Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 310: Thiên Đạo tạp

Những cường giả kia âm thầm nắm chặt nắm đấm. Bọn hắn cũng chỉ có thể chịu cái thiệt này. "Ha ha ha, các hạ thủ đoạn giỏi! Chơi trò lừa bịp vẫn là ngươi lợi hại!" Một cường giả mắt nhìn chằm chằm nói. "Hừ! Cố ý thay đổi vị trí lực chú ý của chúng ta, mạnh mẽ kéo thù hận, tiếp đó trong nháy mắt ra tay, ngươi giỏi lắm đấy! không biết bản thân ngươi đến cùng là vị nào hèn hạ người!" "Hôm nay lão phu nhớ kỹ! Hừ!" Bọn hắn nhao nhao quay người rời đi. Chủ yếu là cũng không có ý nghĩa gì lớn. Tất cả mọi người thấy là người này giết. Vậy chỉ có hắn có thể đi giao nhiệm vụ. Trừ phi đem cái tên cường giả Thiên Đạo cảnh này cũng giết. Nhưng mà, quá khó khăn. Hơn nữa, nhiều người như vậy cũng là người chứng kiến. Trừ phi phải đem tất cả mọi người đều giết mới được. Rõ ràng là không có khả năng. Vậy thì chỉ có thể chịu cái thiệt này. "Ha ha ha! Các vị đi thong thả!" Cường giả kia cũng là cười lớn một tiếng. Đám người nhao nhao rời đi. Thấy đám người này rời đi, cường giả kia mới hoàn toàn thở dài một hơi. Hắn cúi đầu xem xét. "Hả?" Cường giả cau mày. Sao! Thi thể đâu? Cái xác Sở Vân Hiên đâu? Sao không còn vậy? Hắn nhìn chung quanh một chút. "Thảo! Người nào lén lút đem thi thể của lão tử mang đi?" Dù sao cũng là một đám Thiên Đạo cảnh, thủ đoạn siêu phàm. Hắn không phát hiện bị mang đi, vẫn rất có khả năng. Vậy bây giờ, phiền toái! Người kia đem thi thể Sở Vân Hiên mang đi. Thi thể còn ở đó. Coi như mọi người biết người giết chính là hắn, nhưng thi thể lại ở trong tay người kia. Hắn đi giao nhiệm vụ, vẫn có thể giao thành công a. "Thảo! Tính cướp của lão tử?" Cường giả kia trực tiếp biến mất không thấy. ... Một bên khác. Sở Vân Hiên được như ý đã về đến trong nhà phục sinh. "Thời đại này chỉ có không có thực lực, vẫn là phải dùng đầu óc." Sở Vân Hiên cảm khái một tiếng. "Đinh... Chúc mừng ngươi bị Thiên Đạo cảnh Nhị Tinh đánh giết, nhận được phần thưởng 【 Thiên Đạo tạp 】*1." 【 Thiên Đạo tạp 】: Sử dụng sau, có thể đạt được Thiên Đạo cảnh Nhất Tinh cảnh giới, kéo dài 3 phút. "Phần thưởng này có chút bình thường a." Sở Vân Hiên vuốt cằm. Chủ yếu là đồ vật chỉ dùng được một lần. Nhưng mà nghĩ kỹ lại một chút. Thiên Tôn tạp, giá trị ngàn vạn hệ thống giá trị. Cái này Thiên Đạo cảnh, ít nhất cũng là 5000 vạn hệ thống giá trị à? Hơn nữa còn là thứ hắn không có. Cũng tạm được. Thời điểm then chốt có thể dùng được. Dù sao, Sở Vân Hiên cảm thấy với thủ đoạn của hắn, nếu có thể tăng lên tới Thiên Đạo cảnh Nhất Tinh, hẳn là không cần sợ nguy hiểm gì nữa rồi sao? "Tiếp tục tiếp tục!" Còn có thời gian mà. Sở Vân Hiên tiếp đó lại len lén chạy ra ngoài... Một bên khác. Cường giả kia vội vàng đi tới địa điểm giao nhiệm vụ mà bọn hắn nhận nhiệm vụ mới có thể biết đến. Địa điểm giao là một quán bar nhỏ xó xỉnh bàn số tám. Hắn trước đó thông qua trang web gửi tin nhắn cho nhân viên chăm sóc khách hàng, sau đó trở lại quán bar. Mọi người trong quán bar đang uống rượu, nghe hát, tất cả tựa hồ rất bình thường. Một lát sau. Một nữ sinh đội mũ, đeo khẩu trang, thậm chí tựa hồ cũng đã trang điểm đi tới trước mặt hắn. "Ngài khỏe, sát Bảng." Nữ sinh nói một câu. "Ừ, người ta đã giết, thù lao đây?" Cường giả trầm giọng hỏi. "Thi thể đâu?" "Thi thể đã hóa thành tro bụi." Nữ sinh nói: "Đợi đã, chúng tôi cần xác định mục tiêu đã tử vong." "Cái này đơn giản, hắn sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt người đời nữa." "Chúng tôi cần xác định mục tiêu đã tử vong, nếu không có thi thể, vậy thì chúng tôi cần một chút thời gian để xác định tính chân thực của chuyện này." Cường giả nói: "Có một lượng lớn người chứng kiến, cũng là một chút Thiên Đạo cảnh, chúng ta đánh nhau rất lâu, bản tôn tìm được một cơ hội giải quyết hết, cái này rất dễ kiểm chứng, ta nghĩ, trong đó hẳn sẽ có người của Sát Minh các ngươi." "Xin chờ một lát, ngài cứ nghỉ một lát." "Ừ." Cường giả gật đầu một cái. Một lát sau. Nữ sinh kia đưa điện thoại đẩy tới trước mặt cường giả. "Những gì ngài nói không phù hợp với sự thật." "Cái gì không phù hợp?" Cường giả chau mày. "Mời ngài nhìn." Cường giả nhìn vào điện thoại. Trên điện thoại di động là mấy đoạn video. Tất cả đều là Sở Vân Hiên. "Đây là người của chúng tôi vừa mới quay được, hiện tại hắn đang ở thành phố Lâm An, đang đi về hướng khu vực yêu thú." "Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Cường giả mắt nhìn chằm chằm, sau đó nói: "Các ngươi có phải hay không muốn nuốt riêng long huyết?" "Các hạ, Sát Minh là có uy tín, nếu ngài không tin hoàn toàn có thể đi xem." "Đi!" Xoát —— Cường giả kia biến mất không thấy. Tiếp theo một cái chớp mắt, hắn xuất hiện ở trên hư không thành phố Lâm An. Hắn trơ mắt nhìn phía dưới một con đường, Sở Vân Hiên cưỡi xe đạp công cộng đang đi trên đường. "Làm sao có thể! Sao có thể được!" Mặt hắn không dám tin! Hắn rõ ràng đích thân ra tay giết người rồi. Tiểu tử này tại sao lại bình yên vô sự cưỡi xe đạp công cộng ở thành phố Lâm An? Điều này làm cho hắn trong lúc nhất thời có chút không dám tin. Hắn đường đường là Thiên Đạo cảnh, có chuyện gì kỳ quái chưa từng thấy? Nhưng so với chuyện trước mắt thì những chuyện trước kia chỉ là một cái rắm. "Không phải... Tại sao chứ?" Hắn không hiểu. Rõ ràng là hắn đã công kích được Sở Vân Hiên. Vậy coi như vì nguyên nhân gì đó mà Sở Vân Hiên không chết. Bây giờ hắn vì cái gì lại thoải mái đạp xe công cộng đi dạo? Đây là biểu hiện của một người vừa mới trải qua loại nguy hiểm kia sao? Hắn còn hoài nghi mình lúc đó giết có phải là Sở Vân Hiên không. Chắc là vậy chứ. Hắn đã điều tra rồi. Rốt cuộc chuyện gì vậy? "Tình huống thế nào?" Bên trên hư không, bên cạnh hắn, một cường giả mang mặt nạ đỏ xuất hiện bên người, mặt cũng đầy vẻ không hiểu. "Phía trước là ngươi giết hắn à?" Cường giả mặt nạ đỏ hỏi. "Đúng vậy, kỳ lạ." Cường giả mặt nạ đỏ cau mày: "Ngươi không giết chết hắn sao?" "Ta giết chết rồi, ta cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng mà sau khi các ngươi đi thì không thấy thi thể, bản tôn đi giao nhiệm vụ, thì bọn họ nói cho ta là người chưa chết?" Cường giả mặt nạ đỏ lộ ra một nụ cười lạnh lướt qua. "Vậy đoán chừng là hắn dùng biện pháp gì đó đào thoát, hoặc chết giả, tiểu tử này vẫn là rất có thủ đoạn." Sở Vân Hiên không chết, với hắn mà nói chính là tin tốt a. Hy vọng những người khác không biết hắn chưa chết. "Sau này gặp lại!" Nói xong, người mang mặt nạ đỏ biến mất không thấy. "Nhưng mà..." Cường giả kia nhíu mày. "Ngươi không cân nhắc một chút sao? Tại sao hắn đã trải qua loại nguy hiểm này mà vẫn dám chạy ra ngoài lộ mặt vậy?" Ngược lại, cường giả này lại cảm thấy không thích hợp. Nhưng mà, hắn không hiểu. Hắn không thể trơ mắt nhìn long huyết bị người khác lấy mất được? "Sao không thể quả quyết được chứ!" Bây giờ lại có thể trực tiếp ra tay trong nháy mắt giết hắn. Cho dù là ở thành phố Lâm An. Nhưng mà dù sao xung quanh người không nhiều. Giết hắn chỉ cần trong chớp mắt. Cho dù có tra ra cũng chắc chắn không tra ra được hắn. Oanh —— Đúng lúc này, một khối dung nham cực lớn ngưng tụ ra trực tiếp đánh về phía Sở Vân Hiên. Cái uy thế kia thật kinh khủng, không cách nào tưởng tượng! Sở Vân Hiên cưỡi xe, ngẩng đầu nhìn lên. "Đúng rồi, phải như vậy mới đúng, không quả quyết thì có ích lợi gì?" Sở Vân Hiên nhếch miệng cười! Sưu —— Cường giả trước đó “giết” Sở Vân Hiên tự nhiên không thể trơ mắt nhìn Sở Vân Hiên bị người khác giết chết! Hắn trực tiếp xông lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận