý định tạo phản, triệt để khống chế Phượng Hoàng Đài. Sau đó cũng gặp Sở Vân Hiên. Với sự giúp đỡ của Sở Vân Hiên, cả hai cùng thu được cấm thuật của Phượng Hoàng nhất mạch 【cấm: Phượng Hoàng tụng thế ghi chép】. Đồng thời, Sở Vân Hiên cũng có được một lần sức mạnh Phượng Hoàng Niết Bàn. Cũng chính tại thánh di chi địa, sau khi phân biệt với Lạc Linh Lung, Sở Vân Hiên có được truyền thừa Tu La. Lạc Linh Lung từ lần đó về sau, không còn gặp Sở Vân Hiên nữa. Sau này nghe được tin tức, thì biết hắn tiến vào Tội Ác Chi Đô. Không ngờ hắn nhanh như vậy đã đi ra, đồng thời phát triển đến mức độ đáng sợ như vậy. Trong mắt Lạc Linh Lung, Sở Vân Hiên đúng là độc nhất vô nhị. Mà Sở Vân Hiên đã cứu mạng nàng. Đối với Sở Vân Hiên, nàng dù luôn không tiếp tục gặp, nhưng vẫn lén chú ý. Nhất là trong đại chiến của tam tộc, Sở Vân Hiên vì Nhân tộc nghịch thiên cải mệnh, càng làm nàng rung động sâu sắc.
“Ngẩn người gì vậy?” Một thân ảnh bước tới. Lạc Linh Lung lập tức đứng dậy. Người đến là một nữ tử nhìn như tiên nữ giáng trần, cao quý, ưu nhã.
“Mẫu thân.” Lạc Linh Lung thi lễ.
“Ngồi đi.”
“Dạ.” Mẹ của nàng chính là chủ nhân Phượng Hoàng Đài. Sau lần đó trở về, Phượng Hoàng Đài đã nổ ra đại chiến. Phượng Hoàng hai tộc đại chiến, cuối cùng là các nàng thắng. Bộ tộc khác cũng đã bỏ đi, hiện tại khác mưu đồ khác rồi.
“Suy nghĩ gì vậy?” Chủ nhân Phượng Hoàng Đài hỏi.
“Ta đang nghĩ… về tai họa của Đế Lâm.”
Chủ nhân Phượng Hoàng Đài gật đầu: “Nếu như vị kia vẫn còn, với thuật thôi diễn của hắn, bất luận Đế Lâm bọn họ trốn ở đâu, cũng có thể tìm ra. Đáng tiếc a… trên đời này không còn người nào có năng lực như vậy nữa.”
“Lam Tinh này... nhiều tai nạn thật, tương lai còn có thiên tai giáng thế như dự ngôn, không biết vị chúa cứu thế này, có thể cứu vớt sinh linh và Lam Tinh hay không?”
“Sở Vân Hiên sao?”
“Trừ hắn ra, ta nghĩ không ra đương đại còn ai có thể xứng đáng trở thành vị chúa cứu thế này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận