Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 288: Ma Thần mời ta đi vào? Để chính hắn tới

Chương 288: Ma Thần mời ta vào ư? Để chính hắn ra đây!
Sở Vân Hiên rất ngơ ngác. Chuyện này không đúng lắm. Cho dù Ma Thần Đệ Tam Ma Vực muốn lôi kéo hắn, cái gọi là Sở Vân Hiên căn bản không có Trấn Hồn Phiên. Nhưng mà, thuộc hạ của hắn cũng không đến mức có thái độ như vậy với mình chứ? Ta mẹ nó nói giết ngươi thì liền thật sự giết ngươi à? Ngươi tin thật đấy? Ngươi đúng là hèn hạ thật đấy à? Sở Vân Hiên ngây người. Không phải, ngươi giết ông đây đi! Ngươi giết ngược lại đi. Thôi thôi. Sở Vân Hiên cũng không nghĩ nhiều. Không quan trọng. Bọn họ không giết vừa hay. Mình đi tìm Ma Thần kia, để hắn giết mình, mới có thể nhận được nhiều ban thưởng hơn. Sở Vân Hiên lại có chút mông lung, lại có chút giả vờ nói: "Tha thứ cho ngươi? Tự vả vào mặt mình đi, ông đây ngược lại đang cân nhắc có nên tha thứ cho ngươi một chút hay không."
Tên Địa Ma vương kia nghiến răng nghiến lợi. Cuối cùng, hắn vẫn là nén giận. Bốp -- Địa Ma vương tự quạt vào mặt mình một cái. Cái tát này có thể nói quá độc ác. Trực tiếp khiến khóe miệng hắn rớm máu.
Sở Vân Hiên: "......"
"Ối mẹ nó?" Sở Vân Hiên ngây ngẩn cả người. Không phải, tình huống gì vậy? Hắn một nhân loại. Lại còn để các ngươi xem như người thất bại. Hơn nữa còn là thế lực đối địch. Yếu như vậy, chạy đến địa bàn của các ngươi. Sao các ngươi lại có bộ dạng giống như đang sợ hắn vậy? Chẳng lẽ, là Ma Thần hạ lệnh, vô luận thế nào cũng phải tạo quan hệ tốt với hắn, nhất định phải lôi kéo hắn về phe? Như vậy chỉ là đang bày ra thành ý của mình? Những người bên cạnh Địa Ma vương, dù cảm thấy Địa Ma vương rất chật vật. Nhưng mà không còn cách nào. Vì mạng sống. Không thể keo kiệt.
"Ma Thần mời!" Một cường giả nói với Sở Vân Hiên. Câu nói này vừa thốt ra, Sở Vân Hiên càng chắc chắn, đám người này là vì muốn lôi kéo hắn vào phe. Cố ý tỏ ra thái độ tốt với hắn. Muốn để Sở Vân Hiên hắn nghĩ lầm thành ý của bọn họ rất lớn. Rất tôn trọng hắn.
"Ma Thần mời ta đi vào thì ta phải đi vào sao? Để chính hắn ra nghênh tiếp." Sở Vân Hiên ngữ khí không tốt nói. Lần này, Ma Thần của ngươi chắc chắn sẽ tức giận xông ra, đem Diệp Thiên Dật hắn giết chết đi? Tiểu tử! Muốn sống khó khăn, muốn chết còn không dễ dàng sao?
"Ngươi!!" Nghe vậy, những người kia nghiến răng nghiến lợi! Mẹ kiếp! Rất muốn băm vằm hắn ra. Nhưng mà, người này, một Thần Thông cảnh, dám một mình đến ma vực bí cảnh diễu võ dương oai. Hắn khẳng định là không sợ hãi rồi! Trừ khi là đồ ngốc. Hắn có phải không? Rõ ràng không phải mà.
"Vậy... Xin mời ngài chờ." Một thân ảnh quay người tiến vào ma điện.
Trong ma điện. Một đám cường giả Đệ Tam Ma Vực, cũng một mực thông qua hình ảnh quan sát tình huống bên ngoài.
"Ma Thần đại nhân."
"Nói."
"Cái nghiệt súc kia quả thực là ngang ngược càn rỡ, diễu võ dương oai, rất hung hăng, mời hắn vào mà hắn không chịu, còn muốn Ma Thần đại nhân ngài đích thân đi mời."
Rắc -- Huyết Ma Thiên nắm chặt nắm đấm. Tự tìm cái chết! Nhưng mà... Sở Vân Hiên diễu võ dương oai, bọn hắn đều thấy rõ cả. Hắn khẳng định là rất tự tin. Thậm chí có thể không coi toàn bộ Đệ Tam Ma Vực ra gì.
"Hừ! Bản tọa ngược lại muốn xem xem rốt cuộc hắn muốn làm gì?" Huyết Ma Thiên tức giận vung tay lên, sau đó đi ra ma điện. Phía sau, một đám người cũng đi theo hắn.
Sở Vân Hiên thấy được một đám cường giả đỉnh cấp đi ra. Hai mắt cũng sáng lên. Đặt ở bình thường, đây chẳng phải là muốn chết sao? Nhưng bây giờ, Sở Vân Hiên chính là đang muốn chết.
"Tiếp theo, Ma Thần này chắc chắn sẽ giơ tay lên, sau đó tóm lấy ta như tóm gà con, cuối cùng thế này thế kia giết ta đi?" Dù sao, Sở Vân Hiên cũng không nể mặt hắn. Lôi kéo hắn thì cho hắn sắc mặt tốt là không vấn đề gì. Nhưng mà, loại cường giả đỉnh cấp này, thân là Ma Thần, còn bị yêu cầu đích thân ra tiếp đón hắn. Chẳng phải là quá mất mặt sao?
Huyết Ma Thiên đi đến trước mặt Sở Vân Hiên. Tiểu tử này, cái tướng mạo này... nhìn đã không thích rồi.
"Ha ha ha, nghe danh đã lâu, vốn dĩ bản tọa cũng muốn tìm cơ hội làm quen với ngươi, ai ngờ tiểu huynh đệ ngươi chủ động đến Đệ Tam Ma Vực của ta, là lỗi của bản tọa, mời, mời!" Huyết Ma Thiên hướng về phía Sở Vân Hiên làm động tác "mời".
Sở Vân Hiên: "......"
Đúng là quá vững vàng! Còn hơn cái Viêm Ma nhiều. Vì lôi kéo Sở Vân Hiên hắn. Cho dù không nể mặt hắn, để một Ma Thần đường đường phải đích thân ra đón, hắn thậm chí còn có thể tươi cười? Loại này mới là cường giả nên có tâm thái và phong độ chứ. Nhưng mà... Aiz!! Sở Vân Hiên bây giờ chỉ muốn loại cường giả nóng nảy như Viêm Ma thôi! Bất quá không sao. Trong mắt bọn hắn, mình chẳng khác nào một con gà con. Chọc giận hắn, tùy tiện là sẽ ra tay giết hắn ngay. Đơn giản thôi.
"Hừ!" Sở Vân Hiên khó chịu hừ một tiếng, sau đó trực tiếp đi vào trong ma điện. Mặt khác những cường giả kia, vào khoảnh khắc Sở Vân Hiên xoay người, ánh mắt, biểu lộ đột nhiên biến đổi. Trực tiếp là tràn đầy sát ý cùng phẫn nộ. Hận đến nghiến răng. Sở Vân Hiên vừa nghiêng đầu: "Đuổi kịp đấy." Trong nháy mắt, tất cả những người mang theo sát ý lập tức chuyển biến 180°, trở nên ôn hòa ngay.
Sở Vân Hiên đi vào trong ma điện. Thấy bàn, bày tiệc thịnh soạn. Ánh mắt hắn nhìn về phía chiếc ghế ở ngay phía trước, nơi trang trọng nhất. Rất rõ ràng, đó là vị trí của Ma Thần. Sở Vân Hiên một lòng muốn chết. Hắn trực tiếp đi đến, sau đó ngồi lên vị trí của Ma Thần, bắt chéo chân. Ma Thần của ngươi lại có thể nhịn, như thế còn có thể nhịn sao? Những người theo vào, bao gồm Ma Thần Huyết Ma Thiên, nhìn thấy hành động của Sở Vân Hiên. Bọn họ càng hận đến nghiến răng. Huống chi là bản thân Ma Thần Huyết Ma Thiên.
"Ma Thần đại nhân, cái này...... Đây quả thực......" Tả hộ pháp nghiến răng nghiến lợi. Trong lòng Huyết Ma Thiên cũng hận đến phát điên! Nhưng mà... Hắn vẫn có thể giữ được lý trí. Tiểu tử này, một Thần Thông cảnh ở trong bí cảnh Ma Vực của hắn, đối mặt nhiều thiên tôn, Thần Hoàng và thiên đạo như vậy. Hắn ngang ngược càn rỡ, không coi ai ra gì coi như xong. Hắn thậm chí vừa vào đã trực tiếp ngồi vào vị trí của Ma Thần! Đây quả thực là viết hai chữ "có lực lượng" cùng câu "ai dám đụng đến ta, kẻ đó phải chết" lên mặt rồi.
"Hắn quả thực là quá càn quấy, thật sự cho rằng chúng ta sợ hắn sao?"
"Ma Thần đại nhân, chúng ta không tiện ra tay, nếu thật không được thì tìm người chết thay, để hắn ra tay giết con kiến này đi."
"Đúng vậy a! Đây quả thực là đang vũ nhục chúng ta! Lão phu sống hơn một ngàn năm, chưa từng phải chịu sự sỉ nhục nào như thế này!"
"......" Ánh mắt Huyết Ma Thiên ngưng lại, lạnh lùng nói: "Tìm kẻ chết thay giết hắn? Để hắn chết trong bí cảnh Ma Vực của ta? Các ngươi nghĩ người đứng sau hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Đó chính là người có thể lặng lẽ xóa sổ sự tồn tại của Viêm Ma đấy!"
"Aiz." Đám người cũng thở dài một hơi. Đúng là đạo lý đó mà.
"Đúng vậy, ít nhất không thể để hắn chết trong bí cảnh Ma Vực của ta được."
"Hơn nữa... Cho dù hắn có chết ở khu vực yêu thú, rất có thể cũng phải đổ tội lên đầu chúng ta thôi, loại cường giả đó hoàn toàn có thể không thèm nói đạo lý, trong mắt hắn, sự sống chết của chúng ta không quan trọng, thà giết lầm một vạn chứ không bỏ sót một ai."
"Cho nên, tất cả mọi người thu hồi sát ý trong lòng lại, nhẫn nhịn cho ta! Hắn ngồi trên vị trí Thần của bản tọa, bản tọa còn có thể nhẫn được, các ngươi có gì mà không thể?" Huyết Ma Thiên nói.
"Cũng phải."
Bạn cần đăng nhập để bình luận