Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 594: đây không phải bà chủ?

Chương 594: Đây không phải bà chủ sao?
Sở Vân Hiên làm xong chuyện này, tảng đá trong lòng cũng được trút bỏ. Hắn vẫn lo lắng, bên ngoài mọi người sẽ đặc biệt lo lắng cho hắn. Sở Vân Hiên có thể cho các nàng báo bình an một tiếng, cho dù là vào bảy tháng sau. Dù cho khả năng ra ngoài còn cần một hai năm nữa, nhưng chí ít có cơ hội báo bình an một lần như vậy, có thể khiến cả hai bên đều an tâm. Như vậy là đủ rồi.
"150 trận thắng..." Còn 51 trận thắng nữa là có thể rời khỏi Tội Ác Chi Đô. Nhưng, 51 trận thắng này mới thật sự là một nơi kinh khủng. Toàn bộ Tội Ác Chi Đô, có thể đạt đến 150 trận thắng cũng đã là nhân vật cực kỳ nghịch thiên. Phải nghĩ xem, mỗi đối thủ của ngươi đều có số trận thắng tương tự. Ngươi 100 trận thắng, đối thủ cũng 100 trận thắng. 101 trận thắng, đối thủ cũng là 101 trận thắng. Có thể đạt đến 150 trận thắng, thực tế theo một ý nghĩa nào đó, xác suất lớn phải là Thiên Đạo cảnh. Thần Hoàng cảnh ngũ tinh trở lên cũng có cơ hội. Nhưng, Thần Hoàng cảnh ngũ tinh trở lên, bọn họ thật ra cũng không dám đánh. Bởi vì bọn họ cảm thấy gặp Thiên Đạo cảnh xác suất quá lớn. Đó chẳng phải là tự tìm cái chết sao?
Sở Vân Hiên áp lực cũng rất lớn. Hắn trực tiếp từ 118 trận thắng dùng điểm tích lũy nhảy vọt lên 150 trận thắng. Lúc hắn hơn 110 trận, Thiên Tôn cảnh đã không còn nhiều. Thậm chí hắn còn gặp Thiên Đạo cảnh. Có thể tưởng tượng 150 trận thắng là một khái niệm gì. Sở Vân Hiên thực chiến rất mạnh, thực sự có năng lực chiến đấu vượt cấp. Nhưng bây giờ hắn chỉ là Thiên Tôn cảnh tam tinh, vậy cũng không thể nói kiên trì đi đánh với Thần Hoàng cảnh ngũ tinh thấp nhất, xác suất lớn còn có đại lượng Thiên Đạo cảnh đi đánh đúng không? Vậy thì đúng là tự tìm cái chết. Trừ khi hắn mở hệ thống.
Cho nên, theo một ý nghĩa nào đó, đối với một tuyển thủ Thiên Tôn cảnh 150 trận thắng mà nói, 50 trận tiếp theo phải mất mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm cũng là rất hợp lý. Ngươi trước tiên phải tăng lên cảnh giới của mình mới có thể đi đánh đúng không? Nhưng Sở Vân Hiên cảm thấy sẽ không mất lâu như vậy. Cụ thể xem tình huống đi. Tạm thời, hắn có lẽ sẽ không đi đánh.
Sở Vân Hiên bên này để Diệp Linh U giúp hắn xem xét tình hình đấu trường. Sau đó hắn tìm cơ hội trở lại căn cứ. Nhân lúc hệ thống còn tại, trước tiên che chắn trận pháp cho căn cứ ở đây, về sau còn có thể dùng...
“Đinh… Chúc mừng ngươi mở ra hệ thống [Gấp 10 lần tu luyện hệ thống]”.
Một hệ thống tăng tốc độ tu luyện. Liên tục trong bảy ngày. Tăng lên cảnh giới? Cũng không nhất định. Sở Vân Hiên không trở về khu an toàn, liền ở trong căn cứ này. Căn cứ này hiện tại độ an toàn không thể tưởng tượng nổi.
“Vậy thì trong bảy ngày này tu luyện thật tốt một chút đi”. Bảy ngày thoáng chốc đã trôi qua. Sở Vân Hiên một mực an tâm tu luyện. Phượng Hoàng Tụng Thế ghi chép thức thứ hai: Mẫn Diệt Hoàng Bạo. So với thức thứ nhất: Phượng Vũ Thiên Tường, Mẫn Diệt Hoàng Bạo theo một ý nghĩa nào đó là một kỹ năng linh lực chiến đấu rất khoa trương. Nếu Phượng Vũ Thiên Tường lực phá hoại là 10, vậy thì Mẫn Diệt Hoàng Bạo sẽ là 100. Công năng của bọn chúng khác biệt. Phượng Vũ Thiên Tường chú trọng hơn một loại tốc độ! Mà Mẫn Diệt Hoàng Bạo, tựa hồ chính là lực phá hoại cực hạn. Phạm vi không lớn, nhưng một khi ngươi ở trong phạm vi này, vậy thì thực sự cẩn thận.
"Thất tình ghen đã tầng năm, xem lúc nào lĩnh ngộ thất tình hận." Sở Vân Hiên vuốt cằm. Cảnh giới cũng tăng lên tới Thiên Tôn cảnh tứ tinh. Đây chính là thu hoạch trong bảy ngày này. Hiện tại mở ra hệ thống mới, có chút rác rưởi, tạm thời không cần dùng đến. Cho nên, tuần này mục tiêu chủ yếu của hắn chính là Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện.
Một thân ảnh khó chịu đi đến.
"Này." Diệp Linh U nhìn Sở Vân Hiên đứng ngẩn người ở đó, tức giận liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Thế nào rồi?"
"Thế nào? Chẳng lẽ, ngươi xem ta là nô lệ hả? Mỗi ngày thu tiền là ta đi thu, chiêu đãi khách là ta chiêu đãi, mỗi ngày tới chỗ của ngươi tìm ngươi muốn hàng, sau đó lại cho ngươi điểm tích lũy, giúp bọn họ thanh toán điểm tích lũy khu an toàn, có người gia nhập thì ghi nhớ trước, sau đó đi tìm ngươi, suốt ngày còn phải gặp đủ loại thế lực người tới tìm phiền toái, còn ngươi? Ngươi sáng lập thế lực này, liền bỏ mặc không quan tâm rồi?"
"Nào có nào có, cái này không phải là nô lệ mà." Sở Vân Hiên cười cười.
"Cái này còn không phải nô lệ? Ít nhất là khổ lực chứ?"
Sở Vân Hiên cười híp mắt nói: "Đây không phải là bà chủ sao?"
Diệp Linh U: "..."
Câu nói mà Sở Vân Hiên buột miệng thốt ra khiến Diệp Linh U không ngờ đến, ngay lập tức chặn hết lửa giận của nàng lại.
"Tóm… Tóm lại ta cũng cần phải tu luyện, ta còn phải đi đánh ở đấu trường tử vong." Diệp Linh U nói xong quay người muốn đi ra.
"Không cần vội, khó khăn lắm mới nhàn hạ một chút." Sở Vân Hiên bước đến, sau đó kéo tay Diệp Linh U một cái.
"Xoát - -"
Diệp Linh U nhanh chóng rút tay về. Đôi mắt đẹp của nàng có chút ngưng tụ: "Quá đáng rồi đó."
"Sao vậy? Chúng ta những chuyện cần làm cũng đã làm rồi, nắm tay cũng không được sao?"
Diệp Linh U: "..."
"Ngươi nhắc lại xem!"
"Xoát -"
Diệp Linh U trực tiếp giơ một thanh kiếm ngang cổ Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên cười cười.
"Ta không nhắc đến đó cũng là sự thật mà, ngươi cũng đâu có quên được, làm gì mà phải tự mình lừa gạt mình chứ, đúng không?"
Vừa nói, Sở Vân Hiên vừa đẩy kiếm của nàng ra.
"Im miệng, ta đi đấu trường tử vong." Diệp Linh U nói rồi rời đi. Nàng có số trận thắng rất cao, 130 trận. Tiếp theo mỗi một trận đều đặc biệt khó. Nhưng nàng đến Tội Ác Chi Đô, thật ra là chủ động tới. Nàng đến để tìm kiếm một lần đột phá. Tìm kiếm một lần lịch luyện. Sở Vân Hiên không có ngăn cản nàng.
Nửa ngày sau. Diệp Linh U toàn thân máu me, thân thể trọng thương, thất tha thất thểu đi ra từ đấu trường tử vong. Sở Vân Hiên tựa ở nơi đó. Sáng tạo pháp tắc phóng thích, giúp nàng ổn định thương thế. Từ nơi này đến đường vào khu an toàn, với trạng thái của nàng, xác suất lớn sẽ gặp chuyện không hay.
Diệp Linh U nhìn Sở Vân Hiên một cái. Sở Vân Hiên sau đó đỡ lấy nàng.
"Không cần..." Diệp Linh U nói.
"Ờ." Sở Vân Hiên sau đó buông nàng ra. Đột nhiên mất đi chỗ dựa, Diệp Linh U trực tiếp ngã xuống. Bất quá, trước khi thân thể chạm đất, Sở Vân Hiên đã phóng thích lực lượng giúp nàng ổn định. Sau đó Sở Vân Hiên lại nâng đỡ nàng, hỏi: "Rốt cuộc là có cần hay không?"
Diệp Linh U sắc mặt trắng bệch, cắn cắn răng. Hỗn đản! Diệp Linh U trước mắt trắng nhợt, cuối cùng cũng không chịu đựng được, ngất đi. Sở Vân Hiên đỡ lấy nàng, sau đó phóng thích không gian thuộc tính, mang theo Diệp Linh U đang bị thương nặng đi đến căn cứ khu năm. Sau đó mang theo Diệp Linh U đi vào trong căn cứ một căn phòng. Căn phòng nhìn rất ấm áp, tựa như là phòng của một nữ hài tử. Đây cũng là nơi mà Sở Vân Hiên đặc biệt tạo ra. Căn cứ hiện tại rất an toàn, không ai dám đến gần nơi này. Kề bên đây nghiễm nhiên trở thành một cấm khu.
"Ai nha, cái này không phải lại rơi vào tay ta rồi sao?" Sở Vân Hiên lộ ra một vòng ý cười. Trước tiên chữa trị cho nàng đi. Có thủy thuộc tính, mộc thuộc tính, lại thêm sáng tạo pháp tắc, thương thế của nàng tuy nặng, nhưng ổn định thì vẫn không có vấn đề quá lớn.
Trong nháy mắt. Một ngày trôi qua. Lông mi dài của Diệp Linh U hơi rung rinh một chút, sau đó nàng mở mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận