Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 394: Ngươi gọi đây là kiểm tra sức khoẻ?

Chương 394: Ngươi gọi đây là kiểm tra sức khỏe? Sở Vân Hiên cùng Tịch Sơ Tuyết đi tới chỗ Tịch Thần Quang đang ở. Là bệnh viện. Bọn họ đi vào phòng. Ở đây, Tịch Thần Quang mặc áo khoác trắng ngồi ở đó. Tịch Sơ Tuyết thấy cảnh này sững sờ. "Anh, anh làm gì vậy?" Tịch Thần Quang sau đó nói: "Hôm nay ta là bác sĩ ở đây, tiểu muội, Vân Hiên, mặc kệ các ngươi cùng ta có quan hệ như thế nào, từ giờ trở đi, chỉ có thể gọi ta là Tịch bác sĩ." Sở Vân Hiên: "......" "Được rồi!" Sở Vân Hiên đáp. Tịch Sơ Tuyết tiến đến trước mặt Tịch Thần Quang, liếc mắt nhìn giấy chứng nhận của hắn. "Anh còn có giấy chứng nhận sao? Giả à?" Tịch Sơ Tuyết kinh ngạc hỏi. Lúc này, Tô Phỉ mặc đồ đen, đi giày cao gót, váy ôm mông, đặc biệt gợi cảm, từ sau rèm đi ra. Sở Vân Hiên suýt chút nữa phun máu. Ta tào! Người phụ nữ này, thật là đem vũ mị, quyến rũ phát huy vô cùng tinh tế. Thấy cảnh này, Tịch Sơ Tuyết cũng có chút sửng sốt. Tô Phỉ mỉm cười nói: "Đại ca của anh, cách đây mấy năm đã thi chứng nhận bác sĩ rồi, là giấy chứng nhận thật sự, ít nhất hôm nay ở phòng làm việc này, đã cùng bệnh viện trao đổi qua, có tư cách tiếp đón bệnh." Sở Vân Hiên: "Sáu!" "Vì cái gì?" Tịch Sơ Tuyết tò mò hỏi. "Còn không phải là vì có một ngày tự mình cho em và bạn trai làm kiểm tra sức khỏe? Anh ấy tự mình giữ cửa ải mới yên tâm." Tô Phỉ đáp. "Khụ khụ, không có chuyện gì, chỉ là thích cá nhân thôi." Tịch Thần Quang ho khan một tiếng nói. Sở Vân Hiên: !!! Cái tên đại cữu ca này, ta thao! Đúng là cuồng muội ma! Quá ngưu bức! "Đại cữu ca lợi hại!" Sở Vân Hiên giơ ngón tay cái lên. Tịch Thần Quang lộ vẻ nghiêm túc nói: "Gọi Tịch bác sĩ." "Đúng đúng đúng, Tịch bác sĩ." Tịch Thần Quang sau đó nói: "Đi thôi, hôm nay kiểm tra sức khỏe hạng thứ nhất, khảo thí thị lực, tiểu muội, em cùng Tô Phỉ ngồi cùng một chỗ." "Ờ." Tịch Sơ Tuyết mặt ngơ ngác cùng Tô Phỉ ngồi ở phía trước. "Vân Hiên, ngươi ngồi bên này." Sở Vân Hiên gật đầu. "Che một mắt lại." "Được." Tịch Thần Quang sau đó nói: "Khảo thí thị lực bắt đầu." Sở Vân Hiên mặt ngơ ngác. Đây là cửa kiểm tra thị lực nào? Sau đó, Tô Phỉ đứng lên, tùy theo đó bắt đầu nhảy múa nóng bỏng. Sở Vân Hiên: !!! Tịch Sơ Tuyết nghi hoặc nhìn Tô Phỉ bên cạnh. Rất nhanh, Tô Phỉ ngồi xuống. Tịch Thần Quang sau đó nhìn Sở Vân Hiên hỏi: "Khảo thí thị lực kết thúc, bây giờ ta hỏi ngươi, tiểu muội vừa rồi có gì không giống?" Sở Vân Hiên: !!! Oa kháo! Đại cữu ca! Ta phục anh rồi! Tịch Sơ Tuyết cũng đã hiểu ý của Tịch Thần Quang. "Ách......" Sở Vân Hiên xoa cằm. Tịch Thần Quang lộ ra một nụ cười. Tiểu tử thối! Lần này, ngươi không thoát được đâu? Mà Sở Vân Hiên may mắn vốn đã cảm thấy đại cữu ca có ý đồ khác. Cho nên, hắn quan sát vẫn rất cẩn thận. Sau đó Sở Vân Hiên nói: "Màu son môi của Tiểu Sơ Tuyết thay đổi, chắc chắn Tô Phỉ vừa rồi nhân cơ hội đánh lại son môi mới, màu son môi vừa rồi không có đỏ như bây giờ." Vừa rồi khi Tô Phỉ nhảy vũ đạo, chắn trước mặt Tịch Sơ Tuyết. Đoán chừng là trong thời gian đó, đã bôi son môi mới cho Tịch Sơ Tuyết. Tô Phỉ ngồi ở đó hơi cười với Sở Vân Hiên, giơ ngón tay cái lên. Tịch Thần Quang nhướng mày: "Còn gì nữa không?" Sở Vân Hiên nói: "Tóc mái, tóc mái của Tiểu Sơ Tuyết vừa rồi không phải uốn." Tô Phỉ: "Đúng rồi! Vừa rồi khi quay lưng về phía ngươi, ta đã dùng linh lực hơ nóng tóc của Tịch Sơ Tuyết một chút." Tịch Thần Quang: !!! Oa kháo! Tiểu tử này thật không đơn giản à? Tô Phỉ loại này mặc, loại người đẹp đẳng cấp này nhảy múa bên cạnh. Ngươi lại thật có thể quan sát ra những thứ này à? "Còn gì nữa không?" Tịch Thần Quang nghiến răng hỏi. Sở Vân Hiên nói: "Còn có trâm cài ngực, vừa rồi là hình hoa hồng trắng, bây giờ đã biến thành hoa hồng đỏ." Tô Phỉ: "Ngưu!" Tịch Thần Quang: "Tốt! Cho dù trong tình huống nào, đều có thể tập trung ánh mắt vào tiểu muội, khảo thí thị lực thông qua, đi theo ta, tiếp theo." Tiếp đó hắn quay người đi ra. "Không phải, anh..." Tịch Sơ Tuyết đứng lên. Tô Phỉ kéo tay nàng nói: "Ôi, chuyện này em đừng cự tuyệt mà, nỗi khổ tâm của anh trai em đó, cũng không tính là khảo nghiệm gì." "Ừ." Tịch Sơ Tuyết gật đầu. Tiếp đó bọn họ cùng tới đến gian phòng bên trong. Tịch Thần Quang ngồi ở đó. Tô Phỉ đứng bên cạnh. Tịch Sơ Tuyết cùng Sở Vân Hiên đi đến. Tịch Thần Quang nhìn Sở Vân Hiên nói: "Hạng mục này, khảo thí thính lực, chuẩn bị xong chưa?" Sở Vân Hiên gật đầu: "Chuẩn bị xong rồi." Hắn vì tạp lựa chọn lĩnh vực, nhất định phải thông qua! "Tốt lắm, tiếp theo xin giải thích những lời ngươi nghe được." Sở Vân Hiên gật đầu. Tô Phỉ lộ vẻ lạnh lùng, mang theo một tia khó chịu, nhìn ánh mắt Sở Vân Hiên lộ ra vẻ không vui, rất bình thản nói: "À." "Gì?" Sở Vân Hiên ngẩn người. Tịch Thần Quang: "Giải thích sai rồi!" Sở Vân Hiên: "......" "Chờ một chút chờ một chút, ta nghĩ một lát." Sở Vân Hiên suy tư một chốc. "Ta hiểu rồi, ý là ta bây giờ rất tức giận, nếu như ngươi không dỗ dành ta, liền có nghĩa là ngươi không thích ta." Tô Phỉ cười gật đầu, giơ ngón tay cái lên. Tịch Sơ Tuyết: !!! Tịch Thần Quang: !!! Con mẹ nó! Anh bạn này, cái này đều trực tiếp có thể giải thích rõ ràng? Hắn vì kiểm tra Sở Vân Hiên, đặc biệt đến thỉnh giáo Tô Phỉ đấy. Tịch Thần Quang: "Tiếp tục!" Tiếp đó Tô Phỉ đi vòng qua trước mặt Sở Vân Hiên, nói: "Tôi mặc bộ đồ này thế nào? Đẹp không?" Tịch Thần Quang: "Bắt đầu thuật lại." Sở Vân Hiên xoa cằm: "Ách...... Bộ đồ này tôi rất thích, cô nhất định phải chủ động mua cho tôi, nếu không thì là không thích tôi." Tô Phỉ lại giơ ngón tay cái với Sở Vân Hiên. Tịch Sơ Tuyết: Σ( °Д°;) Tịch Thần Quang: !!! Ta mẹ nó! Cái này cũng biết? Tịch Thần Quang nghiến răng: "Tiếp tục!" Tô Phỉ tiếp đó xoay người: "Tôi không muốn nói chuyện với anh." Sở Vân Hiên bắt đầu vào giai: "Tôi bây giờ không muốn nói chuyện với cô, nhưng mà cô nhất định phải chủ động nói chuyện với tôi, nói đến khi tôi để ý đến cô mới thôi, nếu không thì là không thích tôi." Tịch Sơ Tuyết: Σ( °Д°;) Tịch Thần Quang: "......" Thảo! Không hổ là Sở Vân Hiên nguyệt nữ vô số! Có bản lĩnh đấy! Đáng ghét! Tô Phỉ cười liên tục gật đầu. "Cái tiếp theo!" Tịch Thần Quang nói. Tô Phỉ tiếp đó bóp eo, ngữ khí khó chịu đối với Sở Vân Hiên nói: "Là tôi sai rồi, được chưa?" Sở Vân Hiên: "Xác thực là tôi sai rồi, nhưng mà tôi đã vừa xin lỗi, nhận lỗi với cô rồi, nếu như cô còn muốn nói tôi, vậy chính là không thích tôi." Tô Phỉ: "Ngưu!" Tịch Thần Quang: !!! Tiểu tử này! Tịch Sơ Tuyết: Σ( °Д°;) Tịch Thần Quang đứng lên: "Khảo thí thính lực hợp cách, mục tiếp theo." Nói xong, hắn đi ra ngoài. Tô Phỉ hướng về phía Sở Vân Hiên nháy mắt mấy cái: "Không tệ đó." Nói xong cô ta cũng đi theo ra ngoài. Tịch Sơ Tuyết bất đắc dĩ ôm đầu than thở: "Thật là nhàm chán." Sở Vân Hiên cười nói: "Không có việc gì, ta cũng gấp cần đến đại cữu ca tán thành ta." "Mấu chốt, ta cũng không phải loại người này, ta cũng sẽ không nói cho anh những lời này, lại càng không dùng anh đi tìm hiểu ý trong lời." "Nếu như là Tiểu Ảnh ảnh thật là thích hợp à." Tịch Sơ Tuyết hơi cười gật đầu. "Không có việc gì, đi thôi, đại cữu ca vẫn là rất yêu thương em." "Ừ." Hai người đi theo. Tịch Thần Quang chỉ vào giường, nói: "Nằm lên đó." Sở Vân Hiên nằm lên trên. "Một hạng này, kiểm tra điện tâm đồ!" Tịch Thần Quang nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận