Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 900: Thiên Y Thánh Pháp

Sở Vân Hiên về đến Diệp gia.
Hắn vẫn đang suy nghĩ, làm sao để đưa viên Hỗn Nguyên thạch này cho Diệp Tiêu. Viên Hỗn Nguyên thạch này đến tay Diệp Tiêu, hắn coi như hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất. Sau đó có thể lập tức biết hệ thống rốt cuộc ban thưởng cho hắn thứ gì.
“Sở Huynh, huynh nửa đêm ra ngoài một chuyến sao?”
Vừa về đến sân nhỏ, Diệp Tiêu đã thấy Sở Vân Hiên, sau đó hỏi một câu.
“À, đúng vậy, nhân lúc không có ai, tiện thể đi loanh quanh đế đô, làm quen một chút, ban ngày đông người quá, dù sao bây giờ cũng đang rảnh rỗi.”
Sở Vân Hiên tùy tiện kiếm một lý do.
Diệp Tiêu chắc chắn không tin.
Ừ, lý do này không có vấn đề, nhưng mà gượng ép quá thì phải? Đêm hôm khuya khoắt ra ngoài làm quen đế đô? Ban ngày người đông vậy cũng không thể làm quen được sao?
Nhưng Diệp Tiêu chắc chắn sẽ không hỏi nhiều.
Không liên quan gì đến hắn. Ai cũng có chuyện của riêng mình phải làm.
“Sở Huynh, vẫn câu nói đó, ta không biết có giúp được gì cho huynh không, nhưng nếu huynh có chuyện gì, hoặc có điều gì nghi vấn, huynh cứ yên tâm nói với ta, nếu ta biết hoặc ta có năng lực, Diệp Tiêu ta sẽ không chối từ.”
Diệp Tiêu nói.
Sở Vân Hiên thuận theo nói: “À đúng rồi, huynh nhắc đến cái này, ta quả thật có một chuyện tò mò.”
“Ồ? Sở Huynh cứ nói.”
“Là vầy, ta vừa đi dạo, thấy một phủ đệ khá đặc biệt, gọi là Mưa Bụi Phủ, huynh biết chủ nhân phủ này thân phận là gì không?”
“Mưa Bụi Phủ…”
Diệp Tiêu nhíu mày: “Đế đô có cái phủ đệ nào tên Mưa Bụi Phủ à?”
Đế đô rất lớn. Diệp Tiêu chỉ có thể cho rằng là do mình không để ý cái Mưa Bụi Phủ này.
“Có mà, ngay chỗ kia kìa.”
Sở Vân Hiên chỉ hướng.
Diệp Tiêu: “Ta quả thật không biết, có khi nào đây là phủ đệ mới xây không?”
“Có vẻ đúng là như vậy.”
Diệp Tiêu gật đầu: “Vậy thì đúng rồi, mấy ngày nay chắc ta ít ra ngoài, tin tức hơi chậm một chút, ha ha ha, xin lỗi xin lỗi, mai ta giúp huynh đi hỏi thăm thử.”
“Không sao, ta chỉ thấy Mưa Bụi Phủ này có vẻ không giống với những phủ đệ khác, thuần túy tò mò thôi, ta chẳng phải nói rồi sao? Chỉ là đi dạo tùy tiện, rồi thấy lạ nên hỏi thôi, không quan trọng đâu.” Sở Vân Hiên nói.
“Ha ha ha được thôi.” Diệp Tiêu khẽ gật đầu.
Sở Vân Hiên suy tư nên làm sao để đưa viên Hỗn Nguyên thạch này cho Diệp Tiêu.
Nhưng cảm thấy đưa trực tiếp cho hắn thì quá kỳ lạ. Sau đó hắn cũng về phòng mình.
Sau khi về phòng, Sở Vân Hiên lấy ra sợi dây chuyền của Tô Điệp. Viên Hỗn Nguyên thạch này nhỏ như móng tay, lớn hơn hạt đậu nành một chút.
“Có cần lấy Hỗn Nguyên thạch ra không?”
Sở Vân Hiên suy nghĩ một lát.
“Thôi cứ lấy ra đi, nếu không thì không biết giải thích sao về cái dây chuyền này.”
Nếu Sở Vân Hiên không muốn nói nhiều, đưa thẳng cho hắn là xong rồi. Những chuyện khác không quan trọng.
“Thôi vậy, nghĩ nhiều làm gì.”
Sở Vân Hiên lấy viên Hỗn Nguyên thạch ra ngoài, sau đó đi thẳng ra ngoài.
Cộc cộc cộc.
Sở Vân Hiên gõ cửa phòng Diệp Tiêu.
Diệp Tiêu mở cửa.
“Sở Vân Hiên, có chuyện gì sao?”
Diệp Tiêu hỏi.
Sở Vân Hiên lấy Hỗn Nguyên thạch đưa cho Diệp Tiêu.
“Thứ này chắc là có tác dụng với huynh đấy.”
Diệp Tiêu nhíu mày rồi nghi ngờ cầm lấy.
“Đây là?”
Sở Vân Hiên nói: “Chắc chắn có ích, ta đi tu luyện đây.”
Nói xong, Sở Vân Hiên liền vào thẳng phòng mình.
Diệp Tiêu hơi nghi hoặc trở về phòng.
Tay phải hắn nắm chặt viên Hỗn Nguyên thạch nhỏ xíu.
Tuy hắn đang tìm Hỗn Nguyên thạch. Nhưng chưa từng thấy Hỗn Nguyên thạch bao giờ. Hoặc có thể nói, hắn chỉ nghe qua, đại khái biết chút tình hình.
Nếu bình thường ở bên ngoài, vô tình gặp, có lẽ hắn sẽ nhận ra. Nhưng Sở Vân Hiên đưa trực tiếp cho hắn như vậy. Hắn có thế nào cũng không nghĩ theo hướng đó. Cho nên, giờ phút này hắn rất nghi hoặc.
Xoẹt.
Một vầng sáng lóe lên. Sư tôn của hắn xuất hiện trước mặt hắn.
“Hỗn Nguyên thạch!!”
Khi sư tôn hắn xúc động thốt ra câu này, Diệp Tiêu đứng sững người.
“Hả?”
Hắn sững sờ vài giây, ngơ ngác nhìn sư tôn mình.
“Thằng nhóc! Đây là Hỗn Nguyên thạch! Chúng ta luôn tìm kiếm Hỗn Nguyên thạch đó!”
Lão giả kia kích động nói lần nữa.
Diệp Tiêu: “……”
Diệp Tiêu hoàn toàn mộng mị.
Tình huống gì thế này? Hắn khổ sở tìm Hỗn Nguyên thạch, thậm chí còn không ôm bao nhiêu kỳ vọng. Hắn tuyệt đối không ngờ rằng, vô tình gặp được một vị Sở huynh, vậy mà trực tiếp cho hắn Hỗn Nguyên thạch! Chuyện này ai mà nghĩ tới được?
“Sư tôn, đây thật sự là Hỗn Nguyên thạch sao?”
Diệp Tiêu không chắc chắn hỏi lại một tiếng.
“Tuyệt đối là Hỗn Nguyên thạch, mà chỉ một mảnh nhỏ như vậy, đối với con mà nói cũng đủ rồi, thứ con cần chính là lực lượng Hỗn Nguyên thạch là được, thằng nhóc, số con chưa tận, thiên mệnh như vậy a.”
Lão giả vuốt râu cười nói.
“Sở Huynh… chuyện này…”
Diệp Tiêu vừa kích động, vừa khiếp sợ lại khó hiểu.
“Xem ra, lần trước thằng nhóc đó cho con tấm bia đá kia, cũng không phải trùng hợp, thậm chí có thể nói, nó biết rõ tình hình của con nên mới cho viên Hỗn Nguyên thạch này, chứng tỏ nó biết rõ tình huống của con, có lẽ nó có bí pháp gì đó, biết được tình cảnh của con, nên so với tưởng tượng nó không đơn giản chút nào.” Lão giả nói.
Diệp Tiêu liền hỏi: “Nhưng mà, vì sao Sở huynh lại muốn giúp con?”
Lão giả: “Lão phu cũng không rõ, giữa con và nó, chẳng lẽ có quan hệ gì đặc biệt sao?”
“Không thể nào? Đệ tử từ nhỏ đã sinh ra ở đế đô này, chưa từng đi đến bất cứ nơi nào, cha mẹ con cũng không thể nào có quan hệ gì với hắn? Con cảm thấy, là do Sở huynh có lẽ thông qua cách nào đó, biết được tình hình của con, rồi vừa hay có Hỗn Nguyên thạch, nên cho con thôi?”
“Con và hắn có giao tình sinh tử? Không dưng gì giúp con nhiều như vậy?”
“Đúng vậy a, đệ tử cũng không hiểu.” Diệp Tiêu lắc đầu.
“Thôi vậy, dù sao cũng không có khả năng có ý xấu gì, đã có Hỗn Nguyên thạch trong tay rồi, chuyện khác cứ từ từ nghĩ, trước tiên cứ hấp thụ lực lượng đi đã, viên Hỗn Nguyên thạch này không chỉ giúp con mở ra sức mạnh, còn có thể cứu mệnh cho con, thằng nhóc, sau khi giải quyết xong tâm sự, có thể nghĩ đến việc trèo lên một tầm cao hơn nữa.” Lão giả cảm thán.
“Vâng, sư tôn, đợi đệ tử báo thù cho cha mẹ, trước tiên sẽ nghĩ cách giúp người tái tạo nhục thân.”
“Không sao, trước tăng cường bản thân là quan trọng nhất, mà xem ra hiện tại, Sở Vân Hiên này chắc không phải hạng vừa xuống núi, thân phận chắc không đơn giản đâu, nhưng thôi không sao.”
Diệp Tiêu kích động gật đầu.
“Ân tình của Sở Huynh, Diệp Tiêu ta cả đời khó quên, thật không biết phải làm sao báo đáp mới được.”
Diệp Tiêu cảm khái.
“Trước luyện hóa Hỗn Nguyên thạch đã.”
“Đệ tử tuân mệnh!”
“Đốt… Diệp Tiêu khí vận chi tử đẳng cấp tăng lên, chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ, nhận được phần thưởng: 【 Thiên Y Thánh Pháp 】.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận