Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 16: Sở Vân Hiên, ta cùng ngươi không đội trời chung

Chương 16: Sở Vân Hiên, ta cùng ngươi không đội trời chung
Sở Vân Hiên hướng về phía quầy bán quà vặt của tiên nữ mà đi đến.
Lâm Nhã Nhi thì đi trước bái phỏng viện trưởng.
“Cái hệ thống bác ái này là căn cứ vào cảm xúc của phái khác để khen thưởng, trên cơ bản phần thưởng cũng là giá trị hệ thống, mà trước mắt ta xác thực cần số lượng lớn giá trị hệ thống, cũng không thể lãng phí hết a.” Sở Vân Hiên trầm tư.
Rất nhanh, hắn đi tới bên trong quầy bán đồ lặt vặt của tiên nữ. Bên trong không có gì cả.
“Nha! Tiểu Hiên Hiên tới rồi! Nhanh ngồi nhanh ngồi!” Tiêu Thất Nguyệt ân cần xúm lại.
“Đinh... Chúc mừng ngươi phát động nhiệm vụ 【Tiêu Thất Nguyệt hảo cảm】 hảo cảm đạt đến 30, 60, 80 đều có thể thu được phần thưởng, hệ thống sau khi biến mất vẫn như cũ hữu hiệu.”
【 Tính danh: Tiêu Thất Nguyệt, tuổi: 25, chấm điểm: 99, thuộc tính: Lôi, không gian, tu vi: Thần Thông cảnh Ngũ Tinh, hảo cảm: 23 (Hữu hảo)】
Sở Vân Hiên nhướng mày một cái.
Hệ thống này mắt nhìn người cao thật. Chỉ có hơn 90 điểm mới có thể phát động nhiệm vụ sao?
“Hôm nay không bán đồ vật sao?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Hàng còn chưa tới đâu, ngươi nghỉ ngơi một chút, ta rót trà cho ngươi nha.” Tiêu Thất Nguyệt cười híp mắt nói.
“Giang Ảnh học tỷ đâu?” Sở Vân Hiên hỏi.
Nàng chắc chắn cũng có thể phát động nhiệm vụ.
“Sở Vân Hiên đệ đệ nhớ ta?” Giang Ảnh lên tiếng, tiếp đó khóe miệng lộ ra ý cười đi đến.
“Đinh... Chúc mừng ngươi phát động nhiệm vụ 【Giang Ảnh hảo cảm】 hảo cảm đạt đến 30, 60, 80 đều có thể thu được phần thưởng, hệ thống sau khi biến mất vẫn như cũ hữu hiệu.”
【Tính danh: Giang Ảnh, tuổi: 23, chấm điểm: 98.7, thuộc tính: Ám, gió, tu vi: Huyền Thiên cảnh Thất Tinh, hảo cảm: 15(Hữu hảo)】
Thời đại này sao ai nấy đều lợi hại vậy? Hở tí là song thuộc tính?
“Ngươi không phải đi yêu thú lĩnh vực sao?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Đừng nói nữa, muốn đi tìm Tịch Tuyết đầu mùa chung, hàng này quá cố gắng, khẳng định là sợ bản cô nương tu vi vượt qua nàng, nên lén đi đó.” Giang Ảnh lầm bầm.
Tiêu Thất Nguyệt: “Thôi đi, tiểu Sơ Tuyết chăm chỉ là có tiếng toàn bộ Thiên Hoa đại học, nói về luyện tập chăm chỉ, chỉ có Sở Vân Hiên tỷ hắn có thể so với tiểu Sơ Tuyết.”
Giang Ảnh nhún vai.
“Cái kia tất nhiên không có hàng, ta đi lo việc của mình.” Sở Vân Hiên nói.
“Ngươi muốn làm gì?” Giang Ảnh tò mò hỏi.
Sở Vân Hiên cười cười: “một lát nữa các ngươi sẽ biết.”
Một tiếng sau.
Cửa ra vào quầy bán quà vặt của tiên nữ đã tụ đầy nữ sinh.
“Bên này sao thế? Đông người vậy?”
“Sở Vân Hiên a, hôm qua cũng ở đây bên cạnh, có nhiều nữ sinh đến lắm, chỉ vì xin thông tin liên lạc của hắn.”
“Đám nữ nhân này thật điên rồi! Chút thận trọng cũng không có! Cần không vậy?”
Một nam sinh đi ngang qua khó chịu nói: “Hôm nay không phải nguyên nhân này.”
“Vậy là sao?”
“Sở Vân Hiên ở đây tuyển nữ y0u.”
Đám người: ???
“Mẹ nó chứ! Cái đồ gì vậy?”
“Ta cũng chịu rồi! Lại còn chọn bạn gái hôm nay nữa chứ! Chỉ ngày hôm nay thôi! Quá đáng! Tới đông nữ sinh như vậy, thật sự không biết xấu hổ!”
“Mẹ! Đẹp trai đúng là muốn làm gì thì làm sao! Ta tức muốn chết!”
“Cái tên Sở Vân Hiên này đúng là đắc ý quá rồi a a a! Tức chết ta rồi a!!”
“Không phải… Sao còn hai nam ở kia xếp hàng vậy? Cái này cũng bon chen sao?”
“......”
Đám người bàn tán xôn xao.
Những nam sinh kia nhìn cảnh trước mắt. Đúng là hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng mà bọn hắn lại vô cùng ngưỡng mộ và ghen tị. Quá bất hợp lý.
“Thật là quá đáng! Căn ca, những nữ sinh này đúng là vì một gương mặt, mà liêm sỉ cũng không cần.” Một nam sinh nói.
Triệu Đại Căn cười cười, nói: “Cũng chỉ là mấy loại phàm phu tục nữ thôi, sao so sánh được với vợ của ngươi.”
“Đúng đúng đúng! Đình Đình tỷ vừa xinh đẹp, người còn tốt, còn không dung tục, thật ngưỡng mộ căn ca tìm được bạn gái hoàn mỹ như vậy.”
Triệu Đại Căn cười nói: “Đúng vậy, ta xác thực cũng rất có phúc khí.”
“Căn ca, căn ca, căn ca, anh nhìn, kia là vợ anh đúng không?”
Tiểu đệ đột nhiên chỉ vào một nữ sinh ở hiện trường hải tuyển.
Triệu Đại Căn nhìn qua.
“Tê dại! Con mẹ nó? A a a! Sở Vân Hiên, lão tử cùng ngươi không đội trời chung a!”
“Lưu Đình Đình, chúc mừng cô thông qua vòng hải tuyển, bỏ qua hai ba vòng, trực tiếp vào vòng chung kết!” Giang Ảnh đưa cho Lưu Đình Đình một tấm thẻ thăng cấp.
“A!” Nàng lập tức lộ ra biểu lộ hưng phấn.
Sở Vân Hiên ngồi ở bên cạnh.
“Đinh... Cảm nhận được Lưu Đình Đình hưng phấn, giá trị hệ thống +30000.”
“Đinh... Chủ nhà làm việc vô cùng bác ái, giá trị hệ thống +100000.”
“Đinh... Cảm nhận được các cô gái khẩn trương, giá trị hệ thống +100000.”
“Đinh……”
Hệ thống nhắc nhở trong đầu Sở Vân Hiên vang lên không ngừng. Hắn đúng là một thiên tài! Quả thực là phát huy hệ thống bác ái này vô cùng tinh tế! Giá trị hệ thống kiếm lời quá nhanh.
Giang Ảnh thì thấy mới mẻ, nên cùng Sở Vân Hiên chơi đùa. Đây đúng là chuyện hiếm thấy. Cũng chỉ có Sở Vân Hiên có thể làm được. Thật trâu bò! Rất có ý tứ.
Sở Vân Hiên nói: “Được! Các vị, tiếp theo xin mời những ai chiều cao thấp hơn 163 đi ra trước.”
Lập tức, một đám nữ sinh nhao nhao từ trong hàng dài đi ra.
“Đinh... Cảm nhận được các cô gái thất lạc, giá trị hệ thống +200000.”
“Đinh……”
Sở Vân Hiên tiếp tục nói: “Vậy tiếp theo xin những ai thể trọng lớn hơn 105 cân đi ra, trừ phi chiều cao của bạn trên 1m7.”
Lại một đám nữ sinh thất vọng bỏ đi.
“Đinh... Cảm nhận được các cô gái thất lạc……”
Sở Vân Hiên: “Vậy tiếp theo, xin ai là A đi ra nhé, còn lại vào vòng hai, C trở lên xuống vòng ba.”
“Đinh……”
Xung quanh vô số học sinh đều đến vây xem. Đúng là hận nghiến răng.
“Chuyện gì vậy?” Tống Thư Hằng đi tới, nhẹ nhàng vỗ vai một bạn học nam hỏi.
“Tống ca, mẹ nó! Anh không biết đâu, cái tên Sở Vân Hiên này đúng là quá đắc ý, lão tử thật muốn giết chết hắn! Mẹ nó!” Nam sinh kể hết đầu đuôi câu chuyện cho Tống Thư Hằng.
“Ha ha, cậu cũng đừng tức giận, hắn ngược lại rất tốt, từ khi đến Thiên Hoa đại học, đã khiến học viện náo nhiệt hơn rất nhiều, rất tốt.” Tống Thư Hằng khẽ cười nói.
Đột nhiên, hắn nhíu mày. “Giang Ảnh?”
Sao cô ấy lại ở cạnh Sở Vân Hiên?
“Tống ca, anh chính là nam thần khiêm tốn ôn hòa mà, anh hoàn hảo như thế, em chỉ là một phàm phu tục tử, không thể có tấm lòng bao dung như anh được, ha ha ha.”
Tống Thư Hằng mỉm cười, sau đó hỏi: “Giang Ảnh ở chỗ đó sao?”
“Đúng, Giang Ảnh học tỷ đang giúp hắn tuyển chọn đấy.”
Trên mặt Tống Thư Hằng vẫn là nụ cười hoàn mỹ đó, nhưng trong mắt thoáng qua một tia khác thường! Người con gái hắn yêu thích, vậy mà lại cùng Sở Vân Hiên làm loạn? Thật nực cười!
Sau đó, Tống Thư Hằng đi tới.
“Sở Vân Hiên, mọi người còn phải lên lớp mà, cậu nghỉ ngơi trước chút đi, được không?” Tống Thư Hằng nhìn Sở Vân Hiên thản nhiên nói. Khóe miệng còn lộ ra nụ cười lạnh nhạt.
Thấy Tống Thư Hằng, nhiều người mắt sáng lên.
“Oa! Là Tống Thư Hằng a! Đẹp trai quá!”
“Tống Thư Hằng là người theo đuổi Giang Ảnh học tỷ đó, chắc là thấy Sở Vân Hiên và Giang Ảnh đi quá gần, bất quá Tống Thư Hằng là người lịch sự, hào hoa phong nhã nhất mà ta từng thấy, anh ấy nhiều nhất chỉ là nhắc nhở Sở Vân Hiên thôi.”
“Top 10 cao thủ của Thiên Hoa đại học! Anh ấy có thể dễ dàng giáo huấn Sở Vân Hiên nhưng Tống Thư Hằng quá tốt bụng, quá ôn hòa, là nam thần hoàn hảo mà!”
“Đúng vậy, chưa từng thấy anh ấy nói lời thô tục, bạn học nào bị thương, dù không liên quan gì tới anh ấy, anh ấy đều sẽ đặc biệt nhiệt tình chạy tới giúp đỡ, con người anh ấy thật sự quá tốt.”
“......”
Sở Vân Hiên liếc qua Tống Thư Hằng. Tống Thư Hằng lại nhìn về phía Giang Ảnh, mỉm cười hỏi: “Giang Ảnh, cô ở đây làm gì vậy?”
“Giúp Sở Vân Hiên tuyển chọn mà.”
“Không cần tu luyện sao?” Tống Thư Hằng hỏi.
“Cái này vui thật đấy, em còn muốn tham gia nữa kìa.” Giang Ảnh cười híp mắt nói.
Rất rõ ràng, nàng không thích Tống Thư Hằng, thậm chí là ghét bỏ.
“Thật sao?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Đương nhiên rồi.” Giang Ảnh nói.
“Vậy ta cho cô vào thẳng vòng chung kết được không?” Sở Vân Hiên cười nói.
“Oa! Tốt tốt!” Giang Ảnh nói.
“Được! Vậy cô vào thẳng vòng chung kết!”
“A!”
Tống Thư Hằng: !!! Trên mặt của hắn vẫn là vẻ khiêm tốn, thân sĩ, nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận