Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 380: Thu phục Thiên Đạo

Chương 380: Thu phục Thiên Đạo Nói thật, Tam hộ pháp vẫn là thật bội phục Sở Vân Hiên. Nhưng mà...... Hắn một cái cường giả cảnh giới Thiên Đạo. Cho dù bây giờ bị phong tỏa cảnh giới, cũng không phải là một người cảnh giới pháp tắc có thể đụng vào. Hắn liền đứng ở chỗ này, đưa đầu tới. Cái người cảnh giới pháp tắc cầm Linh Khí chém đầu hắn, hắn cũng không hề bị thương chút nào.
"Thật sự xem mình là nhân vật gì." Tam hộ pháp nói xong, khập khiễng đi ra.
Một giây sau...... Phụt —— Hắn một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra, cơ thể lảo đảo suýt ngã.
"Ngươi......độc?" Tam hộ pháp chỉ vào Sở Vân Hiên, kinh ngạc hỏi.
Hắn cảnh giới Thiên Đạo. Trên đời này có mấy loại độc có thể có hiệu quả với hắn chứ?
Sở Vân Hiên cười cười, nói: "Nghe nói đến Ma tộc tử mẫu tuyệt mệnh đan chưa?"
Nghe đến đây, con ngươi của Tam hộ pháp co rút lại.
Trên đời này, 99% người đều chưa nghe nói qua. Thậm chí rất nhiều người còn không biết trên thế giới này còn có thứ này. Nhưng mà, thân là cảnh giới Thiên Đạo, hắn khẳng định đã từng nghe.
"Không thể nào, đây là đồ của Ma tộc, hơn nữa thường nằm trong tay những người tương đối mạnh của Ma tộc, làm sao có thể ở chỗ ngươi được?"
"Xem ra ngươi cũng biết." Sở Vân Hiên gật đầu. "Vậy thì, bây giờ ngươi có thể lựa chọn."
Rắc rắc rắc—— Tam hộ pháp nắm chặt nắm đấm.
"Rốt cuộc ngươi vì cái gì?"
Sở Vân Hiên nói: "Ta vốn xác thực không cần thiết, ngươi chết thì thôi, nhưng mà a, ta kỳ thực cảm thấy ngươi rất thảm."
Tam hộ pháp cau mày.
"Thân là một người tuyệt đối trung thành, ngược lại lại là người thảm nhất, bị đồng sự đổ tội hãm hại, bị giày vò thành dạng này, nói thật, ta nhìn cũng thấy không đành."
"Đừng giả bộ người tốt, nói thật đi." Tam hộ pháp nói.
Sở Vân Hiên nói: "Lời nói thật chính là, trùng hợp thôi."
"Trùng hợp?"
"Ừ, Nhị trưởng lão tìm một người bạn thân quen biết mấy trăm năm, xâm nhập vào bí cảnh tổng điện, thiết kế cứu ngươi ra."
Tam hộ pháp nhíu mày.
"Vì sao thì, ngươi hẳn rất rõ ràng."
Nội tâm Tam hộ pháp có chút do dự. Vậy hiển nhiên chính là muốn nuốt riêng Huyết Ma Châu.
"Vậy bây giờ vì sao lão phu ở đây?"
Sở Vân Hiên nói: "Ta trùng hợp gặp phải tên tạ Xuân Thu mang ngươi ra kia, giữa đường xảy ra chút chuyện, ta đã giết hắn, sau đó mới phát hiện là ngươi."
Tam hộ pháp nhíu mày.
Sở Vân Hiên tiếp tục nói: "Nhưng mà, ta có tin tức, cái Phiền Kế này tới không kịp rút lui, với ta mà nói là chuyện tốt, Nhị trưởng lão nhất định muốn hắn chết mà hắn lại không chết, lòng ta khó yên, ngươi nói đúng không?"
"Vậy thì liên quan gì đến lão phu?"
Sở Vân Hiên nói: "Ta xem như cứu được ngươi, vậy có phải ngươi thiếu ta một ân tình? Ta có thể giết ngươi, nhưng ngươi có giá trị, có một Thiên Đạo cảnh giúp ta, sao không thử một chút? Huống hồ còn có tử mẫu tuyệt mệnh đan đảm bảo."
"Có thể lão phu không biết ngươi nói thật hay giả."
"Ngươi đi thăm dò đi, thủ đoạn của ngươi chắc chắn không khó điều tra ra, ít nhất trước khi chết ta đã nghe người đó nói như vậy."
Tam hộ pháp nói: "Nếu đúng như lời ngươi nói, vậy thì dù lão phu bị Nhị hộ pháp và tên bạn thân của hắn thiết kế cứu đi, cũng chắc chắn khó thoát chết, ngươi giết tạ Xuân Thu, xem như đã cứu ta một mạng, lại thêm tử mẫu tuyệt mệnh đan, ta nên giúp ngươi."
Sở Vân Hiên đưa tay ra, mỉm cười nói: "Hợp tác vui vẻ."
"Lão phu đi điều tra trước."
"Cho ngươi ba ngày thời gian, tu vi của ngươi bị phong tồn, chắc ngươi có thể tự mình giải quyết chứ?"
"Ừ."
Sau đó, Tam hộ pháp liền rời đi.
Sở Vân Hiên cũng rời khỏi nơi này.
Tam hộ pháp dọc theo đường, suy tư về những chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này.
Nếu như lời Sở Vân Hiên là sự thật.
Mặc dù hắn bị Sở Vân Hiên hãm hại, nhưng cuối cùng vẫn là Sở Vân Hiên cứu được hắn một mạng. Không, hắn không hoàn toàn bị Sở Vân Hiên hãm hại. Bởi vì Nhị trưởng lão mới là gian tế thực sự, thậm chí cả Thánh nữ cũng có thể là như vậy. Đoán chừng không có Sở Vân Hiên can thiệp, hắn cũng sẽ xảy ra chuyện.
Tuy là khiến một người Thiên Đạo cảnh phải đi theo một tiểu bối, hắn rất khó chịu.
Nhưng mà có thể làm sao?
Nếu lời Sở Vân Hiên là thật, vậy xác thực chỉ có thể như vậy. Nếu lời Sở Vân Hiên là thật, ngược lại là chuyện tốt. Vì sao?
Trở về Sát Minh, khẳng định là một con đường chết. Bọn họ sẽ không tin tưởng mình. Mà bây giờ, hắn bị đồng bọn của Nhị trưởng lão cứu đi, mục đích là vì Huyết Ma Châu không còn trong tay hắn. Hiện tại, người đồng bọn đó đã bị Sở Vân Hiên giết, nhưng mà những người khác không biết. Nhị trưởng lão lại bị bắt. Xác định những chuyện này, trong mắt những người Sát Minh, khả năng cao hắn chỉ có con đường chết. Cho nên, Tam hộ pháp hiện tại là người chết. Hắn đồng ý với Sở Vân Hiên, là chuyện tốt. Nếu như không đồng ý, cho dù không có tử mẫu tuyệt mệnh đan. Sở Vân Hiên đem tin tức này nói cho Sát Minh. Hắn vẫn bị Sát Minh truy nã, cả Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc đều nhòm ngó. Bởi vì họ đều nghĩ Huyết Ma Châu đang ở trong tay mình.
Bây giờ tốt, hắn trở thành người chết, đến lúc đó thay đổi thân phận, hắn sẽ an toàn nha! Còn như phải cảm ơn Sở Vân Hiên. Chắc chắn Sở Vân Hiên cũng có thể ý thức được hắn có thể nghĩ được đến điều này. Hắn vẫn khá tự tin.
Kỳ thực, coi như không có tử mẫu tuyệt mệnh đan, trong tình huống này, khả năng cao hắn vẫn sẽ ngoan ngoãn đi theo Sở Vân Hiên. Nhưng cách làm của Sở Vân Hiên, hắn cũng có thể hiểu được.
... Thậm chí ba ngày còn chưa tới. Chỉ hơn một ngày thời gian. Sở Vân Hiên đã nhận được tin tức của Tam hộ pháp.
Sở Vân Hiên đi đến bên ngoài khu chung cư. Lúc này Tam hộ pháp, đội một chiếc mũ của ông lão, khí tức nội liễm, ăn mặc giản dị, giống như một ông lão bình thường ngồi xem báo ở trước một quán quà vặt.
Sở Vân Hiên bước tới.
Tam hộ pháp liếc mắt nhìn Sở Vân Hiên, nói: "Ta điều tra rồi, ngươi nói là thật, cái Nhị trưởng lão kia mang theo bạn thân của hắn vào bí cảnh tổng điện, cái vị bằng hữu kia đã cứu ta đi, nhưng mà Nhị trưởng lão lại bị bỏ lại, đúng là não tàn, như vậy cũng có thể xảy ra chuyện, đáng đời, chính là đáng tiếc, lão phu không tự tay giết được hắn."
Sở Vân Hiên hỏi: "Vậy, còn gì nghi vấn không?"
"Không, sau này lão phu sẽ tu luyện ở đâu?" Tam hộ pháp hỏi.
"Ta sẽ làm cho ngươi một thân phận, sẽ có người sắp xếp chỗ cho ngươi, về sau lúc nào cần ngươi, ta hy vọng ta có thể tìm được ngươi sớm nhất."
Tam hộ pháp nói: "Ngươi yên tâm, thời gian tiếp theo, lão phu cũng cần an ổn, khiêm tốn một chút."
"Ừ, chờ tin tức của ta, cho ta một số điện thoại và truyền âm phù đi."
"Số điện thoại thì không có, truyền âm phù cho ngươi."
Sở Vân Hiên nhận lấy.
"Chờ tin tức của ta, à đúng, ngươi bây giờ không còn là người của Sát Minh, những tập tục xấu và việc làm trái quy tắc ở Sát Minh, ta hy vọng ngươi không cần làm, nếu ta phát hiện, ta cũng sẽ không tha cho ngươi đâu."
"Bao lâu?" Tam hộ pháp hỏi.
"Đến khi ta không cần ngươi nữa."
Nói xong, Sở Vân Hiên liền rời đi.
Tam hộ pháp nghĩ nghĩ. Chắc sẽ không lâu lắm. Mấy năm, mười mấy năm? Với hắn mà nói, cũng chỉ như một cái búng tay. Mà Sở Vân Hiên có thiên phú xuất sắc, cảnh giới của hắn sẽ tăng nhanh, rồi lại kịp thời đuổi đến thời đại hoàng kim. Cho nên, lông cánh Sở Vân Hiên đầy đủ sẽ không mất quá nhiều thời gian. Chỉ sợ là sau này, Sở Vân Hiên lại qua cầu rút ván thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận