Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 887: nhất trọng thiên

Chương 887: Một tầng trời
Sở Vân Hiên xuống xe ngựa.
Xe ngựa tiếp tục chạy về phía trước trong đế đô.
Sở Vân Hiên cũng chính thức chia tay Tô Điệp.
Sau đó, Sở Vân Hiên đi dạo trong đế đô phồn hoa này.
Không có những tòa nhà cao tầng như ở Lam Tinh, nhưng cũng không thể nói nơi này không hùng vĩ.
Vẫn có những kiến trúc rất kỳ lạ, cũng rất to lớn.
Khắp nơi đều thấy những quán rượu, khách sạn.
Ven đường còn có một số người bày hàng rong.
Trên quầy hàng là những món đồ khó hiểu, như ngọc cổ, đỉnh cổ, phù lục, đao thương kiếm kích gỉ sét, các loại cuộn da dê.
Người đi đường tấp nập.
Mỹ nữ cũng rất nhiều, toàn là những người đẹp mang vẻ cổ trang đặc biệt.
Vẻ đẹp nguyên sơ.
Dù sao đây là đế đô, nơi hội tụ những người từ khắp nơi.
Có thể thấy, rất nhiều người trên đường đi đều vội vã, chỉ đi ngang qua đế đô.
Sở Vân Hiên dùng Linh Đồng tùy ý liếc nhìn.
Cũng có rất nhiều người dân bình thường, chiếm phần lớn.
Nhưng võ giả cũng không hề ít.
“Công tử, ghé chơi nha công tử.”
“Công tử vào xem chút nha.”
“…”
Phía trước, đi ngang qua một tửu lầu xinh đẹp tên là Túy Hiên Các.
Ánh mắt Sở Vân Hiên nhìn về đó.
Ngoài cửa, một đám phụ nữ trang điểm lộng lẫy đang mời chào khách đi đường.
Rõ ràng đây là thanh lâu, nơi phong hoa tuyết nguyệt.
Đây chính là sự khác biệt về văn hóa.
Ở Lam Tinh đâu có những chuyện tảo hoàng khắp nơi thế này.
Nơi này lại mở một cách quang minh chính đại.
Nói thật, những nơi như thế này thực sự rất hấp dẫn đối với Sở Vân Hiên.
Vừa đến thế giới này, mọi thứ đều tò mò và xa lạ.
Còn thanh lâu loại chỗ phong hoa tuyết nguyệt này đều có trong tiểu thuyết, trong phim truyền hình.
Đột nhiên có một ngày, Sở Vân Hiên đến một thế giới thực sự có loại địa điểm này.
Cho dù không nghĩ đến việc vào chơi bời thì chắc chắn cũng muốn xem thử bên trong như thế nào.
Lúc này, một nam tử trông có vẻ còn trẻ đi tới.
Lập tức có một phụ nữ sáp đến.
“Công tử, ghé chơi đi.”
“Khụ khụ, vào xem chút thôi.”
“Mời vào, mời vào.”
Sau đó hắn liền bị kéo vào Túy Hiên Các.
Sau đó Sở Vân Hiên cũng đi đến.
“Ôi, vị công tử này.”
Một phụ nữ cười tủm tỉm tiến đến bên cạnh Sở Vân Hiên, trực tiếp khoác tay Sở Vân Hiên, dùng lồng ngực của mình ép mạnh vào người Sở Vân Hiên.
“Công tử trông lạ mặt quá, lần đầu đến đế đô sao?”
“Đúng là vậy.” Sở Vân Hiên cười đáp.
“Ôi, vậy phải đến Túy Hiên Các của ta chơi cho thỏa thích.”
“Đi thôi.”
Sau đó Sở Vân Hiên cũng bị kéo vào trong.
Bước vào bên trong là một đại sảnh cực kỳ xa hoa lãng phí.
Không ít nam tử đang ăn chơi đàng điếm ở đó.
Bên cạnh là những cô gái xinh đẹp đang hầu rượu.
Có người đứng bên cạnh, có người ngồi trên đùi.
Trước sân khấu, có người đánh đàn, nhảy múa.
Vô cùng náo nhiệt.
"Cũng có chút giống trong phim truyền hình."
Sở Vân Hiên nhìn cảnh này xoa cằm trầm ngâm trong lòng.
Bên cạnh.
Nam tử vừa vào trước đó cũng vuốt khóe miệng.
“Muốn ta giới thiệu cho công tử một chút không?”
Nam tử nói: “Được, vậy ngươi giới thiệu chút đi.”
“Cô nương ở quán chúng ta có mấy mức giá, có 198, 298, 398, còn có 698, 998.”
“Kia mức giá bao nhiêu là như thế nào?”
Nam tử chỉ về cô nương đang đánh đàn xinh đẹp trên sân khấu.
“Ngươi nói đến mẫu đơn à, công tử có mắt nhìn đấy, mẫu đơn là mức giá cao nhất 998, công tử muốn gọi một người không?”
Nam tử: “Gọi mười người.”
Sở Vân Hiên: “......”
Sao có chút… quen quen thế này?
“Cái giá 998 này là bạc à?”
Sở Vân Hiên hỏi.
“Ôi công tử, nếu là bạc thì có đến mức này đâu, là tiền đồng thôi, cũng không phải mạ vàng, sao có thể mắc như thế được, ngài nói có đúng không?”
Sở Vân Hiên trong lòng cười thầm.
Nghĩ kỹ cũng đúng thôi.
998 lượng bạc, đó là khái niệm gì cơ chứ?
“Ừm, còn có bao sương phải không?”
“Đương nhiên là có, công tử muốn đi thẳng bao sương, hay là ở đại sảnh chơi một chút rồi hẵng vào? Vẫn còn chỗ đấy.”
Sở Vân Hiên: “Ừm, trước tiên ở đại sảnh đi.”
“Công tử muốn gọi…”
Sở Vân Hiên không có tiền.
Nhưng mà…
Hắn có pháp tắc sáng tạo.
Pháp tắc sáng tạo tùy tiện có thể biến ra bạc hoặc là vàng.
Sở Vân Hiên nói: “Gọi ba người giá 998 đi, đến cùng ta uống chút rượu, tâm sự.”
“Ôi, được thôi! Công tử đến bên này chọn.”
“Không cần, trực tiếp tìm người đến là được.”
Sau đó Sở Vân Hiên đi qua chỗ ngồi.
Còn nam tử kia bên cạnh liếc mắt nhìn Sở Vân Hiên.
“Ta cũng chưa cần vội, lát nữa nói sau, cứ ngồi đại sảnh một chút đã.”
Sở Vân Hiên ngồi xuống đó, rất nhanh đã có rượu và điểm tâm.
Còn nam tử kia thì cười bu lại.
“Vị huynh đài này, ha ha ha, may mắn gặp mặt.”
Ánh mắt Sở Vân Hiên nhìn qua.
“Hả? Huynh đài là?”
“Ha ha ha, tự giới thiệu một chút, tại hạ Diệp Tiêu, thấy huynh đài không phải là người đế đô đúng không.”
Sau đó hắn tự nhiên ngồi đối diện với Sở Vân Hiên, tự rót cho mình một chén rượu như quen thân từ trước.
“May mắn gặp mặt, Sở Vân Hiên, mới đến ngày đầu.”
Sở Vân Hiên đáp.
“Chẳng lẽ Sở Huynh cũng từ những thiên địa dị tượng mà đến sao?”
Sở Vân Hiên: “......”
Thiên địa dị tượng?
“Hả? Chẳng lẽ không phải?”
Diệp Tiêu ngạc nhiên hỏi.
“Đi ngang qua thôi, còn chưa từng nghe qua cái tin thiên địa dị tượng nào.”
“Chậc chậc chậc, Sở Huynh nói dối rồi, một tin chấn động năm đại hoàng triều như thế, ngươi có thể không biết sao? Không biết bao nhiêu người từ khắp nơi đổ về Thần Phong Đế Quốc, chỉ vì thứ bảo vật xuất thế trong truyền thuyết mà thôi.”
Sở Vân Hiên cười cười nói: “Thật sao? Ta đúng là không biết.”
“Thật không biết à?”
Sở Vân Hiên: “Vừa từ trong núi lớn đi ra.”
“Thì ra là thế.”
Diệp Tiêu liền nói: “Ngay tại ba ngày trước, tại Thần Phong Đế Quốc xuất hiện thiên địa dị tượng kinh thế hãi tục, ngay trong vòng vài trăm dặm quanh đế đô, sau đó liền không có động tĩnh, nghe đồn rằng, những ngày này sẽ có dị bảo xuất thế, cho nên vô số cường giả cũng nhao nhao hội tụ nơi đây, chờ ngày dị bảo xuất thế.”
Sở Vân Hiên bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế.”
Lúc này, các cô gái cũng cười bu lại.
Các nàng cũng nhao nhao tiến đến gần Sở Vân Hiên.
“Khụ khụ, chỗ này này.”
Diệp Tiêu vỗ vỗ đùi mình.
Sau đó, một cô cũng cười híp mắt ngồi lên đùi hắn.
Sở Vân Hiên xem như đã hiểu.
Tình cảm là anh bạn này đến chơi miễn phí.
Bất quá không quan trọng.
Sở Vân Hiên không để ý những cái này.
So với điều đó, cảm thấy cùng Diệp Tiêu này hiểu biết thêm một chút về thế giới này cũng rất tốt.
Đương nhiên, Sở Vân Hiên sẽ không tỏ ra quá “Vô tri”.
Ngồi ở đó hàn huyên mấy giờ với Diệp Tiêu.
Sở Vân Hiên cũng thu hoạch được rất nhiều.
Nơi này là Ngũ đại hoàng triều.
Cũng được gọi là khu vực hoàng triều, là Cửu Châu Nhất Trọng Thiên.
Đúng như tên gọi, khu vực hoàng triều do ngũ Đại Đế quốc tạo thành.
Đương nhiên, đồng thời còn có Yêu tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận