Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 329: Cùng 4 cái hẹn hò, việc nhỏ!

Chương 329: Cùng 4 cái hẹn hò, việc nhỏ!
Đêm đó, Sở Vân Hiên không ngủ.
Hắn cũng không tu luyện.
Hắn đang vì kế hoạch ngày lễ tình nhân ban ngày mà xây dựng một phương án hoàn chỉnh.
Hắn đã lên kế hoạch xong.
Nhưng mà...
Rất khó! Rất nguy hiểm. Rất đáng sợ!
Nhưng mà... vẫn có xác suất thành công rất lớn.
Chẳng phải là hẹn hò cùng 4 cô gái vào cùng một ngày, cùng một thời gian sao?
Chuyện này có gì khó khăn?
Sáng sớm, Sở Vân Hiên vuốt cằm, do dự nói:
"Hay là tách ra nhỉ?"
Thời gian hẹn hò thông thường chắc chắn là từ chiều đến tối.
Cho nên, thời gian buổi sáng và giữa trưa, trên lý thuyết là không dùng để hẹn hò được.
Nếu Sở Vân Hiên vì giảm bớt áp lực, vào thời gian này trước tiên hẹn một người...
Không ổn không ổn!
Hay là phải cùng một chỗ, cùng trong một thời gian!
"Cứ làm thôi!"
Sở Vân Hiên vì kế hoạch được thuận lợi.
Buổi chiều hắn không ở nhà.
Mà trước đó hắn đã đặt trước mấy chỗ.
Về phần bốn nhân vật nữ chính.
Các nàng bất kể xuất phát từ mục đích gì.
Vẫn rất chú tâm chuẩn bị cho buổi hẹn hò hôm nay.
Dù cho Liễu Gia Nhất, Tiêu Thất Nguyệt hiện tại không phải bạn gái thật sự của Sở Vân Hiên.
Nhưng các nàng cũng đều ăn mặc tinh mỹ, trang điểm một phen.
Dù sao hôm nay là lễ tình nhân.
Hôm nay lại là cuối tuần.
Trên đường có rất nhiều mỹ nữ xinh đẹp.
Là con gái, đi dạo phố, ai mà không muốn mình thật xinh đẹp?
Không phải vì cho đàn ông ngắm, cũng muốn làm cho mấy cô gái khác phải ghen tị.
"Ê, Thất Thất à."
Tiêu Thất Nguyệt vừa trang điểm, vừa gọi điện cho Liễu Gia Nhất đang trang điểm bên kia.
"Sao thế?" Liễu Gia hỏi.
"Hôm nay lễ tình nhân, có sắp xếp gì không?" Tiêu Thất Nguyệt hỏi.
Liễu Gia Nhất: "Vậy còn cậu có sắp xếp không?"
Tiêu Thất Nguyệt nói: "Cậu có không?"
Liễu Gia Nhất: "Tu luyện."
Tiêu Thất Nguyệt trong lòng mừng thầm!
Cậu đương nhiên là tu luyện rồi!
Bởi vì Tiểu Hiên Hiên hôm nay muốn hẹn hò cùng bản tiên nữ!
Nhưng mà những lời này, Tiêu Thất Nguyệt nhất định không nói ra.
Chuyện này, chờ đến khi Liễu Gia Nhất tìm được cơ hội đắc ý trước mặt nàng, nàng sẽ mang ra để đánh Liễu Gia Nhất một vố.
Sau đó Liễu Gia hỏi lại: "Còn cậu thì sao?"
"À... bản tiên nữ cũng tu luyện nha."
Liễu Gia trong lòng cũng cười thầm!
Cậu đương nhiên là tu luyện rồi!
Mà ta nói tu luyện là lừa cậu thôi!
"Ừ, sao cũng được, cái này cũng chẳng có ý nghĩa gì." Liễu Gia nói.
Tiêu Thất Nguyệt: "Đúng đúng, vậy cúp nha, bye bye."
"Bye bye."
Mà ở bên khác.
Giang Ảnh cũng đang chú tâm trang điểm.
"Không ngờ tên này lại chỉ hẹn mình đi chơi."
Mặc dù Giang Ảnh rất khó chịu với Sở Vân Hiên.
Nhưng hành động hôm nay của hắn, cô vẫn rất hưởng thụ.
Rất vui vẻ.
Băng sơn Tịch Sơ Tuyết cũng phải bỏ cuộc sao?
Hừ hừ! Xem ra cô Giang Ảnh mới là nhất.
Không được không được!
Ấy da! Hay quá đi à.
Có nên đi tìm Tịch Sơ Tuyết khoe mẽ một chút không?
Thôi bỏ đi bỏ đi.
Dù sao cũng là bạn thân.
Hơn nữa, chuyện này tốt nhất đừng để Tịch Sơ Tuyết biết thì hơn.
Sở Vân Hiên cũng nói như vậy.
Quả thật như thế.
Không cần chiếm tiện nghi còn đi khoe mẽ.
"Xem Tịch Sơ Tuyết đang làm gì, nếu hôm nay nàng ta ra ngoài dạo phố thì không hay."
Giang Ảnh gọi điện thoại.
Ở bên kia.
Tịch Sơ Tuyết đang chọn quần áo.
Thấy điện thoại của Giang Ảnh gọi đến.
Tịch Sơ Tuyết theo bản năng có chút chột dạ.
"Alo..." Tịch Sơ Tuyết nghe điện thoại.
"Tịch Sơ Tuyết, cậu đang làm gì đó?" Giang Ảnh hỏi.
Tịch Sơ Tuyết não bộ quay nhanh.
Giang Ảnh trực tiếp hỏi cô như vậy, chắc chắn là có chuyện.
Hôm nay lại là lễ tình nhân.
Sở Vân Hiên không hẹn ai khác, chỉ lén lút hẹn mình.
Như vậy, liệu Giang Ảnh có chán rồi muốn cùng cô ra ngoài dạo phố ăn cơm hay không?
Rất có thể!
Cho nên, nhất thiết phải dứt khoát cự tuyệt hết những gì có thể phát sinh sau đó.
Tịch Sơ Tuyết nói: "Tớ... Tớ đang tu luyện, có một linh kỹ tu luyện đến thời điểm then chốt."
Tịch Sơ Tuyết nói xong, mặt đã đỏ bừng.
Đây giống như là lần đầu tiên cô... nói dối vậy?
Trời ạ!
Giang Ảnh quá hiểu Tịch Sơ Tuyết.
Bình thường mà nói, Giang Ảnh chắc chắn phát hiện ra sự khác thường của Tịch Sơ Tuyết.
Nhưng mà.
Bây giờ Giang Ảnh trong lòng đang có quỷ mà.
Bản thân cô cũng đang chột dạ.
Nghe Tịch Sơ Tuyết nói tu luyện một võ kỹ vào thời điểm mấu chốt.
Giang Ảnh trong lòng nhẹ nhõm thở ra.
Đâu còn tâm trí mà đi cân nhắc xem Tịch Sơ Tuyết có nói thật hay không?
"À...Ra vậy à, vậy cậu cứ tu luyện cho tốt nha, tớ cũng muốn tu luyện thật tốt." Giang Ảnh nói.
Tịch Sơ Tuyết: "Ừ, được, cậu cố lên."
Giang Ảnh: "Cậu cũng cố lên."
Sau đó Giang Ảnh cúp điện thoại.
"Lần này không thành vấn đề rồi." Giang Ảnh thở phào một cái.
Nếu không trong lòng cô cứ có cảm giác có chút ngại ngùng.
"Hẹn hò hẹn hò." Giang Ảnh vui vẻ lầm bầm.
Biết Sở Vân Hiên lâu như vậy.
Hình như cô cùng Sở Vân Hiên vẫn chưa có lần nào hẹn hò đúng nghĩa thì phải?
Ừ, xác thực là chưa có.
Tịch Sơ Tuyết thì đã có.
Đúng rồi! Tịch Sơ Tuyết cùng Sở Vân Hiên đã hẹn hò rồi!
Còn những hai lần!
Nghĩ vậy, cảm giác tội lỗi trong lòng Giang Ảnh cũng biến mất không ít!
Thời gian cũng sắp đến giờ hẹn với Sở Vân Hiên.
Trong vòng mười mấy phút.
Bốn người bọn họ đều nhận được tin nhắn của Sở Vân Hiên.
Ý tứ đại khái là, mọi người đều ở trong cùng một khu dân cư.
Cũng không cần đồng loạt xuất phát.
Tự ai xuất phát người đó.
Nếu không, dễ bị người khác nhìn thấy.
Các nàng cũng cho rằng Sở Vân Hiên nói rất có đạo lý......
Một bên khác.
Sở Vân Hiên đang ở đầu phố đi bộ.
Quảng trường Mười Một, là khu thương mại phồn hoa nhất bên Giang Đô.
Đủ loại trung tâm thương mại lớn, quảng trường, phố đi bộ.
Hôm nay là ngày lễ, vào thời gian này đã bắt đầu đông nghịt người.
Lúc bình thường người cũng rất nhiều.
Sở Vân Hiên tự nhận mình làm việc rất hoàn hảo.
Thời gian hẹn cũng không giống nhau.
Cố gắng dịch ra một chút.
Sở Vân Hiên đứng ở đó.
Một lát sau.
Ven đường, một bóng dáng đi tới.
Giang Ảnh hôm nay vô cùng xinh đẹp.
Một mỹ nữ đẳng cấp như cô, hễ chú tâm ăn mặc một chút.
Liền vô địch ngay.
Không phải sao?
Những cặp tình nhân đi ngang qua trên đường, cứ hết lần này đến lần khác lại phải nhìn Giang Ảnh.
Mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh.
"Đẹp không?" Một cô gái hỏi.
"À..."
"Chia tay!"
"Này, bảo bối, không phải... Anh không có nhìn mà, anh không có nhìn cô ta, em nghe anh giải thích đi mà."
Sự việc xảy ra bên này, ngay lập tức làm cho một vài chàng trai nhanh chóng thu lại ánh mắt của mình.
"Anh nhìn gì đó?" Một chàng trai nhìn về phía bạn gái mình.
"Hả? Em không có nhìn mà."
"Nhìn hắn đẹp trai đúng không?" Chàng trai chỉ vào Sở Vân Hiên cách đó không xa.
"Chia tay!" Chàng trai quát lên một tiếng.
"Tôi đi! Chia thì chia, anh làm gì như thật vậy?"
Chàng trai: "Ai ai ai, bảo bối, anh chỉ liếc một cái thôi mà, đừng đừng mà."
Sở Vân Hiên nhìn về phía Giang Ảnh, thoáng nở một nụ cười.
"Ở đây nè..." Sở Vân Hiên lên tiếng chào.
Giang Ảnh hơi cười tiến lại.
Sau đó cô thuận thế kéo tay Sở Vân Hiên.
"Chậc chậc, hôm nay thật xinh đẹp." Sở Vân Hiên khen một tiếng.
Giang Ảnh trong lòng cũng vui vẻ.
"Xí, bản cô nương ngày nào mà chẳng xinh đẹp?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận