Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 413: Không đủ nhiều, căn bản không đủ

Chương 413: Không đủ nhiều, căn bản không đủ
Lời của Sở Vân Hiên vừa dứt.
Khung cảnh đầu tiên là chìm vào một giây tĩnh lặng.
Ngay sau đó là tiếng huyên náo vang lên khắp nơi, một mảnh ồn ào.
“Cái gì?”
“Má nó? Hắn nói cái gì? Hắn muốn để mọi người cùng lên? Không phải... Ta thề cái tên này sao có thể ngông cuồng như vậy chứ, a a a!! Ta không chịu nổi mà!”
“Đúng vậy, ta thừa nhận ngươi xác thực rất bá, nhưng mà kiểu ngông cuồng này chính là do vấn đề của ngươi, ngươi sẽ không thật sự cho rằng mình vô địch đến cỡ nào chứ? Còn để mọi người cùng nhau tới? Thật nực cười.”
“Thật sự tự coi mình là vô địch? Nói thật, không cần nhiều người, 3 người là đủ rồi, 3 người với quy tắc khác nhau, đủ loại thuộc tính, không đánh chết ngươi, cười chết ta mất.”
“Ôi má! Sao hắn có thể nhẫn nhịn như vậy được?”
“......”
“Đinh... ngông cuồng thành công, nhận được phần thưởng: Điểm hệ thống + 100 vạn.”
Lần này, rất nhiều người của học phủ Giang Đô đều khó chịu ra mặt.
Đừng nói người của học phủ Giang Đô.
Một đám người theo phe phòng thủ khiến cho bọn họ cũng không nhịn được.
Thật biết cách ngông cuồng mà.
Nhanh chóng lật xe đi thôi.
Không thể chịu nổi.
“Má! Ta thật sự là tức điên lên rồi!”
Từ Tôn nắm chặt nắm đấm.
“Thằng hề.” Thẩm Thiên Quân đôi mắt hơi hơi nheo lại.
Đánh nhiều người ư?
Thừa nhận Sở Vân Hiên ngươi quả thật lợi hại.
Nhưng mà đánh nhiều người, độ khó không phải là tăng theo cấp số nhân.
Một mình ngươi muốn đối kháng với đủ loại thuộc tính khắc chế.
Đủ loại hiệu quả quy tắc.
Đủ loại sức mạnh Linh kỹ.
Thật sự hắn có thể chống lại được sao?
“Đừng nóng vội, khả năng cao sẽ lật xe thôi.” Thẩm Thiên Quân thản nhiên nói.
“Cũng đúng, bây giờ ngông cuồng bao nhiêu, một hồi bị đánh bại sẽ nhục nhã bấy nhiêu.” Từ Tôn nói.
“Cái này, Sở Vân Hiên, ngươi nghiêm túc sao?”
Viện trưởng nhìn về phía Sở Vân Hiên hỏi.
Sở Vân Hiên nói: “Viện trưởng, mục đích của lần diễn tập này là để học hỏi, mà nếu như ta không phát huy hết thực lực thì nói làm sao mà học được? Chẳng phải là đang làm trò hề sao?”
Nói thật, viện trưởng học phủ Giang Đô cũng rất khó chịu!
Mặc dù đánh một mình thắng cũng không phải là quá vinh quang.
Nhưng mà bây giờ, hắn chính là muốn người của học phủ Giang Đô thắng.
Nhanh chóng gọt đi nhuệ khí của Sở Vân Hiên này thôi.
“Không có vấn đề gì, Trần Lại ở bên trong, Cao Cấp Ban lại thêm hai người nữa.” Viện trưởng dứt khoát nói.
“Ta tới!”
“Ta tới!”
“Ta cũng tới!”
“Để tôi đi, tôi không chịu nổi rồi.”
“Hiệu quả quy tắc của tôi tốt hơn, để tôi đi.”
“Má nó hôm nay nếu tôi không ra sân thì đêm nay ngủ không yên! Để tôi đi!”
“......”
Một đám người xung phong nhận việc.
“Nhiều lắm rồi, không cần đến nhiều người như vậy đâu.” Viện trưởng nói.
Sở Vân Hiên nói: “Cũng không sai biệt lắm.”
Đám người ngẩn ra.
“Má! Ngươi nói đấy nhé, chính ngươi nói đó!”
“Đi, các huynh đệ, má nó cùng nhau, đánh bại tên ngông cuồng này, ai nấy đều có trách nhiệm.”
“Cùng nhau!”
“Lão tử hôm nay sẽ không quan tâm đến cái gọi là võ đức, đây là chính ngươi yêu cầu, đừng trách chúng ta.”
“......”
Bọn họ nhao nhao đi lên đài.
“Ha ha ha.” Từ Tôn thấy cảnh này nhịn không được bật cười.
Hắn liếc nhìn.
Cao Cấp Ban của học phủ Giang Đô lên mười hai người.
Mười hai người này, không có ai đạt tới Lĩnh Vực Cảnh, nhưng chắc là đều là Pháp Tắc Cảnh từ Bát Tinh đến Thập Tinh.
Mười hai người, mười hai loại quy tắc, vô số Linh kỹ và thủ đoạn.
Hắn làm sao đánh lại đây?
“Nhiều người lắm rồi?”
Viện trưởng nhìn Sở Vân Hiên hỏi một tiếng.
Sở Vân Hiên nói: “Lại thêm 3 người nữa.”
Đám người:???
“Cái gì?”
“Má! Lại thêm 3 người nữa? Được thôi, ta muốn xem xem ngươi dựa vào cái gì đánh lại mười lăm người!”
“Mấu chốt là Sở Vân Hiên hắn chỉ là Pháp Tắc Cảnh Thập Tinh, mà mười lăm người này ít nhất một nửa cũng là Pháp Tắc Cảnh Thập Tinh, nói tóm lại không có ai thấp hơn Pháp Tắc Cảnh Bát Tinh, hắn làm sao đánh được? Ta biết hắn rất lợi hại, vừa rồi cũng thấy rồi, nhưng nói thật, nếu như bây giờ hắn là Lĩnh Vực Cảnh, ta thừa nhận hắn có cơ hội, nhưng hắn chỉ là Pháp Tắc Cảnh Thập Tinh thôi!”
“Cách biệt chi thủ coi như là pháp tắc cấp SSS thật sự lợi hại, nhưng mà hiệu quả đơn lẻ, đừng nghĩ quá đơn giản về thiên tài của Cao Cấp Ban học phủ Giang Đô.”
“Thua, ngông cuồng, nhanh chóng thua đi cho ta, nếu như có thể kiên trì thêm một chút thì còn tốt, ha ha ha, đừng đến lúc đó vài giây đồng hồ cũng không trụ được thì thật là mất mặt!”
“......”
“Đinh... ngông cuồng thành công, linh lực tăng lên 3%.”
“Má nó!”
Lại ba người xắn tay áo nhịn không được đi lên.
Viện trưởng cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Người trẻ tuổi à, cuối cùng vẫn là trẻ tuổi xốc nổi.
Đánh một với mười lăm?
Thậm chí, nếu ngươi để một thiên tài Lĩnh Vực Cảnh trong bảng Thần Tử đến, bọn hắn cũng không dám nói chắc chắn có thể thắng.
Mười lăm người này, cảnh giới tương đương.
Hơn nữa, bọn họ không phải võ giả bình thường.
Bọn họ là thiên tài võ giả.
Cường độ rất cao.
Mỗi người bọn họ, đều có năng lực vượt cấp chiến đấu.
Cùng nhau đánh một Sở Vân Hiên cảnh giới không khác bọn họ là bao, kiểu gì mà không thắng cho được.
Trừ phi Sở Vân Hiên hắn dùng thủ đoạn nghịch thiên gì đó.
Nhưng mà điều này hoàn toàn là không thể xảy ra.
Linh Khí cũng không cho phép sử dụng.
Người phụ trách nhiệm vụ lần này, Thiệu Trường Giang thấy cảnh này cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
“Như vậy đủ rồi chứ?” Trần Lại nhìn Sở Vân Hiên nói.
“Ừ, coi như là đủ đi.”
Sau đó hắn cùng mười lăm sinh viên đại học Giang Đô tiến vào bí cảnh võ đạo tuyết địa kia.
Lúc này, ba đội khác mới đánh xong.
Bọn họ đánh xong đi ra nhìn lên.
Cái gì thế?
Xảy ra chuyện gì vậy?
Sao bên này Sở Vân Hiên lại cùng mười mấy người trong Bí cảnh võ đạo?
Viện trưởng nói: “Các vị xem trước trận của bọn họ một chút rồi hãy đánh.”
Chuyện thế này, thật sự là không thường thấy.
Trong đống tuyết.
Sở Vân Hiên một mình đứng ở đó.
Trước mặt hắn, là mười lăm thiên tài Cao Cấp Ban của học phủ Giang Đô.
“Ta và Trần Lại hai người sử dụng Không Gian để hạn chế hắn, các ngươi tự do phát huy.” Một nam sinh nói.
“Ừ, vậy ta trực tiếp mở Trói Địa Pháp thì.”
“Mở trực tiếp luôn đi, đừng có do dự hay giữ lại, chúng ta sớm một giây giải quyết được tên ngông cuồng này, hắn sẽ mất mặt thêm một chút.”
“Vậy ta sẽ thả luôn Hỗn Loạn Pháp Tắc.”
“Thả đi! Tranh thủ đánh gục hắn ngay một lượt, để hắn không còn đường phản kháng.”
“Ta thật sự không dám tưởng tượng đòn liên kích của chúng ta lại có sức mạnh mãnh liệt đến thế.”
“Ha ha ha, tới đây đi, 10 giây giải quyết hắn.”
“10 giây? Nhiều quá, ba giây là đủ rồi!”
“......”
Sau đó, bọn họ nhanh chóng bắt đầu hành động theo như đã bàn.
“Hỗn Loạn Pháp Tắc!”
Hỗn Loạn Pháp Tắc là một loại quy tắc thuộc tinh thần.
Có thể khiến đối thủ rơi vào trạng thái hỗn loạn, sức chú ý, khả năng phán đoán, sự khống chế khoảng cách đều trở nên yếu đi.
Quy tắc này vẫn rất lợi hại.
Một khi võ giả rơi vào trạng thái này thì vô cùng nguy hiểm.
“Trói Địa Pháp Thì!”
Trói Địa Pháp Thì được giải phóng, sự di chuyển của Sở Vân Hiên sẽ trở nên cực kỳ nặng nề.
“Phong Tỏa Không Gian!”
“Song Trọng Phong Tỏa Không Gian!”
“Pháp tắc, Ám Kình.”
“......”
Đám người trực tiếp thể hiện thần thông.
Những người bên ngoài nhìn thấy cảnh này cũng nhao nhao nở nụ cười.
“Ta thật không hiểu hắn dựa vào cái gì mà dám một mình đánh với mười lăm người, thật cho rằng mọi người đều là người yếu sao?”
“Một cái Hỗn Loạn Pháp Tắc, một cái Trói Địa Pháp Thì, thêm Không Gian hạn chế nữa, làm sao hắn di chuyển được? Hắn đánh thế nào? Còn mười mấy loại quy tắc, đủ loại thủ đoạn khác còn chưa dùng tới nữa kìa, nghĩ một chút thôi đã biết không đánh lại rồi.”
“Hắn đang ngông cuồng đó, xem hắn kết thúc như thế nào.”
“Ha ha ha, cảm giác một chiêu kết thúc luôn đó.”
“Vây khốn rồi, tiếp đó trong một giây sẽ trực tiếp giải quyết trận chiến, có gì khó chứ?”
“Hay! Để xem hắn ngông cuồng được bao lâu!”
“......”
“Hắn không động được, tốc độ lên!”
“Xông lên! Để ta xem ngươi còn ngông cuồng được nữa không! Hôm nay phải dẹp luôn cái thói ngông cuồng của ngươi! Thảo!”
“Còn đòi đánh mười lăm người chúng ta? Ngươi đánh kiểu gì đây? Hả? Ta hỏi ngươi đánh như thế nào!”
Vèo ——
Đám người trực tiếp thi triển thần thông, xông về phía Sở Vân Hiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận