Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 161: Yêu tôn? Tiểu gia bắn ngược chết các ngươi

Chương 161: Yêu tôn? Tiểu gia bắn ngược chết các ngươi
Tất cả mọi người nhìn quang năng bình phong che chở nát bấy, trong lòng bọn họ lạnh toát.
“Dân chúng còn chưa rút lui xong, ngăn lại!”
Khương Văn Chu ở trong bộ đàm quát lớn.
Mấy năm nay, mỗi khi thành trì của nhân tộc bị Yêu tộc hoặc Ma tộc tấn công, hầu như lần nào quang năng chắn cũng không giữ được.
Vì quang năng chắn căn bản không cản nổi thế công mạnh mẽ như vậy.
Nói đơn giản, một cường giả Yêu tộc Thiên Đạo cảnh cũng có thể dễ dàng phá nát quang năng chắn.
Chiến trường hầu như đều phải kéo dài đến bên trong thành phố.
Chặn được thế công, đánh lui yêu thú thì thành phố có thể được bảo toàn.
Sau đó mới là công việc tái thiết lâu dài.
Nếu không chặn được thì thành phố sẽ thất thủ.
Nhưng lần này lại hoàn toàn khác.
Mọi thứ đến quá nhanh, không ai ngờ rằng Điện thờ Yêu Thần thứ Năm và Ma Vực thứ Ba lại liên thủ.
Đánh nhân tộc trở tay không kịp.
Còn rất nhiều dân chúng chưa kịp rút lui.
Nếu bây giờ Thiên Hoa thành thất thủ thì thương vong của dân chúng e là lên đến hàng triệu.
Mọi người đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ không ngờ tới bọn họ lại liên thủ.
Vì theo một nghĩa nào đó, Yêu tộc và Ma tộc cũng là kẻ địch, giữa bọn chúng cũng có vô số chiến tranh.
Không phải nói ngay từ đầu bọn chúng đã liên thủ đối phó nhân tộc.
Nhưng mà…
Giờ phút này, quang năng chắn đã vỡ.
Cường giả Yêu tộc, Ma tộc vượt xa nhân tộc.
Vòng xoáy ma năng, nhân tộc cũng không thể dễ dàng phá hủy.
Số lượng yêu thú và ma thú gia nhập chiến trường cũng vượt xa quân đội của tam đại thế lực.
Căn bản không thể ngăn được!
Phòng tuyến nhân tộc bị vô số yêu thú liều mạng xé mở một lỗ hổng.
Mà một khi đã bị xé mở lỗ hổng.
Vậy có nghĩa là không thể chống đỡ được hàng triệu, hàng chục triệu yêu thú, ma thú tràn vào Thiên Hoa thành phố.
“Về thủ! Về thủ!”
Phòng tuyến thất thủ, bọn họ chỉ có thể lui về Thiên Hoa thành.
Nếu cố không lui, về mặt trận hình mà nói thì thiệt hại sẽ tăng lên gấp mấy lần.
“Tổ Thần Tử số bốn, lui giữ Thiên Hoa thành, rút lui!”
Quan Hinh nói.
Trong tai nghe của Sở Vân Hiên truyền đến tiếng của Quan Hinh.
“Quan tỷ, mọi người rút lui trước đi, ta giải quyết mấy tên Yêu tôn hoặc Ma tôn Thiên Tôn cảnh trước đã.”
Sở Vân Hiên nói.
Đôi mày Quan Hinh cau lại: “Ngươi có thể đảm bảo an toàn cho mình không?”
Nếu là người khác, Quan Hinh sẽ không chút do dự cự tuyệt.
Nhưng, Sở Vân Hiên này đã từng g·iết mấy vị Yêu tôn, thậm chí còn có cả tồn tại huyết mạch thiên bức hoàng.
Mặc dù cảnh giới không cao, nhưng Quan Hinh cho rằng không thể coi hắn như võ giả Huyền Thiên cảnh bình thường được.
“Có thể đảm bảo, không cần lo cho ta, ta tiện thể xem có cơ hội phá hủy vòng xoáy ma năng không.”
Quan Hinh nói: “Việc phá hủy vòng xoáy ma năng không còn cần thiết nữa rồi, trong vài phút nữa hàng triệu yêu thú sẽ tràn đến chiến trường, phá hủy một cái cũng chẳng còn bao nhiêu ý nghĩa, nếu ngươi có tự tin vào bản thân thì cố gắng giải quyết đám Yêu tôn đi, bớt được một Yêu tôn có thể cứu được mấy ngàn người.”
“Ừm.”
Quan Hinh: “Trương Thu, Bạch Hạc, Vưu Khiêm Nhân, Tiểu Miêu, để Sở Vân Hiên tự do phát huy, chúng ta lui về thủ Thiên Hoa thành trước, bảo đảm an toàn cho dân chúng.”
“Rõ!”
Uông Tiểu Miêu lo lắng cau mày nhìn Sở Vân Hiên.
“Nhưng mà Quan tỷ, tất cả mọi người lui giữ Thiên Hoa thành, Sở Vân Hiên sẽ bị hơn trăm vạn yêu thú và ma thú bao vây đấy, trong đó còn có thể có cả Thiên Tôn cảnh.”
Quan Hinh nói: “Tin tưởng hắn.”
“Biết rồi.”
Sở Vân Hiên nắm lôi gào thét, sau đó trực tiếp tiến về phía trước.
“Này, huynh đệ, rút lui!”
“Huynh đệ, đừng đi về phía trước, rút lui!”
Xung quanh, các thành viên tam đại thế lực vừa nổ súng, vừa rút lui đều nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Không sao đâu, mọi người rút lui đi.”
Sở Vân Hiên nói.
“Hắn là Sở Vân Hiên, chúng ta không cần quan tâm đến.”
“Ngươi cẩn thận đó.”
Đám người nhao nhao rút lui.
Đi cùng với đó là vô số yêu thú và ma thú điên cuồng xông đến.
Đối với Sở Vân Hiên mà nói.
Mở 【 Hệ thống phản thương gấp mười 】 ra, cũng nên phát huy được tác dụng chứ?
Dù sao những đơn vị bị phản c·hết thì hắn sẽ nhận được phần thưởng trực tiếp mà.
Ầm ——
Một quả cầu lửa lao về phía Sở Vân Hiên.
“Này, huynh đệ, ngươi không né à? Đó là yêu kỹ của yêu thú Huyền Thiên cảnh đó.”
Một người ở phía sau hô lớn.
Xoẹt ——
Quả cầu lửa trong nháy mắt nuốt chửng Sở Vân Hiên.
“Không phải, thế này là không nghĩ sống nữa rồi à?”
Nhưng mà…
Ngọn lửa tan đi.
Hắn mở to mắt nhìn Sở Vân Hiên hoàn hảo không chút tổn hại.
Đồng thời, hắn trơ mắt nhìn con Liệt Diệm Cuồng Sư vừa mới phóng ra cầu lửa, không hiểu sao bay ra ngoài, toàn thân cháy đen.
Chết ngay tức khắc.
“Hả?”
Hắn cũng rất mộng bức.
Thứ nhất, tại sao hắn lại hoàn hảo không bị tổn hại gì?
Thứ hai, con Liệt Diệm Cuồng Sư công kích hắn bị lực lượng nào đó phản lại thế? Sao tự dưng chết thế? Hơn nữa lại còn có dáng vẻ bị cháy rụi nữa chứ.
“Đinh… Phản thương g·iết ch·ết Liệt Diệm Cuồng Sư Huyền Thiên cảnh Thất Tinh, nhận được phần thưởng 【⚡️Thuộc tính Lôi cường độ vĩnh viễn tăng 0.5%.】”
Vút ——
Một con U Minh ba đầu cẩu Huyền Thể cảnh nhào về phía Sở Vân Hiên.
Trực tiếp cắn vào cổ họng của Sở Vân Hiên.
Nhìn thì như nó thực sự cắn được vào cổ họng của Sở Vân Hiên.
Nhưng thực tế, nó căn bản không chạm được đến da thịt của Sở Vân Hiên.
Chỉ cách vài li, đã không cắn xuống được.
Đây chính là hiệu quả miễn dịch tổn thương của 【Hệ thống phản thương gấp mười】.
Nói là miễn dịch, không bằng nói là căn bản không chạm được vào Sở Vân Hiên, thậm chí lực vật lý cũng không thể chạm vào.
Ví dụ như ai đó đẩy Sở Vân Hiên một cái thì Sở Vân Hiên cũng sẽ không hề nhúc nhích.
Một giây sau.
Cổ con U Minh ba đầu cẩu đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng cực lớn.
Giống như là bị cắn rớt một miếng vậy.
Trực tiếp ngã xuống đất một cách bất lực.
“Đinh… Phản thương g·iết ch·ết 【 U Minh ba đầu cẩu 】 nhận được phần thưởng 【Giá trị Sức mạnh +50】.”
“Thật sự thoải mái!”
Sở Vân Hiên nhếch miệng cười.
Tiếp đó, hắn cứ thế trực tiếp đi vào trong đàn yêu thú.
Thân ảnh của Sở Vân Hiên cũng bị đàn yêu thú và ma thú bao phủ.
Vô số yêu thú và ma thú không ngừng tấn công Sở Vân Hiên.
Nhưng mà, chết lại là chính bọn chúng.
Những yêu thú và ma thú cấp bậc này, trí thông minh đều không cao.
Chúng chỉ có thể không ngừng đi công kích Sở Vân Hiên.
“Đinh…”
“Đinh…”
Trong đầu Sở Vân Hiên không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
Tách…
Trong bầy yêu thú, Sở Vân Hiên đốt một điếu t·h·u·ố·c.
Tùy ý các loại yêu thú lao vào cắn xé hắn.
Đều không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Sở Vân Hiên.
Mặc dù nói là hệ thống phản thương gấp mười.
Nhưng cái này đơn giản chính là hệ thống vô địch có được hay không?
“Ừm? Chuyện gì đang xảy ra?”
Ở phía trên hư không, một Yêu tôn cau mày.
Trong tầm mắt của hắn, vô số yêu thú và ma thú đang tràn vào Thiên Hoa thành.
Nhưng có một khu vực, một lượng lớn yêu thú và ma thú tụ tập ở đó, không ngừng tiến về chỗ kia.
Hắn tập trung nhìn.
Có một người.
Nhưng có vẻ như yêu thú và ma thú tấn công đều bị hắn dùng một loại lực lượng nào đó chặn lại.
Cũng không biết đó là sức mạnh gì.
Yêu thú và ma thú công kích hắn đều c·h·ết rất th·ê t·h·ảm.
“Những người khác đều rút lui hết rồi, chỉ có mình ngươi là không rút lui đúng không? Làm bộ cái gì đấy? Thật sự cho rằng yêu ma hai tộc, chỉ là những thứ mạnh nhất trong bầy thú bất quá cũng chỉ là Thần Thông cảnh sao?”
Mắt của Yêu tôn nheo lại, sau đó hắn mở lòng bàn tay.
Một đoàn sức mạnh màu đen ngưng kết trong lòng bàn tay.
Rồi sau đó, hắn ném khối lực lượng này về phía Sở Vân Hiên.
“Chết đi.”
Yêu tôn cười dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận